Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1037: Lệnh Của Tông Chủ Không...

Chương 1037: Lệnh Của Tông Chủ Không... Chương 1037: Lệnh Của Tông Chủ Không...
Thứ có hình dạng tựa như lưu
ly này, trong tình huống
không đả thương địch thủ,
: văn có thể dễ dàng nung chảy thần hồn của đối phương, nên ngay cả Long Cung cũng phải kiêng ky loại
: thủ đoạn như vậy.
Cho nên dù phải đối mặt với tồn tại cùng cảnh giới... thì yêu thể của Địa Minh U Mãng đứng ở trước mặt Lưu Ly Thanh Phượng, chỉ giống như
một câu chuyện cười mà thôi.
Đây chính là sự chênh lệch
giữa các chủng tộc khác
nhau!
Yêu thể cường hãn như thế,
Đạo Binh bình thường căn bản không thể gây thương
: tổn cho nó được, ít nhất cũng
phải có Thanh Loan Tiên Binh
: mới đủ sức phá vỡ linh vũ của nó.
Dù bị thương, nó cũng có
_ thể khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Nhưng mãi tới tận bây giờ vết chém do thanh Kim Văn Hắc Đao này gây ra vẫn một mực giày vò nó, hoàn toàn
không có xu thế khép lại. Phải hứng chịu cơn tra tấn kịch liệt đau đớn như thế, Lưu Ly Thanh Phượng quyết định không trốn tránh thêm : nữa, mà vung hai cánh lên, cưỡng ép ổn định lại thân hình. Theo quá trình nó vung ' cánh, một vùng nóng rực chợt ẩn chợt hiện lập tức phun trào ra từ bên trong bộ
linh vũ mầm mại như tơ lụa
ấy, nhìn như sóng lớn trên
mặt nước, trực tiếp khuếch tán ra chung quanh với tốc độ mắt thường cũng khó mà ' trông thấy được.
Trong chốc lát, ngay cả đám sinh linh phụ cận khúc đại thụ ở gần mảnh thủy vực kia,
cũng lộ ra sắc mặt kinh
hoàng.
Bàn Sơn Tông am hiểu Linh Khu Pháp, nhưng ở trước mặt
Tâm Diễm vừa được phóng ra
này, bọn họ cũng giống như
đang lâm đại địch, tránh né còn không kịp, chỉ cần có
: người bị loại hoả diễm kia
đuổi kịp là trong nháy mắt
: khuôn mặt sẽ đỏ rực lên. Đường đường là tu sĩ Bạch Ngọc Kinh, thế nhưng cũng không nhịn được mà bật ra
: tiếng kêu đầy đau đớn.
Diễm Sùng Chướng hung hãn hạ xuống, song chưởng đồng thời đánh ra, bàn tay như lưu quang lao vút, mang theo khí tức nặng nề như một
bức bình phong, trực tiếp bao
phủ khu vực xung quanh lại,
- lúc này mới ngăn cản được
Tâm Diễm ở bên ngoài.
Về phần Địa Minh U Mãng
: nhất tộc, vốn dĩ bọn chúng đã
trời sinh thích lạnh, bỗng nhiên lại bị thứ Tâm Diễm này
lan đến, cả đám đầu bộc phát
ra tiếng rít gào đầy đau đớn
- rồi đập thật mạnh thân thể của mình lên thân cây cổ thụ, thống khổ đến quẳn quại không ngừng.
"Khẳng định là không động
' thủ sao?" Lần này người đặt ra câu hỏi lại là Bạch Vu, được cái bình ngọc trong tay gã che chở, ba vị Nam Hồng Đạo Tử hoàn toàn không bị loại
Tâm Diễm kia liên lụy. Nhưng
tần suất run rấy của chiếc
: bình ngọc kia lại càng lúc
càng nhanh, bởi vậy áp lực đè lên người Thanh Nguyệt Đạo
Tử vẫn cực kỳ khủng bố.
Ngụy Nguyên Châu còn đang do dự.
Thì lúc ấy, cuối cùng Tô
: Hồng Tụ cũng thu hồi ánh mắt, nàng không muốn tiếp tục xem nữa, bởi vì trực giác của nàng vẫn luôn rất chuẩn,
: huống chỉ là trên phương
diện đấu pháp mà bản thân
' am hiểu nhất?
Cũng không biết vì sao lúc trước con Thanh Phượng kia lại tỏ ra khiếp đảm như vậy,
nhưng hiện tại, đối phương đã hoàn toàn nổi giận thật rồi.
Lệnh của tông chủ không thể trái... Nhưng Thẩm Nghỉ lại không phải là người cố chấp như vậy. Cứ dọn dẹp hiện trường - trước, nhằm ngăn chặn hết thảy mọi tình trạng ngoài ý : muốn có thể phát sinh. Nói thật là ở thời điểm đối phương lại phát ra pháp chỉ, Tô Hồng Tụ hy vọng mình có thể chuyên chú đặt toàn bộ ' tâm tư lên người con Thanh Phượng kia. Và nói thật, áp lực thật sự rất lớn... Đúng vào lúc này, nàng bông nghe thấy một tiếng kinh hô của Bạch Vu. "Sư tôn tổ nãi nãi của ta!" Tô Hồng Tụ vô thức quay đầu nhìn lại, sau đó lập tức
: nhìn thấy một màn khiến bản
thân khó có thể tin tưởng nổi.
Thẩm Nghi cũng không sử
dụng một loại thủ đoạn huyền ảo gì, hắn chỉ đơn
: thuần và thô bạo đạp xuống
một cước. Ngay trong chớp
' mắt, đôi giày ống dài vốn thuộc về bộ Huyền Giáp kia đã loé lên một mảnh ô quang hơi có phần bén nhọn rồi ngang nhiên giáng thẳng
xuống sống lưng của Thanh
Phượng!
Tâm Diễm kinh khủng kia bị đầy ra, sau đó lại bị Huyền
Giáp ngăn cản. Nhìn thoáng
qua sẽ có cảm giác dường
như một ngọn lửa không màu đang phun trào trên
người Thẩm Nghi.
Ở trước mặt Huyền Giáp Đạo Binh này, không ngờ thiên phú thần thông của Thanh Phượng lại có vẻ suy
: nhược vô dụng như vậy.
Sau đó, hắn hất lọn tóc lên, được Hồng Mông Tử Khí gia trì, đôi con ngươi càng thêm sáng ngời mang theo màu tím dào dạt, khí tức toàn thân
thuộc về kiếm thể đã đạt đến
đỉnh phong, còn mang theo
- vài phần hương vị tương tự
với Thanh Phượng.
Nhưng xét cho cùng, Thần
: Hoàng Bất Hủ Kiếm Thể cũng
chỉ là Linh Pháp do yêu ma tự mình nghĩ ra thôi, hơn nữa
: nó mới chỉ đạt đến cảnh giới
đại thành, còn chưa bước qua
- cánh cửa Bạch Ngọc Kinh, nên dù được Tử Khí nồng đậm gia trì, nhiều nhất cũng chỉ đủ sức thúc đẩy Linh Khu
': Pháp đạt đến cảnh giới hai
[nhi
Dùng để đối phó với ba tên
đệ tử thân truyền lúc trước đương nhiên là dễ dàng như chém dưa thái rau, nhưng đối
mặt với một con Đại Yêu kinh
khủng như Thanh Phượng, lại
có chút không đủ nhìn.
Phàm là Đạo Tử, ai chẳng có một đôi mắt tinh tường? Ai chẳng có những phán đoán cơ bản đối với mấy thứ này? Nhưng kết quả thực tế lại
: khác. Chỉ trong nháy mắt khi
Thẩm Nghi đạp xuống thân
: thể tương đối mỏng manh kia, bỗng nhiên Thanh Phượng lại bộc phát ra một tiếng kêu thảm thiết cao vút:
"Ngang"
Ngay cả khi bị nhiều con U Mãng quấn lấy như vậy, nó vẫn có thể cảm nhận được niềm sung sướng dâng trào, nhưng dưới một đạp kinh
người ấy, thân hình khổng lồ
_ vốn có thể che khuất bầu trời
: của nó lại phát ra tiếng răng
rắc trầm đục rồi rơi thẳng
xuống phía dưới! Một màn này đã mang tới cho : mọi người một loại rung động kinh hồn, tuyệt không : thua kém châu chấu đá xe, sâu kiến lay núi. Trên mặt Thẩm Nghi vẫn ' không phát sinh một chút bất ngờ nào, hắn vẫn vững vàng ' đứng trên lưng Thanh Phượng, tựa như một ngọn núi cao không thể lay động. Song chưởng nắm chắc chuôi đao, cảm nhận được Long Hán đại thành gia trì, rõ : ràng hắn chưa từng trải qua sinh kiếp, nhưng vẫn có thể nhận được khí tức càng thêm nồng đậm so với người bên ngoài. Bởi vì tòa thành lớn bên dưới : luồng kim quang mười màu kia vốn là... Vạn Yêu Điện của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận