Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 731: Vì Sao Bọn Họ Biến Mất?

Chương 731: Vì Sao Bọn Họ Biến Mất? Chương 731: Vì Sao Bọn Họ Biến Mất?
Nghe vậy, Lý Huyên Khánh ': nhằm mắt lại nói: "Thiên thượng Bạch Ngọc Kinh, thập nhị lâu ngũ thành, tiên nhân phủ ngã đính, kết phát thụ trường sinh. Cái tên Bạch Ngọc Kinh kia chính là phép ấn dụ cho Tiên Cung, vì vậy Phản Hư được chia làm mười hai tầng, leo lên Bạch Ngọc Kinh gần như đã được coi là Tiên rồi." Thẩm Nghi thoáng tiêu hóa những thông tin này một lát, _ trong mắt hiện lên một tia : kinh ngạc: "Nghĩa là trước kia ngươi thành Tiên Nhân rồi?" Thoạt nhìn không giống với "Tiên" trong tưởng tượng của hắn. "Là gần như." Lý Huyền
: Khánh sửa lại: "Đi lên Bạch
Ngọc Kinh, còn cần một khối
: Hợp Đạo Bảo Địa. Muốn có vật này, thì hoặc là nhận được Thiên Đình tán thành, từ nay về sau lưu danh trên tiên tịch,
' hoặc là nhận được sự tán
thành của trời cao, sau đó tự
' lấy được một khối từ thế gian này." "Đã rất nhiều năm, Hồng Trạch vẫn không có người
nào đi qua Thiên Đình. Hợp.
Đạo Bảo Địa vốn có hạn, mỗi
: một khối đầu là năm đó các
tiền bối thông qua đại nghị lực, đại tạo hóa, mới được
trời công nhận. Nếu nơi này bị phá hủy thì Thiên Khế lúc
: trước đã ký kết sẽ không còn
hiệu lực nữa, cần phải làm lại
: từ đầu."
Thẩm Nghỉ nghiêm túc nghe xong, đại khái đã hiểu được
': một chút rồi.
Thứ này không khác gì khoa cử ở phàm trần, sau khi lên hết mười hai tầng lầu, coi như là tốt nghiệp cấp ba, lúc ấy sẽ có tư cách lên làm
quan. Nhưng có thể lên làm
. quan hay không, hoặc là có
: thể trở thành tiên hay không,
còn phải xem có vị trí dư thừa
hay không đã.
: Cho nên trên đời này thật sự
có Thiên Đình tồn tại, mà thứ hắn đang nắm trong tay, thật
ra là một cái Tiên vị sao?
: Nghĩ đến đây, bỗng nhiên Thẩm Nghi lại có cảm giác tấm Đạo Bài kia có chút nóng phỏng tay.
Ngoài ra, Thẩm Nghỉ còn
' nhạy bén nắm bắt được một chỉ tiết trong lời nói của Lý Huyền Khánh, đối phương tách "Thiên Đình" và "Thiên" ra.
Điều này đã nói rõ là con
: đường thành Tiên không chỉ
có một loại.
"Nếu như ta nói, mình sẽ cho
ngươi tấm Đạo Bài này, nghĩa
là ngươi có thể trực tiếp lập địa thành tiên sao?" Thẩm
Nghi chậm rãi giơ tấm Đạo
Bài trong tay lên, nhìn qua
: hành động này vô cùng thản nhiên, nhưng trên thực tế, nếu Mộc Nhân này muốn trắng trợn cướp đoạt thì đám
: người bọn họ dù có làm nhữ
thế nào chăng nữa cũng
' không giữ được nó, còn không bằng hào phóng đưa lên.
"Đã từng là như vậy." Lý Huyền Khánh chẳng thèm liếc mắt nhìn tấm Đạo Bài kia lấy : một cái chỉ thở dài mà rằng: "Hiện giờ ta đã không được
coi là tu sĩ nữa rồi, nếu cứ nhất quyết muốn phân biệt _ rõ ra thì ta của hiện tại càng giống yêu ma hơn..." Nói đến đây, gã chợt phát
: hiện vẻ mặt thanh niên của
bên cạnh thoáng thay đổi,
- như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vào mình. "Đừng hiểu lầm, ta chỉ lấy
: một ví dụ mà thôi, chứ không
gây tổn thương đến các
' ngươi đâu." Lý Huyền Khánh bất đắc dĩ cười: "Ta còn không được tính là yêu ma đâu, chỉ là một cái cô hồn ký sinh vào trong mộc khôi, bây
giờ ngươi có thể dẫn ta về
nhà không? Ta thật sự là đệ
: tử thân truyền của tông chủ
Nam Dương tông. Đúng là sư phụ cũng từng dự tính để
Nam Dương tông này lại cho ta, nhưng bây giờ mặc cho
các ngươi xử trí."
- "Một vấn đề cuối cùng." Thẩm Nghi khẽ thở dài một hơi, cẩn thận hỏi: "Vì sao bọn họ lại biến mất rồi?"
Nếu không làm rõ chuyện này
' thì nó sẽ như một thanh lợi kiếm trực tiếp treo trên đỉnh đầu khiến hắn ăn ngủ không yên.
Lý Huyền Khánh trầm mặc
thật lâu mới thản nhiên nói:
"Trách nhiệm của chuyện này
vốn thuộc về ta, không liên quan đến các ngươi. Về phần
bọn họ ngã xuống như thế nào thì thật ra chuyện ấy cũng có liên quan đến Hợp Đạo Bảo Địa."
"Nếu có một ngày ngươi trở
: thành tông chủ chân chính, Hợp Đạo Nam Dương, thì từ nay về sau, sinh linh trong thiên địa kia sẽ không còn ăn
_ thiên địa chỉ khí nữa mà trực
tiếp ăn khí của ngươi. Bọn họ
' sẽ được gọi tên là đạo bộc, hoặc là đạo nô, tu vi toàn thân bọn họ sẽ cung cấp cho ngươi sử dụng, sinh tử đầu nằm trong một ý niệm của
ngươi.
Nói đến đoạn này, trong
giọng nói của Lý Huyền Khánh lại có thêm một chút
bi thống: "Bọn họ đã bị sư
- phụ ăn mất. Chắc ngươi cũng
có thể hiểu được điều này, bọn họ đã trả một thân tu vi
: kia cho Nam Dương tông chủ,
để mảnh thiên địa này làm ra
: một lần giãy giụa cuối cùng." Nghe lời ấy, Thẩm Nghi như bị sét đánh: "..."
Tính cách cẩn thận như hắn,
' làm sao có thể giao tính mạng của mình vào tay người khác. Nhưng nghe Mộc Nhân này nói, lại nhìn dáng vẻ còn sót lại của tông môn thì
dường như ở thế giới bên
. ngoài, đây vốn là một chuyện
quá mức bình thường.
Tựa như đã nhìn ra suy nghĩ của Thẩm Nghi, Lý Huyền
: Khánh thu hồi cảm giác bi
thống kia lại, nhẹ giọng nói: "Nếu không có Hợp Đạo Bảo : Địa che chở, một mình hành tấu ở bên ngoài, kết cục sẽ chỉ càng thảm hại hơn thôi. Thêm nữa, Nam Dương tông chỉ là ngoại lệ, giống như tông chủ của các tông môn ': khác, dù bọn họ ngã xuống thì bình thường cũng sẽ ' không làm ra hành vi gây thương tổn tới Hợp Đạo Bảo
Địa, bởi suy cho cùng, chỉ cần
Bảo Địa vẫn còn, là có thể
thuận lợi truyên thừa xuống, thành tựu tu sĩ Hợp Đạo kế tiếp, tiếp tục chống đỡ tông môn."
"Thật ra khoảng thời gian này cũng là một đoạn giảm xóc, cung cấp cho mảnh thiên địa Nam Dương tông này nghỉ ngơi lấy lại sức."
"Chỉ có điều... thời gian quá
- lâu rồi." Thậm chí Lý Huyền Khánh còn không nhớ rõ mình đã
' chờ đợi bao nhiêu năm, chỉ
biết rằng trong khoảng thời
gian chờ đợi đó, đám trưởng lão chấp sự của các tông môn khác đều đã thay đổi hết nhóm này đến nhóm khác rồi.
Lời này vừa nói ra, Thẩm Nghi
còn chưa kịp phản ứng, gương mặt đám đệ tử Ngô
Đồng sơn bên kia lại biến sắc.
Bọn họ từng lật xem sách cổ,
có biết một số chuyện xưa. Nếu lúc trước không còn lại
' lão cầu kia thì toàn bộ đệ tử
tông môn và yêu ma đều bị
an sạch. Nếu dựa theo quá trình bình thường thì hẳn là hậu nhân
của nhóm tu sĩ Nam Dương
tông còn lại sẽ lấy thời gian
cực ngắn, một lần nữa nắm giữ quyền điều khiển Thiên Yêu quật, đợi đến lúc bọn họ tu tới Phản Hư, là có thể một lần nữa mở ra tông môn rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận