Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 816: Chẳng Lẽ Bên Trong Còn Có ...

Chương 816: Chẳng Lẽ Bên Trong Còn Có ... Chương 816: Chẳng Lẽ Bên Trong Còn Có ...
Rất nhanh đã có ngoại môn
: trưởng lão cưỡi mây bay đến,
bước vào đại điện, nhẹ nhàng
: phất tay áo, đặt năm cái bình ngọc tỉnh xảo lên mặt bàn: "Đầu là tỉnh huyết do Huyết sư phụ lấy ra ở thời điểm
năm vạn tuổi, vẫn luôn dùng
bí pháp dự trữ, dược hiệu dư
' thừa." "Đã làm phiền ngài rồi." Thôi Hạo hơi chắp tay với vị trưởng lão ngoại môn nọ rồi
lập tức nhíu mày nhìn về phía
mấy người Trịnh Thiên bên
: kia: "Còn không cầm đồ đi
mau, không tiễn!"
Nhìn bộ dáng này của gã,
Trịnh Thiên mừng rỡ nói:
"Chuyện còn chưa xong đầu, ngươi đừng có quên ngọc - giản chấp sự của Diệp muội muội ta đấy." "Không cần ngươi nhắc nhở ta." Thôi Hạo lại quay người tiến vào bên trong. ".,." Diệp Văn Huyên chắp tay ' về phía Trịnh Thiên, nói: "Đa tạ Trịnh tiền bối." "Không có việc gì, không có việc gì, ta chỉ đơn thuần muốn làm hắn khó chịu một chút thôi." Trịnh Thiên khoát : = _ ; : khoát tay, rốt cục cũng xả được cơn giận, lúc này nàng mới dẫn theo Liễu Thiến Vân với gương mặt tràn đầy bất - đắc dĩ cùng Nhan Văn Thành rời khỏi Chấp Sự đường. Ba người đi thẳng ra bên ngoài Thiên Kiếm Tông. : Đến đây, bỗng nhiên Nhan Văn Thành dừng bước, nhẹ giọng nói: "Thôi chấp sự không phải tu sĩ hỉ nộ đầu lộ rõ trên mặt như vậy, ta có cảm giác trong chuyện này có ' điểm nào đó không thích hợp."
Hai người còn lại cũng đồng thời dừng chân, khẽ liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi lập tức _ đề lộ vẻ mặt nghỉ ngờ không
thôi. Chẳng lẽ bên trong còn có bẫy? [món
"
Trong một góc của Chấp Sự
: Đường. Thôi Hạo lười biếng dựa người vào ghế, không nhanh
' không chậm lật cuốn sách
trên bàn. Thật ra gã vốn
' không thích đọc sách, chỉ vì rất nhiều vị trưởng lão Bạch Ngọc Kinh đầu có thói quen này, vì vậy gã cũng bắt chước học theo.
Không bao lầu sau, có hai
: bóng người vội vàng chạy vào
điện, giơ tay hành lễ: "Thôi
chấp sự..." Thôi Hạo giương mắt nhìn
- lên, cố gắng kiềm chế kích
động trong lòng, cưỡng ép
: bản thân phải bình tĩnh nói: "Nói một chút xem, rốt cuộc là Liễu trưởng lão của chúng ta đã thưởng cho bọn họ thứ
gì?"
"Không có!" Trong điện bên cạnh đồng thanh vang lên câu trả lời.
Giọng nói của cả hai tên đệ tử đầu có chút phát run: "Mặc
_ dù không biết Trần gia đã xảy
: ra chuyện gì, nhưng đúng là
chúng ta không hề cảm nhận được khí tức có liên quan đến
Liễu trưởng lão... Chuyện này
không quan trọng, quan trọng là chúng ta đã nhận
được tin tức, Long Cung bên kia vừa hạ chỉ, thưởng mảnh _ đất của Trần gia bên kia cho
Long Ngư Điện, trân bảo
trong nước mang tới trao đổi
đã được đưa đến bên ngoài Thiên Kiếm Tông rồi."
Thôi Hạo vẫn còn đắm chìm
trong hai chữ "Không có" kia,
nên nhất thời có chút thất thần, chờ tới khi nghe được 'ời ấy, sắc mặt lại càng biến hóa.
Nhiệm vụ xui xẻo lần này là do chính tay gã phát ra, sao lại có quan hệ với Long Cung chứ? Có chuyện xấu rồi! "Nói một hơi cho xong đi!" Thôi Hạo chợt chống người dậy, không còn vẻ thong : dong như ngày xưa nữa. "Ôi... Nữ nhi độc nhất của Long Ngư điện chủ đã chất... Ai cũng biết Trần gia chính là gia tộc phụ thuộc Thiên Kiếm ' Tông chúng ta... Bây giờ nơi kia đã không còn một người sống sót nữa, ngay cả nhân chứng cũng không còn!" Hai đệ tử kia khẽ lau mồ hôi lạnh, chợt ngẩng đầu lên, đã thấy cả người Thôi chấp sự thoát lực ngã xuống ghế rồi. "Các ngươi..." Thôi Hạo run rấy vươn đầu ngón tay ra, chỉ thiếu chút nữa là nghẹn tới
không thở nổi.
: Đối với Thiên Kiếm tông bọn họ, Long Ngư điện bên kia vốn không tính là gì, thậm chí là toàn bộ Nam Long Cung
' cũng không làm gì được Nam
Hồng Thất Tử, nhưng Thôi
' Hạo gã lại chỉ là một tên chấp sự mà thôi, vậy mà không hiểu vì sao, bỗng dưng gã lại đổ cho tông môn gánh chịu nỗi oan uổng lớn đến mức
này, đã vậy còn trực tiếp bị
_ mất đi một vùng lãnh thổ...
: Gã lấy đâu ra thể diện lớn
đến như vậy?
"Cút! Đều cút hết cho ta!"
: Thôi Hạo bối rối lấy ngọc giản
tới, bắt đầu liên hệ với Lưu trưởng lão.
Sau khi nói rõ câu chuyện,
: thậm chí có một vài tình tiết khó mà nói rõ ra, gã đều đẩy hất trách nhiệm cho mấy người Thẩm Nghi bên kia,
' nhưng cần biết Thôi Hạo giải
thích như thế nào, miếng
' ngọc giản bên kia đầu giữ im lặng, sự im lặng làm cho lòng người hoảng hốt...
Rốt cục, ngay một hơi thở
cuối cùng trước khi Thôi Hạo
bị dọa đến ngất đi, lời nói hờ
: hững của Lưu trưởng lão
cũng nhẹ nhàng truyền ra: "Thu hồi đống đồ vật do Thủy
tộc đưa tới, còn nữa, về sau
: chớ có vượt khuôn phép như
vậy, ngươi chỉ là một tên chấp sự cứ trực tiếp liên hệ với bổn
: tọa như vậy, có phần không
thích hợp rồi, phạt ngươi đi
: sao chép tông quy ba ngàn lần."
Nghe vậy, sắc mặt Thôi Hạo lập tức chuyển thành trắng bệch.
Chỉ dựa vào những lời này
của Lưu trưởng lão cũng đủ
hiểu tương lai sau này của gã ra sao, chỉ sợ gã sẽ phải ngồi Ở vị trí chấp sự này cả đời mất. Nhưng gã lại không dám biểu hiện ra một chút khác thường nào, chỉ có thể đắng chát nói: "Đệ tử hiểu rõ."
" Trong một bức màn sáng tại Thiên Kiếm Tông.
': Lưu Hưng Sơn hờ hững
buông tấm Đạo Bài trong tay
' xuống, thân là tồn tại đã leo lên Bạch Ngọc Kinh, trên thế gian này đã có rất ít chuyện đủ sức tác động tới tâm thần của gã.
Nhưng trong mấy tháng ngắn
: ngủi này, lại có quá nhiều
chuyện mang tới chấn động cho gã. Đầu tiên là Nam
Dương Bảo Địa lại một lần
nữa trông thấy ánh sáng mặt trời, sau đó là Thanh Nguyệt
: tông Liễu Thế Khiêm lấy lòng
đám dân bản xứ kia, cho đến
: hiện tại, nhóm tu sĩ Bạch Ngọc Kinh trong Thất Tông đều nổi lên tâm tư tranh giành rồi.
Những chuyện này đầu khiến
' gã có phần bất mãn. Nhưng cá biệt là chuyện xảy ra ngày hôm nay còn khiến Lưu Hưng Sơn có chút căm
tức cùng với vài phần bất an.
Nội tình của đám nhóc con
Thanh Nguyệt tông kia, làm sao có thể giấu giếm được
ánh mắt của gã? Bởi cả về
- thực lực lẫn lòng can đảm,
thậm chí là lý do ra tay, đầu không đủ để tiếp thêm lòng tin và sức lực khiến bọn họ cam tâm tình nguyện tự mình - đi chém giết người của Long
Ngư điện.
Cho nên biến số duy nhất trong chuyện này chính là người trẻ tuổi họ Thẩm kia.
Nhưng lúc vừa mới gặp, đối
phương cũng chỉ là một tên
thổ dân Hóa Thần hậu kỳ mà thôi. Chẳng lẽ là gã nhìn lầm rồi? Và câu nói thân mang Long
Tướng tùy ý qua loa lúc trước
kia lại là sự thật?
Bạn cần đăng nhập để bình luận