Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 845: Mau Dập Đầu Tạ Ơn!

Chương 845: Mau Dập Đầu Tạ Ơn! Chương 845: Mau Dập Đầu Tạ Ơn!
"Còn dám cản! Lão tử cho
ngươi cản!" Thanh Tê điên
cuồng dùng hai đấm làm
: chùy, hung hãn nện lên cục u trên trán con Long Ngư: "Chủ nhân đánh ngươi! Đó là vinh hạnh của lão già chết tiệt nhà
ngươi! Ngăn đi! Đến đây!
Ngăn cho ta xeml" Nó không để ý đến song chưởng đã rạn nứt của mình, hoàn toàn hung hăng không sợ chết.
Dù phải khổ sở hứng chịu
: những đòn trọng chùy có thể
phá núi phá biển đó, nhưng tâm tư trong đầu con Long
Ngư điện chủ kia vẫn đặt lên
người Thẩm Nghị, làm gì có
cơ hội phản ứng? Rất nhanh, nó đã bị đánh đến nứt cả đầu : cá tại chỗ, máu đỏ tươi kèm theo xương cá màu trắng nõn : như ngọc văng ra khắp nơi. "Còn cản hay không?" Thanh Tê đã giết đến đỏ cả mắt, nó _ lại dứt khoát dùng chiếc sừng độc nhất trên đầu mình điên ' cuồng húc tới, không có ý định ngưng nghỉ. Mãi cho đến khi cả đại dương cũng bị nhuộm thành một mảnh đỏ sậm, thân thể to lớn của Long Ngư đã vô lực rơi vào trong nước. Thanh Tê túm lấy lân phiến của nó giật giật hai cái, lại gầm lên: "Nói chuyện! Ta bảo ngươi nói chuyện! Mau dập đầu tạ ơn!" [món
"
Thẩm Nghi đang đứng lơ
lửng trên không trung, nhìn con Long Ngư đã tắt thở kia, ngay cả dòng nhắc nhở trên bảng giao diện cũng nhảy ra
rồi, hẳn là không thể nào nói
được nữa. Thật hiển nhiên, con Thanh Tê này vốn không nhiều tuổi, sau khi được rót vào hơn hai mươi viên Yêu Ma Bản
Nguyên, đầu óc đã có chút
. không quá bình thường rồi.
Hắn lười nhiều lời với nó, trực tiếp thu Thanh Tê Trấn Thạch
vào mi tâm, lại lấy Đạo Cung uẩấn dưỡng thân thể đã vỡ
vụn của nó, cũng thuận tay
thu luôn cả thi thể của Long
- Ngư điện chủ vào chiếc nhẫn của mình, bao gồm hơn mười sợi Huyền Cơ Tác kia cũng không buông tha.
Làm xong tất cả những điều
' này, Thẩm Nghi xoay người, lại một lần nữa đáp xuống hòn đảo nổi bên dưới. Hắn mang theo toàn thần tràn ngập mùi máu tanh, tiến vào
trong Thủy Nguyệt Thương
' Minh, ngọn lửa màu vàng rút
_ đi, bên trong vần là khuôn
mặt tuấn tú bình tĩnh kia, nhưng vào thời điểm này, bất
kể là ai, trong ánh mắt đang
- nhìn về phía Thẩm Nghỉ cũng
có thêm mấy phần sợ hãi lạ thường.
"Thẩm Thượng Tiên... Ngươi
: vẫn ổn chứ?" Tốt xấu gì Văn Thu Kim cũng là minh chủ của Thủy Nguyệt Thương Minh, rất nhanh đã điều
chỉnh xong nỗi lòng, nhưng
khoảnh khắc tới gần Thẩm
' Nghi, cảm nhận được khí tức yêu huyết nồng đậm trên người đối phương, vẫn không khỏi có chút hoảng hốt, tim đập thật nhanh.
Đúng là hiếm khi thấy gã hỏi
ra một câu nhảm nhí như vậy. Đám yêu ma lúc trước kia,
đâu giống tồn tại có thể làm
Thẩm Nghỉ bị thương được? Văn Thu Kim lộ vẻ mặt hổ thẹn nói: "Thu Kim chỉ là thương nhần, không giúp : được quá nhiều cho Thượng Tiên, thực sự xin lỗi." Lời nói này nhìn như xin lỗi _ lại khiến sắc mặt đám người chung quanh khẽ biến. Bởi vì ' trong lời nói ấy còn thiếu chút nữa là trực tiếp biểu đạt ra thái độ bất mãn đối với mấy vị cung phụng kia rồi. Lấy tính tình trầm ổn của Văn _ minh chủ, có thể nói ra : những lời này đã gần như là công khai ý định về sau sẽ tính toán sổ sách của gã rồi. Mấy vị cung phụng đang treo
lơ lửng trên không trung,
lặng yên liếc mắt nhìn nhau
: một cái, rồi lập tức thở dài, đồng thời hạ xuống phía dưới.
Nói thật, vừa nãy bọn họ
cũng chỉ có tổng cộng hai
' việc phải làm, nhưng việc thứ nhất vì sợ đắc tội với Long Cung nên không dám làm, mà việc thứ hai lại không làm được.
Bọn họ trầm mặc đứng sau
lưng Văn Thu Kim, cố gắng
che giấu mấy phần xấu hổ trong mắt, đồng thời tầm
nhìn lại một mực hướng về phía Thẩm Nghi.
Thực lực mà đệ tử tiên môn
- trẻ tuổi này triển lộ ra lúc trước đã vượt xa tưởng tượng của tu sĩ bình thường rồi. Không nói đến Đạo Cung chỉ
có Tử Khí thuần túy chiếu rọi,
không mang theo bất kỳ tạp
' sắc gì kia, thì trong lời đồn cũng có rất ít người dám huênh hoang như thế. Hắn vừa lấy Hồng Mông Tử
Khí gia trì lên công pháp linh
- khu, đúng là có thể cưỡng ép
: Vượt qua ranh giới Phản Hư
hậu kỳ.
Cảnh giới còn chưa tính, đối
: phương lại ỷ vào công pháp
huyền diệu mà quỷ dị kia, trực tiếp đùa bỡn một nhóm
yêu ma Thủy tộc Phản Hư
tầng bảy trong lòng bàn tay. Ngươi ta vẫn nói ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, tình huống lúc trước, rõ ràng
là khí tức hai bên tương tự,
nhưng trong nháy mắt khi
' Thẩm Nghi ra tay, bọn chúng đã mất đi khả năng chạy trốn rồi. Nội tình của tiên môn, thật sự
khiến cho đám cung phụng
vẫn một mực dựa vào Thủy
: Nguyệt Thương Minh kiếm
miếng cơm ăn này hâm mộ
không thôi. Văn Thu Kim liếc mắt nhìn
: mấy người phía sau, cũng
không phát tác tại chỗ. Gã chỉ
: bất mãn với hành vi lâm trận kháng lệnh của mấy người này, cảm thấy mỗi tháng mình đưa ra thiên tài địa bảo
có chút lãng phí mà thôi.
Nhưng đổi vị trí để suy nghĩ một phen lại thấy khác, nếu bản thân gã là mấy vị cung phụng kia, chỉ sợ gã cũng sẽ làm ra lựa chọn tương tự như
thế.
Bởi xét cho cùng, ai có thể
đoán được, một tu sĩ trẻ tuổi có tu vi Phản Hư tầng bốn lại
mang trong người một bộ
Linh Khôi Phản Hư tầng tám, mà bản thân đối phương : cũng có thực lực gần bằng bộ Linh Khôi kia? Chỉ dựa vào một người một Khôi, lại có thể tiêu diệt được cả một thế lực Thủy tộc rõ ràng là không tâm thường, thậm chí còn chém giết đám - tỉnh nhuệ của đối phương tới không còn một mảnh. Chiến tích như vậy đã đủ để gầy nên một phen sóng to gió lớn, truyền khắp vùng . Nam Hồng thủy bộ, đặt vững danh tiếng không nhỏ rồi. Lấy kiến thức của Văn Thu Kim để phân tích, thì với loại - thủ đoạn như vậy, chỉ sợ đối phương còn có nội tình thâm hậu hơn cả nhóm thiên kiêu tầm thường. - Nói cách khác, trong số những đệ tử thân truyền tiếng tăm lừng lẫy lại cùng cảnh giới của Nam Hồng Thất Tử, rất ít người có thể so sánh được với Thẩm Nghi. Văn Thu Kim không sợ Thủy tộc trả thù. Từ chuyện đám yêu ma kia đến chết cũng không dám hiển lộ thân phận, gã hoàn : toàn có thể suy đoán răng, chuyện lần này tuyệt đối không được Long Cung bên kia cho phép. "Thượng Tiên mặc dù thực lực cao cường, có thể trảm
yêu trừ ma, nhưng vẫn phải
cẩn thận hơn một chút, dù
: sao thì yêu ma cũng không thể tiêu diệt được hết, trên đời lại không có đạo lý ngàn ngày phòng trộm..." Ý niệm
: tới đây, Văn Thu Kim không
khỏi thấp giọng nhắc nhở
một câu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận