Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1000: Tây Long Cung Xuất Binh!

Chương 1000: Tây Long Cung Xuất Binh! Chương 1000: Tây Long Cung Xuất Binh!
mm " Thẩm Nghi trầm tư thật lâu, : cuối cùng cũng giải đáp được nỗi nghi hoặc lúc trước. Dù sao thì vị lão nhân hòa ái ' bên trong Tàng Pháp các kia, có nhìn như thế nào cũng sẽ ' không giống một người vì tư dục của bản thân mà dâng lên tánh mạng của vô số sinh linh bên trong Bảo Địa. Thì ra tình huống là như vậy. "Được, ta biết rồi." Thẩm Nghi khẽ gật đầu, lại lập tức lướt qua hai người, đi ra cửa phòng, lười nhác vươn vai : một cái. Hắn không đưa ra bất kỳ lời hứa hẹn nào, thậm chí cũng không có an ủi đối
phương.
__ Bảo Hoa tông chủ thoáng sửng sốt một chút, bà ấy không mấy hiểu được phản ứng của vị Thẩm tông chủ
_ này.
Bởi vì theo bà ấy, bất kể hắn làm ra phản ứng gì, kể cả quở trách Huyền Khánh ngu xuẩn và ấu trĩ, chỉ vì một chút tức giận nhất thời mà gây thành
đại họa, hay xem thường Tử
Nhiễm Bạch Long lật lọng, rõ
- ràng là đối phương đến cầu
Huyền Khánh nhưng đến cuối cùng lại không chút do dự
trực tiếp bán đứng gã, hoặc
thậm chí là phẫn nộ với thủ đoạn đê tiện của Tiên Nhân kia... đều khiến bà ấy dễ dàng - tiếp nhận hơn là dáng vẻ bình tĩnh hiện tại của Thẩm Nghi. Thái độ của hắn hệt như bản thân chỉ đơn thuần lắng nghe người ta kể một câu chuyện, : thậm chí còn khiến người ta hoang mang không biết rốt cuộc là hắn có nghe hay không. Bảo Hoa tông chủ thu hồi ánh mắt, lại đột nhiên phát hiện Huyền Khánh vẫn còn . sừng sỡ đứng tại chỗ, mới bất - đặc dĩ nói: "Sao còn chưa đi ra ngoài? Chẳng lẽ phải nghe hắn chửi hai câu, trong lòng ngươi mới thoải mái?" Huyền Khánh cũng không
- đáp lại, chỉ khẽ hít một hơi
thật sâu. Nếu gã nhớ không
làm thì lời đáp lại tương tự, gã vừa mới nghe qua không lâu. Và kết cục của lời nói như thế chính là, đám Thủy tộc
: bên kia trực tiếp có hàng
trăm hàng ngàn con Đại Yêu
' chết trận, bảy vị Đại Yêu Tướng Bạch Ngọc Kinh vẫn lạc, mà ngay cả sứ giả tới cửa hỏi tội cũng mất tích luôn.
Hắn đã biết... Cho nên sẽ có
hành động.
Nhưng phải hành động như
thế nào đây? Huyền Khánh cho rằng vừa
rồi mình đã nói đủ rõ ràng,
hẳn là hắn sẽ hiểu, đối với
: đám phàm phu tục tử như bọn họ, một chưởng mà Hồng Trạch Tiên Nhân tùy ý đánh ra kia, chính là bầu trời
vĩnh viễn không thể vượt qua
được.
Thêm nữa, một thiếu niên kiểu gì cũng sẽ đi từ hăng hái bộp chộp đến khi chậm rãi vững vàng. Nhưng Nam
Dương tông thật sự không thể thừa nhận nổi cái giá để : một thiếu niên thứ hai trở nên thành thục vững vàng. Bảo Hoa tông chủ chậm rãi
vươn tay tới, muốn an ủi cảm
xúc của Huyền Khánh, nhưng
: vừa mới vươn được một nửa, sắc mặt bà khẽ biến, lại cụp mắt nhìn chằm chằm vào đoá hoa trắng bên hông, ánh mắt
dần dần bình tĩnh xuống.
Chỉ trong chốc lát, khí thế trên người Bảo Hoa tông chủ đã trở nên hoàn toàn khác biệt so với lúc trước, khí tức thuộc về Hợp Đạo cảnh dù đã
tận lực thu lại rất nhiều, vẫn
có thể làm cho Thẩm Nghi
: mới bước ra ngoài cửa phải
có chút kinh ngạc nhìn lại.
"Tây Cung tiến vào rồi." Bà
ta lại ngước mắt nhìn lên. Chỉ một câu ngắn ngủi lại
: khiến Huyền Khánh lập tức
phục hồi lại tinh thần từ
: trong hồi ức, sắc mặt trở nên nặng nề hơn rất nhiều. Bảo Hoa tông vốn là đại tông nằm tại vị trí giao giới Lưỡng Hồng, khứu giác vô ' cùng mẫn cảm, cho nên tin tức có thể truyền đến chỗ Bảo Hoa tông chủ, đã đủ để nói rõ tính nghiêm trọng của vấn đề rồi. Nghĩa là lần này
Tây Cung bên kia vốn không
chỉ đơn giản là mang binh đi
: dạo, mà ý muốn bày ra tư thế
của bọn họ đã hết sức rõ
ràng. Kha gia của Nam Long Cung vân còn dây dưa không ngớt với Thất Tử, vậy mà lúc này Kỳ - gia của Tây Long Cung với thực lực càng mạnh hơn lại đột nhiên bày ra tư thái kiểu này, tình huống như vậy khó : mà khiến người ta không liên tưởng đến mối quan hệ giữa ' hai bên. "Kha Sư Lần?" Thật ra không có nhiều người của Nam Long Cung đủ _ tư cách lui tới Tây Long Cung : bên kia, ngoại trừ Nam Long Vương, cũng chỉ còn lại vị Kha Thái Tử kia thôi. Huyền Khánh hơi xoay người hỏi: "Ai là kẻ dẫn binh
của Kỳ gia?"
__ Bảo Hoa tông chủ dứt khoát nói: "Tới rất nhiều, nhưng kẻ cầm đầu vẫn là lão đại Kỳ gia. Gần đây nó và Long phi có
chút không hợp, nghe nói
Long phi đã tước đoạt hết
' quyền lực của nó, ngay cả tin tức tới lui trong yêu quân cũng phải cho nàng kiểm duyệt trước. Thế lực nhà mẹ đẻ lớn đến mức làm cho nó
không thở nổi, không ngờ
còn có tâm tư xen vào chuyện của Nam Hồng."
Kỳ gia khác với Kha gia, Thái Tử có lựa chọn khác, cho nên : mới gọi là Kỳ lão đại mà không phải Thái Tử. Đương nhiên, trong chuyện này cũng
có biến số, còn phải xem nhà
mẹ đẻ của vị Long phi kia có
thái độ qì.
"Chậc.” Nghe vậy, đột nhiên
Huyền Khánh nhớ tới cái gì,
_ lại đưa mắt nhìn về phía
Thẩm Nghi, vẻ mặt có chút
' phức tạp nói: "Tông chủ, tạm thời ngươi nên kiềm chế một chút, không cần thiết phải giãm lên nơi đầu sóng ngọn gió."
Lời này có chút kỳ quái,
: nhưng trên thực tế, với sự
hiểu biết của Huyền Khánh về Thẩm Nghỉ trong suốt mấy
ngày nay thì nếu không nói
trước như vậy, chỉ sợ đối
phương sẽ lại đắc tội với Kỳ gia bằng một loại phương : thức mà người bên ngoài không sao hiểu nổi.
Nam Hồng Thất Tử là bảy người! Hơn nữa, Nam Dương tông hiện giờ còn là tổn tại
: tạm thời nghèo túng nhất,
vậy mà sáu vị tông chủ kia cả
' ngày không có việc gì làm, ngược lại người trẻ tuổi này lại là vị tông chủ bận rộn nhất, hắn bận rộn đến mức ngay cả ngủ một giấc cũng
trở thành hy vọng xa vời.
Đúng là không sao hiểu nổi.
"Ừm." Thẩm Nghi không
quay đầu lại chỉ khẽ ừ một
- tiếng, nhưng vẻ mặt lại có
chút cổ quái. Chuyện này nghe có chút
quen tai, bởi vì hình như
Huyền Khánh tiền bối nhắc
: nhở... đã muộn mất rồi.
..lachTraThanhXuan...
__ Nam Hồng Thất Tử cho Bảo
Hoa Tông ưu đãi lớn như vậy,
' đã xem như một nửa Minh tông rồi, ngoại trừ chuyện có liên quan tới Huyền Khánh, cũng có một phần nguyên nhân là vị trí của bọn họ quá
mức đặc thù.
Ví dụ như hiện tại, Tây Long
Cung vừa mới có hành động, bảy vị tông chủ đã nhận được
tin tức mà tụ tập lại với nhau. Trận thế như vậy đã đủ để nói : rõ mức độ nghiêm trọng của việc này rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận