Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 885: Phản Hư (Linh). Thanh Long....

Chương 885: Phản Hư (Linh). Thanh Long.... Chương 885: Phản Hư (Linh). Thanh Long....
Từ sau khi có Nam Dương
: Bảo Địa che chở, Thẩm Nghỉ
luôn có cảm giác an tâm kiểu
: như dù hắn có làm gì đi chăng nữa thì ở phía sau luôn có đường lui dành cho mình, nhưng đến bây giờ, dường
: như khối Bảo Địa ấy đã
không còn kiên cố đến mức
' không thể phá vỡ như trước nữa. "Vậy thì đến đây đi." Thẩm Nghi nhắm mắt lại, bắt đầu
bày trận, cũng thuận tiện mở
bảng giao diện ra.
Trước kia, khi còn dừng lại ở Ngọc Dịch cảnh, hắn từng
đắc tội với Giao Long nhất tộc
có thể sánh ngang với Bão
Đan tại Dương Xuân Giang, nhưng kẻ sống sót đến cuối
cùng vần là hắn đấy thôi.
__ [Chém giết Ngọc Châu Độc Long Phản Hư Cảnh, tổng thọ 258 ngàn năm, còn thừa 197 ngàn năm, hấp thu xong ]
[ Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 932 ngàn năm ] Không hổ là Long Tôn, khoản thọ nguyên do một mình nó cống hiến đã thiếu chút nữa
đuổi kịp thọ nguyên do bốn
_ hộ vệ kia cống hiến rồi.
Thẩm Nghỉ bắt đầu chọn lựa yêu hồn. Ở thời điểm hiện tại,
trong số những bức Trấn
- Thạch hắn đã ngưng tụ ra, có
một con Thủy yêu Phản Hư tầng bảy còn lại của Long : Ngư điện, cùng với hai đứa Đạo Hải và Thanh Tê. Ngay sau đó, Thẩm Nghi nhanh chóng ngưng tụ ra từng viên Yêu Ma Bản Nguyên, rồi lấy ra hai tên hộ vệ của Long Tôn, lại thêm Thanh Lân Giao Tướng Phản Hư tầng chín lúc trước. Đám yêu ma này vốn không phải là thiên kiêu, nên theo thực lực của chúng càng ngày càng mạnh thì tuổi thọ tiêu : hao đương nhiên cũng càng ngày càng dài. Với loại tiêu hao khủng bố như thế, tuổi thọ của yêu ma lập tức trôi đi như nước chảy. Trọn vẹn bốn mươi tám viên
Yêu Ma Bản Nguyên đã bị
nhét vào trong yêu hồn. Sau đó, hắn lại ngưng tụ ra ba bức Trấn Thạch khác. Lớp vỏ đá bong ra từng mảng,
càng tô thêm sắc thái tươi
đẹp, dường như ba con yêu
' ma này vừa sống lại bên trong mi tâm của Thẩm Nghi. Theo thường lệ, hắn lại dùng Lượng Trụ Xích để đo đạc một
phen.
Kết quả cũng không khác dự
liệu là bao.
Còn nhớ ở bức Trấn Thạch
' của Đạo Hải lần trước, sau khi
kim quang xông qua lằn ranh nhị phẩm, nó lại đi lên thêm
: chừng hai phần ba khoảng
cách nữa. Trong khi huyết
: mạch của những yêu ma Phản Hư tầng chín này đầu
không thua kém Đạo Hải, lại thêm tu vi cao hơn, nên cực
' kỳ dễ dàng lấp đầy một phần
ba còn lại, đã mơ hồ trùng
khít với lằn ranh nhất phẩm kia rồi. Nói là nhị phẩm viên mãn cũng được mà nói là nhất
phẩm, hình như cũng không
CÓ vấn đề gì.
Thẩm Nghi dứt khoát tế ra Đạo Cung, thả sáu con Yêu
Ma Trấn Thạch này vào.
Có thể nói thế này, dù chỉ tính mấy bức Trấn Thạch kia là nhị
: phẩm viên mãn thì e rằng
mức độ xa xỉ của hắn cũng là
: thứ mà nhóm tu sĩ Nam Hồng không thể tưởng tượng nổi. Hắn sử dụng Lục Trụ Pháp
gian nan nhất, lại cộng thêm
đạo trụ phẩm cấp cao như
' vậy, cũng chỉ đơn thuần để đột phá Phản Hư tầng sáu mà thôi. Thẩm Nghi hết sức chăm chú
thúc giục Thăng Cung Pháp,
_ lại ngước mắt nhìn chằm
: chằm vào tòa Huyết Hải Đạo
Cung trên trời vừa một lần nữa chồng thêm một tầng
một đại điện!
Két két —— Vô Lượng Yêu Hoàng Cung cao sáu tầng, tỏ
ra khí thế hào hùng khó tả.
Tử Ý vừa nồng đậm tường
: hòa có thể nhìn thấy rõ ràng, lại thoáng che đậy đi sự hung sát của mảnh huyết hải yêu khí kia.
Dường như thiên địa đã sớm
có chuẩn bị. Và lần này, một luồng Tử Khí càng nồng hậu hơn lần ban tặng trước đó, đã tới đúng hẹn.
Thẩm Nghi cảm nhận được
âm thanh tiên nhạc trong
- trẻo truyền đến bên tai, đột
nhiên trong lòng sinh ra một chút ý niệm, hắn dứt khoát
ngưng tụ cả ba con yêu ma
còn lại, trực tiếp dùng ba cây
đạo trụ đột phá Phản Hư tầng bảy, tránh để thiên địa : phải chuyển thêm một chuyến quà tặng nữa. Nhưng rất nhanh hắn lại bỏ đi loại suy nghĩ này. Phỏng chừng lúc trước Huyền Khánh tiền bối cũng nghĩ như ' vậy, mới dùng một cây đạo trụ đi thăng cung. Con đường tu hành quá mức thuận lợi, luôn khiến người ta trở nên cuồng vọng. Huống hồ Thẩm Nghi còn muốn tạm thời giữ lại yêu hồn của Long Tôn kia, có tác dụng khác. Đợi cho đến khi mảnh Tử Khí phía chân trời khôi phục lại,
::Thấm Nghi nhanh chóng thu
hồi Đạo Cung, tiếp tục cô
: đọng Yêu Ma Bản Nguyên, lần này hắn chỉ dùng vẻn vẹn sáu cái đã tái tạo thành công luồng yêu hồn của Long Tôn
kia.
"Ôi... Kha Thập Tam... Tham kiến chủ nhân..." Có lẽ do tiêu hao quá ít Yêu Ma Bản Nguyên, nên mặc dù vẻ mặt của Long Tôn này rất cung
kính, nhưng trong đôi mắt
phủ đầy hoang mang kia vẫn
: còn sót lại một chút tranh
đấu giãy giụa.
Nhưng đương nhiên Thẩm
Nghi không định cho nó tiếp
tục ăn Yêu Ma Bản Nguyên, chút tính khí còn sót lại của
: đối phương sẽ rất nhanh biến
mất. "Tới đây đi." Thẩm Nghi đưa ra một miếng ngọc giản trống: "Sao chép loại linh
: pháp ngươi tu tập vào đó."
Vừa vặn lấy được một thanh bảo thương, nên hắn muốn đi tu tập một phen. Có lẽ một thức linh thương pháp này cũng không được tính là mặt
hàng đứng đầu ở trong Tàng
_ Pháp Các của Nam Dương
: tông, nhưng công pháp có
cao cấp hơn nữa cũng phải học được mới phát huy ra tác
dụng,
Lại nói, thứ này vốn là bộ linh pháp từng được con yêu ma
: này tu tập trước đó, khăng
định là dưới sự trợ giúp của
đối phương, hắn đi tu tập nó sẽ đạt được tiến triển nhanh chóng hơn bình thường rất nhiều.
"Kha Thập Tam cẩn tuân pháp
' chỉ của chủ nhân." Yêu hồn vừa mới ngưng tụ ra, đã bị ép đi sao chép công pháp. Nhưng nó cũng không dám nói gì, chỉ biết thành thành
thật thật ngồi xổm trên mặt
đất, khoa tay múa chân với
miếng ngọc giản kia. Không biết đã qua bao lâu,
cuối cùng Thẩm Nghỉ cũng
: nhận được miếng ngọc giản
nọ, nhanh chóng quét mắt nhìn qua một lần. [Phản Hư (Linh). Thanh Long - Toái Tỉnh Thương: Chưa nhập môn] Hắn nghiêng mắt nhìn sang ' bên cạnh, đột nhiên Kha Thập Tam kia cảm thấy cả người '_ phát lạnh, nó còn chưa kịp phản ứng đã bị thu vào trong bảng giao diện. [ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: 362 ngàn năm ]} Thẩm Nghỉ cũng không vội vã đi tu tập thức linh thương pháp kia, mà trực tiếp rót thọ nguyên vào trong Thiên Diễn Tứ Cửu. Hắn hi vọng con Long Tôn
: này có thể dùng trạng thái tốt nhất, để đối mặt với vấn đề gian nan nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận