Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 806: Chuyện Này, Ta Nhận!

Chương 806: Chuyện Này, Ta Nhận! Chương 806: Chuyện Này, Ta Nhận!
Thứ chân ngoài dài hơn chân
: trong, nếu không thể quên
được Nam Dương tông thì
: đến Thiên Kiếm tông hiến ân cần làm gì?
Mướợn cơ hội này, trưởng lão cũng muốn xử lý luôn mối phiền toái là đối phương.
"Ta có thể tìm ai..." Nghe đến
đây, Diệp Văn Huyên triệt để
sững sờ tại chỗ luôn rồi, nàng mới đến nơi này, vẫn một mực đi theo giúp đỡ Thôi Hạo . làm việc, vốn dĩ không quen biết ai cả.
Nàng khẽ nhắm mắt lại trực tiếp cảm nhận nội dung bên trong ngọc giản rồi vội vàng hét lên thất thanh: "Bình định? Phản Hư tầng năm?"
Đây nào phải cho nàng cơ
hội, rõ ràng là bọn họ muốn cho nàng lựa chọn giữa đâm đầu và chỗ chết và lập tức cút đi mà.
"Được rồi, đừng nói nhảm."
' Thôi Hạo mở tay ra, dư quang nơi khóe mắt lại chú ý tới Trịnh Thiên vừa lặng lẽ rời đi, khóe môi khẽ nhếch lên.
Đây là muốn đi bẩm báo hả?
Chăng lễ còn có thu hoạch
ngoài ý muốn?
Bởi trong chuyện lần này, không cần biết là bẫy Thanh
: Nguyệt tông một phen, hay là
kéo tu sĩ họ Thẩm kia vào trong bẩy, gã đều lập được
một công lao to lớn. Trịnh Thiên đi ra khỏi Chấp Sự Đường của Thiên Kiếm
' Tông, cầm ngọc bài một năm
một mười báo lại: "Đúng, có
' thể đổi năm phần, Thẩm tông chủ thấy thế nào?" Đầu bên kia của ngọc giản thoáng trầm ngâm hồi lâu,
cuối cùng chỉ truyền đến một
_ chữ đơn giản: "Được."
Nghe vậy, Trịnh Thiên khẽ tặc lưỡi một cái, hắn định chơi
thật sao?
Đây chính là bình định đó nha. Nói là Phản Hư tầng
: năm, nhưng nếu dám làm
phản thì ai biết đằng sau đối
phương còn ẩn giấu thứ ngưu quỷ xà thần gì? Thái độ hiện giờ của Thẩm
: tông chủ là lần trước đã đánh
ra tự tin vượt trội, hay là tức
' giận vì bị thiếu tỉnh huyết đây? Nàng cũng không biết nữa, nhưng nếu đối phương đã mở miệng...
Trịnh Thiên khẽ lắc đầu, sau
_ đó thu hồi pháp quyết cách
: âm, trực tiếp quay trở lại
Chấp Sự Đường, nhìn nữ nhân hãy còn rơi vào tình
huống ngây dại kia, khẽ đưa
_ tay vỗ võ bả vai đối phương,
hỏi nhỏ: "Sao thế?" "Ta..." Diệp Văn Huyên nhìn
': bộ dạng đã biết rõ còn cố hỏi
của đối phương, vẻ mặt càng
: thêm cứng ngắc, thậm chí hiện giờ nàng còn có chút hối
hận vì sao vừa rồi mình phải đứng một bên nghe ngóng
' hai người bọn họ nói chuyện
chứ? Trước đó, coi như không làm được chấp sự thì ở trong Thiên Kiếm Tông lăn lộn ít nhất cũng an toàn không việc
gì. Nếu thật sự bị đuổi ra
. ngoài, đó mới gọi là bi thảm.
"Ngươi gấp cái gì chứ?" Trịnh Thiên cười cười, lại lập tức
đưa mắt nhìn Thôi Hạo, gắn từng chữ: "Không phải hắn
đã nói chỉ nhìn kết quả thôi
sao? Hừ chuyện này, ta nhận!
: Năm phần tinh huyết, ngươi đi chuẩn bị cho cô nãi nãi, nếu thiếu một phần, ta trực tiếp đi tìm trưởng lão của các
:_ ngươi tố cáo."
"Xin cứ tự nhiên." Thôi Hạo xòe bàn tay ra, ngoài mặt vẫn thản nhiên bình thường nhưng trong đáy lòng lại vui sướng khó tả. Nói trắng ra là
chỉ một kẻ như Trịnh Thiên
_ này thì lấy đầu ra tự tin mà
- nói như vậy, khẳng định là
Liễu Thế Khiêm đã nhúng tay
vào rồi.
- Vị trưởng lão Bạch Ngọc Kinh
này đúng là đủ liều mạng. "Lúc xuất phát nhớ báo cho
ta biết." Trịnh Thiên buông
bàn tay đang khoác lên vai
: Diệp Văn Huyền ra, sau đó xoay người tiêu sái rời khỏi
Chấp Sự Đường.
' Nàng dùng khóe mắt khẽ liếc
về phía sau, chờ đến khi phát
' hiện bóng dáng của mình đã rời xa tầm mắt của Thôi Hạo, lúc này mới vội vàng đẩy nhanh bước chân, chật vật trốn khỏi Thiên Kiếm Tông.
Hỏng rồi hỏng rồi, lần này giả
bộ quá đáng rồi!
Nhưng... thật là sung sướng! Trịnh Thiên vỗ ngực, vẻ mặt
có phần phức tạp, sao tự
dưng lại tự đẩy mình vào bẫy
- rồi. Thôi kệ, vẫn nên chờ xem Thẩm tông chủ bên kia có thể mời đến bao nhiêu người hỗ trợ lại tính sau đi. Trong đại điện tổ sư của Nam Dương tông, Lý Huyền Khánh nhìn Thẩm Nghi vừa đặt miếng ngọc giản kia xuống,
có chút hiếu kỳ nói: "Lại xảy
_ ra chuyện gì rồi?"
Gã chợt phát hiện, hình như từ lần đầu gặp gỡ đến giờ, vị
tiểu tông chủ trẻ tuổi này vẫn
luôn rất bận rộn. Phải biết rằng ngay cả gã ở
: thời điểm nổi bật nhất năm
đó cũng không được người ta
: mời nhiều lần như vậy. "Về chuyện Linh Khu Pháp." Thẩm Nghi cũng không giấu
giếm, hắn tỉ mỉ kể lại chuyện
về Thiên Hoàng Bất Diệt Chân
' Thân cho đối phương nghe. Lý Huyền Khánh im lặng lắng nghe, lại lập tức ngước mắt lên nói: "Ta từng có duyên
gặp gỡ Trì Dương tiên tử vài
lần, nàng cũng là hóa thân
: của cầm yêu hỏa tính, chỉ
không biết hiện giờ nàng còn ở lại Hồng Trạch hay không...
hình như lần này ta không thể giúp được ngươi rồi."
"Không sao cả, cứ để ta thử
: xem." Thẩm Nghi thu lại tâm thần. Kỳ thật đối với chuyện Thiên
' Kiếm Tông làm khó dễ, hắn
đã sớm đoán được từ trước
. rồi. Bắt đầu từ ngày vừa rời khỏi Nam Dương tông, hắn đã phát hiện trong Nam Hồng Thất Tử, Thiên Kiếm Tông chính là bên có thái độ
quyết đoán nhất, gần như
bọn họ đã viết tâm tư muốn
: chiếm lấy Nam Dương Bảo
Địa lên trên mặt mình rồi.
"Nhưng Linh Khu Pháp này,
ta cũng từng có đọc lướt qua,
chỉ vì sau đó phát hiện muốn tu luyện nó quá lãng phí thời
gian, cũng không mang đến
tác dụng gì lớn, mới dứt
: khoát từ bỏ, nếu như ngươi thích, ta cũng có thể dạy nó cho ngươi." Lý Huyền Khánh vươn đầu ngón tay, thấy
' Thẩm Nghi cũng không có ý
từ chối, lúc này mới khẽ điểm
' lên mi tâm của hắn một cái. Mãi cho đến khi linh quang tan ra trong đầu, rốt cục sắc mặt của Thẩm Nghỉ cũng
thoáng thay đổi một chút.
Hăn cho răng những lời
: Huyền Khánh vừa nói chỉ đơn
thuần là gói gọn trong quá trình truyền một thức công
pháp cho bản thân thôi, lại
': không ngờ đối phương trực
tiếp truyền qua tất cả cảm ngộ.
Chuyện này còn kinh khủng
: hơn giảng pháp truyền đạo nhiều. Lý Huyền Khánh thu hồi đầu
_ ngón tay, con ngươi vốn đã
cứng ngắc, lại đột nhiên có
' thêm vài phần ngây ngốc: "Chúng ta vừa nói chuyện gì nhỉ... À, đúng rồi, ngươi phải đi ra ngoài."
Trông thấy một màn này, đột
nhiên Thẩm Nghi lại nhớ tới món quà Hồng Mông Tử Khí
đối phương từng tặng mình.
lần trước Hình như Huyền Khánh tiền
: bối đã dùng một loại bí pháp
gì đó, để cất toàn bộ nội tình
: của bản thân vào trong thân thể Mộc Nhân này, rồi bất cứ lúc nào cũng có thể lấy chúng ra.
Cho nên, đối phương đã quên
mất thức công pháp ấy rồi?

Bạn cần đăng nhập để bình luận