Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 803: Ta Cũng Không Nhớ Tên Nàng!

Chương 803: Ta Cũng Không Nhớ Tên Nàng! Chương 803: Ta Cũng Không Nhớ Tên Nàng!
"Tiên tử, ngài chuẩn bị đan
': dược từ sớm, lại để cho ta
cẩn thận lưu ý xem bao giờ
: người kia trở về, là đệ đệ của ta dẫn hắn tới... Hắn nói mình tương đối bận rộn, nên không đợi ngài trở về, lấy đồ
xong liền rời đi rồi."
"Ta thật sự không giữ lại được." "Nếu ngài muốn trách tội..."
Nghe những lời nói vang lên
_ bên tai, bông nhiên Bảo Hoa
: tiên tử lại có chút vô lực phất
phất tay: "Không có chuyện gì đâu, vốn dĩ ta dặn dò ngươi
lưu ý tới chuyện này là vì lo
- lắng sư phụ sẽ giữ ta ở lại
quá lâu, tránh để bỏ lỡ chuyện kia, chứ có gì đầu mà
trách tội."
Dứt lời, nàng trực tiếp tiến vào trong phòng, vùi mình vào chiếc chăn mềm mại.
"Đáng ghét quá!" Bảo Hoa
tiên tử phẫn nộ cắn răng,
' khóc lóc om sòm rồi lăn qua lộn lại một hồi mới nói: "Chuẩn bị pháp bảo cho ta, ta muốn đến Thiên Kiếm Tông tìm nhóm tiên tử bên đó giải
buồn!"
"Ngài tỉnh lại đi." Bích Thúy
vội vàng đóng cửa lại, bước nhanh tới trấn an: "Mấy vị
trưởng lão vừa cùng nhau tố
: cáo ngài, nên đoạn thời gian
gần đây ngài vẫn nên yên tính một chút đi." Nghe vậy, rốt cục Bảo Hoa tiên tử cũng trở mình nằm ngửa, thở ra một hơi thật dài,
: tận tình bày ra bộ dáng sống
không còn gì luyến tiếc... Một lúc sau, nàng mới mở miệng nói: "Thông báo cho các vị trưởng lão khác, từ ngày mai trở đi, ta muốn
tham dự vào sự vụ trong
tông."
Cái gì mà tiên tử chỉ có hư danh? Ta nhất định phải biến
nó thành sự thật!
Cũng thuận tiện thử xem có thể dựa vào thủ đoạn của
: tông môn để tìm ra tiểu tử
kia hay không, ít nhất cũng
: phải biết hắn vốn thuộc về
thế lực nào.
Nam Hồng từng có bảy vị tu
sĩ Hợp Đạo, cùng đồng sinh cộng tử, gọi tên là Thất Tử. Bọn họ đã lưu lại thanh danh hiển hách ở nơi này, trong đó lại lấy Nam Dương tông cầm
đầu.
Ngay cả nhóm môn hạ đệ tử
của Nam Dương cũng có Huyền Khánh tiền bối là tồn
tại trấn áp đám thiên kiêu
cùng thế hệ suốt mấy vạn
năm, được xưng là đệ nhất nhân trong cấp bậc Bạch
Ngọc Kinh dưới Hợp Đạo.
: Chỉ cân nhắc tới cái tên này là đệ tử của bảy tông đều bội phục, thậm chí trong lòng còn cực kỳ vinh dự.
"Sao bây giờ lại thành ra như
' thế này?"
"Thả lão phu ra ngoài!" Dương trưởng lão dùng sức
vung vấầy nắm tay đang siết
_ chặt, lão đã giảng giải trận
: pháp suốt ba tháng cho Nam
Dương tông rồi.
Đây tuyệt đối là trả thù! Cũng
bởi vì lần trước đối phương
thành tựu Thiên Cung mà lão không có tặng lễ.
Nhan Văn Thành có chút bất
đắc dĩ đi theo bên cạnh trưởng lão nhà mình. Nói thật, gã cũng hơi nhớ Thanh Nguyệt tông bên kia rồi, thực
sự không biết đến tận khi nào
mới có thể trở về được. Đúng vào lúc này, rốt cục không trung cũng hiện lên một bức màn sáng. Ngay sau đó, thanh niên mặc áo đen
kia bước vào, hắn có chút
nghi hoặc nhìn hai người
: đang canh giữ ngay ngoài
cửa tổ sư điện, sau đó mới gật đầu nói: "Hai vị đã vất vả
rồi."
Giảng pháp thì giảng pháp, nhưng một tòa trận pháp lại : phải giảng tới tận ba tháng, Thanh Nguyệt tông bên kia đúng là tri kỉ mà. "Thẩm tông chủ đã trở về." Dương trưởng lão lập tức : thay đổi sắc mặt, mặc dù thái độ này còn không thể gọi là ' cung kính, nhưng cũng coi như khách khí. Ai bảo hiện giờ trưởng lão nhà bọn họ đã thừa nhận đối phương rồi, mà lão cũng là . một trong những người ủng hộ Liễu Thế Khiêm. "Hai vị mau về nghỉ ngơi đi." Thẩm Nghi nghiêng người : nhường ra một con đường, Bảo Hoa Đan đúng là bất phàm, sau khi phục dụng ba
: viên, đan độc trong cơ thể
hắn đã tiêu tan chừng bảy -
: tám phần. Nhưng để ổn thỏa, Thẩm Nghi đã nuốt trọn sáu viên, bây giờ tỉnh thần cực kỳ thư thái thoải mái, thậm chí
còn có chút ý tứ muốn tỏa
sáng rạng ngời. Nhưng món nợ nên tính thì vẫn phải tính. Đợi cho đến khi hai vị này của Thanh Nguyệt tông rời khỏi
Nam Dương Bảo Địa, Thẩm
: Nghi cất bước đi vào bên
trong đại điện, nhìn Mộc Nhân đang nhắm mắt quỳ
trên bồ đoàn kia, khẽ hít sâu
': một hơi, sau đó thản nhiên
nói: "Huyền Khánh tiền bối, nếu lần sau để cho ta đi tìm
: người, ngươi có thể trực tiếp
nói rõ cái tên ra được
: không?" "Hả?" Lý Huyền Khánh lập tức mở mắt ra, hành động đầu
_ tiên của gã là chắp tay ra hiệu
với Thẩm Nghỉ, sau đó mới
' nhẹ giọng hỏi: "Nàng không để ý đến ngươi sao? Cũng là chuyện bình thường mà, ta vốn chỉ có duyên gặp mặt nàng ấy vài lần mà thôi."
Nói xong, gã lại cười cười xin
- lỗi: "Ta cũng không nhớ rõ
tên của nàng."
"Ta chỉ hoài nghi rằng mình
đã tìm nhầm người, bởi vì số
tuổi của đối phương chênh lệch với ngươi quá xa." Thẩm
Nghi cũng ngồi xuống phía
trước bức tượng tổ sư,
: thoáng điều chỉnh lại hô hấp một chút.
"Đã nhiều năm ta không ra - ngoài rồi, xin lỗi... Nhưng hình như chuyện kia vẫn ' được giải quyết hả?" Lý
Huyền Khánh thoáng cảm
nhận một chút, đã phát hiện
được khí tức của Bảo Hoa
Đan vẫn còn lưu lại trên người đối phương: "Chẳng lẽ . ngươi gặp phải một vị Bảo Hoa Tiên Tử khác?"
"Đại khái là vậy." Mặc dù trong lòng Thẩm Nghi đã hiểu thấu mọi chuyện, nhưng hắn cũng không muốn dính dáng đến nó quá nhiều.
"Nàng tên là gì?" Lý Huyền
: Khánh thu hồi ánh mắt, chợt mở miệng hỏi một câu.
"Làm sao mà ta biết được?" Rõ ràng danh xưng Bích Thúy ' kia chỉ là một cái tên giả,
nhưng Thẩm Nghi cũng
không quá quan tâm đến chuyện này. Hắn lập tức lấy đống thiên tài địa bảo đã được Bảo Hoa tiên - tử chuẩn bị sẵn ra, ném hết cho Lý Huyền Khánh, thẳng thừng nói: "Giúp ta kiểm tra một chút, xem những thứ này _ có thể đổi được bao nhiêu tinh huyết của Xích Nhãn Huyền Phượng."
Cuối cùng cũng có chút gia
- sản trong túi, coi như đã đủ khả năng đưa quá trình gia tăng Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân vào lịch trình của
: một ngày rồi.
"Được." Lý Huyền Khánh có phần lạ lẫm đã bắt đầu kiểm kê những thứ này rồi. Mặc dù không quá am hiểu, nhưng gã của hiện tại cũng chỉ có
thể giúp đỡ những chuyện
nhỏ này mà thôi.
Không bao lâu sau, gã ngẩng đầu lên nói: "Nếu là người
khác đi đổi, có thể đổi được
: ba phần, nhưng là chính
ngươi đi qua, thì một phần cũng không đổi được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận