Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 869: Chẳng Lẽ... Thiên Địa Cũng B...

Chương 869: Chẳng Lẽ... Thiên Địa Cũng B... Chương 869: Chẳng Lẽ... Thiên Địa Cũng B...
Thân là cường giả Phản Hư
: viên mãn, mặc dù lão không
tham dự vào cuộc chiến tranh
giành của đám thiên kiêu chân chính, thì những năm gần đây, số lượng Đạo Cung hoa mỹ được tận mắt nhìn
: thấy cũng không phải số ít.
Thiên Cung chân chính, lão đã từng nhìn thấy rồi. Nhưng Hồng Mông Tử Khí ẩn chứa bên trong Vô Lượng Yêu Hoàng Cung của Thẩm Nghỉ
lại vượt xa đám thiên kiêu
_ cùng cảnh giới!
Chẳng lẽ... Thiên địa cũng bất
công sao?
Vì sao lại có người nhận được
quà tặng phong phú như thế? Pháp trận lại một lần nữa ầm âm chấn động. :. Thanh niên mặc ngần giáp chậm rãi tiến vào, hai tay cầm theo một bộ thi thể, tiện tay ném xuống đất, trực tiếp ngăn cản đường lui của tất cả mọi người. "Có phải các ngươi không sợ?" Nó ngẩng đầu, trên gương mặt máu thịt lẫn lộn khẽ nứt ra khóe miệng, để lộ hàm răng trắng hếu đã bị máu nhuộm đen. "Đồ khốn nạn." Con Thanh Lân Giao kia khoác trên mình bộ Ngư Lân Giáp càng thêm tinh mỹ, hung hăng vung tay : lên, có một thanh đại đao cán dài lập tức rơi vào trong lòng : bàn tay nó. Ngay tiếp theo, nó ra hiệu cho mười mấy tên thủy binh phe mình rồi lập tức đạp không mà lên, hung tợn bổ thẳng xuống tên Đạo Hải tướng quân ở phía trước . trận pháp!
Tu sĩ Thiên Cung quỷ dị như vậy, đã cho thấy chuyện này cực kỳ trọng đại, nhất định phải bẩm báo cho Long Cung
mới được!
Về chuyện của Đào Nguyên sơn trang, có liên quan quái
gì với nó đầu?
Trên đời này còn không có kẻ nào dám quyt nợ Long Cung,
: dù chúng nó chỉ đơn thuân đi
nhận một vụ làm ăn riêng
: bên ngoài. Rẹt—— Thanh đại đao kia chém qua trời cao, mang
: theo phong mang cực kỳ sắc
nhọn, khiến gần như tất cả
' mọi người ở đây đầu theo bản năng mà tránh né đi. Chỉ có thanh niên giáp bạc là thoáng ngước khuôn mặt ngây dại kia lên, sau đó giơ
tay, dùng bàn tay hung hãn
tiếp nhận lưỡi đao, khiến cho
- toàn bộ khu vực từ lòng bàn
tay đến cả cánh tay đầu xuất
hiện vết rạn nứt chằng chịt.
: Một đao này, nó đón lẫy cực
kỳ miễn cưỡng, chỉ thế thôi cũng đủ để cảm nhận được
sự chênh lệch tu vi giữa song
phương lớn đến mức nào rồi. Nhưng ngay thời điểm Thanh Lân Giao đang định vung đao lên chém tiếp, nó lại phải đối
'_ mặt với một đôi mắt đã rơi
vào sợ hãi đến điên cuồng
' của Đạo Hải tướng quân. Cả người nó thoáng thất thần trong nháy mắt, để rồi ngay tiếp theo, một bàn tay đã bị phá thành mảnh nhỏ, hung
hãn rơi thẳng xuống gương
mặt nó.
Ầm ầm! Toàn thân Thanh Lân Giao bay ngược ra ngoài,
đánh nát ngọn núi cao bạch
cốt. Ca... Ca... Đạo Hải Tướng
: quân chậm rãi đi về phía
trước, thân thể vỡ vụn, bước
: chân lảo đảo, nhưng không hiểu sao nó lại mang đến cho người ta một loại cảm giác điên cuồng ngang ngược đến
' khó miêu tả rõ thành lời.
Mặc dù nó chưa từng chính thức tu tập Thiên Diễn Tứ Cửu, nhưng sau khi trải qua ròng rã ba mươi vạn năm khô tọa, nhận được luồng cảm
ngộ mênh mông đến mức
thần trí vỡ tan, thức Thiên
: Diễn Tứ Cửu kia cũng dần
dần dung nhập vào trong
từng hành động của nó rồi.
Thanh Tê Đại Yêu cũng điền cuồng cười lên, sau đó đạp
bước về phía Giao Tướng.
- Hai tên Phản Hư tầng tám lại dứt khoát biểu hiện ra thái độ
ngạo nghễ khiến người khó có thể lý giải nổi ở ngay trước
' mặt yêu ma Phản Hư tầng
chín của Long Cung.
Ngay khi ánh mắt của tất cả
mọi người đầu ngưng tụ ở
chỗ này, thì thân là người có
tu vi cao nhất trong vực sâu, Đào Nguyên trang chủ lại nhìn chăm chằm vào bộ áo bào trăng Nam Dương kia.
So với hai con thạch khôi quái dị nọ, tồn tại thật sự khiến lão cảm nhận được một chút không ổn, vẫn là vị tông chủ Nam Dương trẻ tuổi kia.
Mắt thấy tử mang mãnh liệt
: nổi lên trong biển lửa kim diễm, đột nhiên hai tay lão giơ lên, trong tòa Đạo Cung âm u chợt có thêm một pho
: tượng cao ngất.
Thân như sơn mạch, mặt như ác qUỷ. Với vô số những gương mặt hiện lên, có người kêu khóc,
có người cười gằn, có người
oán độc, tất cả đều như ẩn
: như hiện trong mảnh sương
mù xám nồng đậm xung
quanh.
Trong khoảnh khắc ấy, bỗng
nhiên thân thể của con Thiên Diện Ác Quỷ kia lại nghiêng : về phía trước, giống như một tên Hung Thần đang quan sát : nhân gian. "Nhận ta một lạy!" Đào Nguyên trang chủ đã tiều tụy ': đến mức da bọc xương, khóe miệng khe khẽ khép mở, lập ' tức phát ra một thứ âm thanh khàn khàn đến thê lương thảm thiết. Bỗng nhiên con Thiên Diện Ác Quỷ kia dập đầu. Oán khí _ ngưng tụ gần như thực chất quét ra, rốt cuộc cũng khiến tâm tư của mọi người xung quanh rời khỏi hai bộ thạch khôi, trong tim như có trống đánh mạnh, tiếng vang ầm âm, làm sắc mặt bọn họ đỏ lên, gần như muốn nhỏ máu.
Tại thời điểm này, ngay cả
: đám cung phụng Phản Hư tầng bảy của Thủy Nguyệt Thương Minh cũng rơi vào trạng thái tâm thần bất ổn,
': tựa như đã bị tiếng kêu thảm
thiết của đám oan hồn kia
' hóa thành thủy triều bao phủ. Bọn họ cũng chỉ là tu sĩ, còn chưa phải Tiên Thần chân
chính, làm sao chịu nổi oán
. niệm khủng bố do vô cùng vô
- tận sinh linh phải chịu khổ tra
tấn, cuối cùng ngưng tụ ra.
Mà thân là tồn tại trực tiếp
: nhận một lạy này, trong nháy
mắt bộ áo bào trắng hoa mỹ kia đã bị mảnh sương mù
': màu xám che phủ, nhưng
tình trạng ấy cũng không kéo
dài bao lâu, biển lửa màu vàng tím lại bừng bừng bốc cháy, tựa như có Thiên Hoàng xoay quanh, quét sạch ma QUỶ.
Thấy tình thế không ổn, Đào Nguyên trang chủ lại bấm pháp quyết, khiến cho con Thiên Diện Ác Quỷ khổng lồ hung hăng đập xuống! Giống
như một dãy núi làm cho
người ta sợ hãi vừa sụp đổi
: Vô số những khuôn mặt chỉ
chít rậm rạp bị đánh vào trong sương mù màu xám, có
hàng loạt tiếng kêu thảm đến
- chói tai cứ quanh quẩn bên
trong vực sâu. Đợi cho đến khi mảnh sương
mù màu xám nọ tan biến hết,
vô số gương mặt vỡ vụn ra,
: nhuộm thêm vài phần bi thương cho dung mạo dữ tợn ban đầu.
Thẩm Nghi vẫn đứng khoanh
tay trước cái dập đầu của pho
' tượng khổng lồ này, vạt áo bạch bào khẽ bay lượn, nhanh chóng xua tan mảnh oán niệm nồng đậm đang ùn ùn kéo tới kia. Ngọn lửa màu
tím vàng bùng lên khỏi chiếc
_ áo bào trắng, giống như ánh
nắng tím chiếu sáng mặt trời. Bức tượng kinh khủng quỳ
rạp xuống trước mặt bóng người mỏng manh kia.
Thẩm Nghi nhẹ nhàng cất
: bước, giẫm lên đầu nó, lại thuận theo sống lưng của nó,
thong dong đi về phía lão nhân tiều tụy ở phía chân
trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận