Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 967: Làm Phản Rồi!

Chương 967: Làm Phản Rồi! Chương 967: Làm Phản Rồi!
Chỗ sâu nhất bên trong thủy : vực Nam Hồng, có những đá xanh trơn nhẫn được đắp cao - lên, phía trên còn có hàng đống thủy thảo như chen chúc mây. _ So với những tòa đại điện được tạo thành từ bạch ngọc ' kia, nơi này đã vô cùng cũ kỹ, hiện đầy dấu vết của năm tháng.
Nơi này là Nam Long Cung. Bên trong có một con Hoàng : Sát Độc Long với huyết mạch tỉnh thuần nhất đang chiếm
cứ, nghe đồn thời điểm nó nhảy ra khỏi mặt nước, ngay cả Tiên Thụ cũng sẽ khô héo theo, Giờ phút này, bên trong tòa
: đại điện gạch xanh ấy, Ngũ
vương gia Kha Sư Lương
: đang cung kính đứng đó, cẩn thận miêu tả lại những gì nó vừa trải qua trên đoạn đường này, cùng với các loại suy
đoán của nó về phản ứng của
Tiên Tông.
Ở bên cạnh, Kha Lão Tứ đang dẫn theo một đám gia quyến quỳ rạp xuống đất, dùng y phục hết sức che đậy
đi lớp vảy rồng màu đỏ sậm của mình, rồi lại cúi cái đầu thật sâu xuống đất.
Không ngờ tồn tại có thể
khiến hai người bọn chúng trở nên khiêm tốn như vậy, lại
': không phải vật sống, nó chỉ là
một bức tượng Hoàng Long
to lớn đang cuộn mình trên tường mà thôi. Bức tượng này không heefh tỉnh xảo, ngược lại phần chạm trổ còn
cực kỳ thô ráp, giống như
dùng lợi trảo tùy ý cắt ra vậy.
Nhưng một bức tượng đá
thô ráp như vậy lại mang theo bá khí vô biên, khiến cho người ta không dám ngẩng
đầu trước mặt nó.
Bên dưới phần bụng rồng
kia có một cái cửa hang sâu không thấy đáy. Chỉ cần kẻ
nào có ý đồ muốn nhìn vào
': bên trong một cái, sẽ có loại
cảnh tượng khủng bố đủ để làm tâm thần người ta sụp đổ, trực tiếp tập kích lên não E "Phụ vương, nhỉ thần không còn gì để nói thêm nữa." Kha Sư Lương nói đến miệng _ đắng lưỡi khô, nhưng bên trong cửa động âm u bên dưới vẫn không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại, tựa như bên trong vốn không có vật sống tồn tại. Nhưng có cảm giác Kha Sư Lương đã sớm quen với tình : huống này rồi, nên trên mặt không để lộ ra bất cứ dị sắc gì. __ Không một ai sẽ vì chuyện này mà đi hoài nghi có phải trước đó phụ Hoàng đã ngã
xuống rồi. Chỉ đơn thuần là
một con Đại Yêu có thể sánh
: ngang với tu sĩ Hợp Đạo cảnh, một vị chúa tế của Nam Hồng Thủy Vực, nếu nó ngã xuống, khẳng định là toàn bộ
sinh linh của Nam Hồng này
đều có thể cảm ứng được.
"Nhi thần cáo lui." Kha Sư
Lương chậm rãi lui ra ngoài, trước khi đi, nó còn thuận tiện liếc mắt nhìn Kha lão tứ
bên cạnh một cái.
Hiện giờ hãn tướng dưới
trướng Kha lão tứ đã tổn thất quá nửa, với tình huống hiện
giờ, lại muốn phụ vương khai
ân, phái thêm mấy vị trợ lực,
để nó tiếp tục nắm giữ vùng thủy vực phụ cận Nam Hồng Thất Tử... Cũng không chỉ đơn thuần dập đầu nhận sai là có - thể làm được. Đổi thành mấy con Long Tôn có tư cách kế thừa Nam Long : Cung khác, nói không chừng vẫn còn cơ hội làm lại một lần ' nữa, nhưng con dã chủng này... Chậc chậc. Kha Sư Lương cất bước đi xa, nó đã nói với phụ vương về chuyện mở tiệc chiêu đãi Nam Hồng Thất Tử, hiện giờ, : việc cần phải làm chính là nhìn chằm chằm vào khí tức của đạo huyết phù kia. Tiểu Thập Tam là nhi tử của nó, tuy tu vi thấp kém nhưng thiên tư cực cao, thậm chí
: đứa nhỉ tử này còn có thể
kiêm tu cả linh pháp của
: Nhân tộc, thành tựu ngày sau chắc chắn bất phàm, nói không chừng còn có cơ hội để người làm phụ thân như
' nó được thơm lây, ai ngờ lại
chết vô ích như vậy?
Phụ vương tuyệt đối không thể ngồi yên không để ý đến được. Chỉ cần không cho Nam Hồng Thất Tử bên kia có cơ
hội vận dụng thủ đoạn gì đó để triệt tiêu mất đạo huyết
: phù kia thì có chứng cớ này,
Nam Hồng Thất Tử chắc chắn phải trả cái giá cực kỳ đắt đỏ. __ Ý niệm tới đây, Kha Sư Lương lại cẩn thận cảm nhận sự tồn tại của huyết phù.
Một lát sau, bỗng nhiên mí
: mắt nó khẽ giật giật hai cái, bên trong đôi mắt rồng vốn lấp loé tỉnh quang, lại dần dần hiện ra mấy phần kinh
nghỉ bất định.
Người mang theo huyết phù kia lại dám ổi ra... Hơn nữa còn ở cách vùng thủy vực không xa?
"Thật to gan!" Kha Sư Lương
năm mơ cũng không nghĩ tới
- tình huống này, nó vừa mới
dẫn quân đi bao vây Vân Tiêu Các, vậy mà người của Tiên
Tông bên kia lại được đằng
chân lân đằng đầu, dám đuổi
theo tới đầy? Nó trực tiếp lấy ốc biển ra,
' không chút do dự đã gọi sáu
tên thủ hạ đại tướng Bạch
: Ngọc Kinh của mình tới, gầm nhẹ nói: "Bảo vệ Nam Hồng cho bản vương! Ta muốn bọn chúng chắp cánh cũng khó
' thoát!"
Bọn chúng thực sự coi Nam Hồng này là hậu hoa viên nhà mình, muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao?
Lần này, đừng nói là mấy
. Đạo Tử, ngay cả một vị tông
: chủ nào đó đích thân đến, chỉ
sợ cũng không dám buông lời
ngang ngược kiểu này. Nhưng ngay sau đó, vẻ kinh
nghỉ bất định vừa hiện lên
trong đáy mắt của Kha Sư
: Lương đã dần dần hóa thành
một vệt sợ hãi.
Bởi vì phía bên kia ốc biển
' vẫn một mực yên tĩnh không tiếng động, hệt như đã rơi thẳng xuống tử vực mất rồi.
Không ngờ vào thời khắc
này, sáu tên Đại Yêu Tướng
Bạch Ngọc Kinh luôn là thủ
: hạ đáng tin cậy nhất của nó,
lại không một ai đáp lại.
Không biết trôi qua bao lâu,
cuối cùng bên trong cũng vang lên giọng nói hốt
': hoảng: "Vương gia! Chúng
phản rồi, tất cả đầu phản rồi!"
"Nói kỹ càng, từng câu từng
chữ với bổn vương!" Mặc dù thân ở Nam Long Cung,
: nhưng Kha Sư Lương vẫn
cảm nhận được một chút
' lạnh lẽo trong lòng, sau đó vô thức tăng thêm âm giọng.
Đợi cho đến khi con Đại Yêu
bên kia hốt hoảng giải thích
rõ ràng mọi chuyện, chỉ nghe
. răng rắc một tiếng, Kha Sư
: Lương đã vô thức bóp chặt
con ốc biển trong tay thành một đống bột mịn rồi, thậm
chí sắc mặt của nó lại biến
: thành một mảnh trắng bệch
đến cùng cực. Nghĩa là đám thủ hạ dưới : trướng của nó đã tập kết lại sau đó đang hung hăng tàn : sát một nhóm thủ hạ dưới trướng khác của nó? Lời nói có phần gượng gạo ' không thuận miệng này đã khiến Kha Sư Lương ngây dại. So với Kha lão tứ xúc động lỗ mãng, chẳng có lý do gì đột ngột hại chết ba tên đại tướng Bạch Ngọc Kinh dưới trướng, thì nó, trong khi bản . thân không hề hay biết, đã : chắp tay tặng năm tên Yêu Tướng Bạch Ngọc Kinh cho địch nhân rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận