Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 924: Giết Càng Nhiều, Tâm Tình C...

Chương 924: Giết Càng Nhiều, Tâm Tình C... Chương 924: Giết Càng Nhiều, Tâm Tình C...
Không biết đã trôi qua bao
lâu.
Con Đại Yêu mặc hoa phục lại một lần nữa mở to mắt,
- lúc này, những bóng người
lúc trước đã biến mất không
' còn trông thấy đâu nữa cứ như từ nay tới giờ, bọn họ vẫn chưa từng xuất hiện. Trong đại điện trống rỗng chỉ còn lại một bóng người.
Dưới tình huống bình
: thường, Nam Hồng Thất Tử
khá ôn hòa.
Nhưng điều ấy lại không có
nghĩa là bọn họ có thể dễ
dàng tha thứ cho chuyện Đạo Tử bị phục kích.
Đây là một lời cảnh cáo,
: cũng là dấu hiệu cho thấy chuyện này sẽ dừng ở đây.
Đạo Tử đến nơi ước hẹn,
' cược mệnh với Long Tôn.
Tô Hồng Tụ thắng, nên thê nhi của nó, chính là đồ vật đối phương nên nhận được.
Tí tách.
Huyết tương màu đỏ sậm theo mũi thương nhỏ xuống
đất, lại theo khe hở giữa từng
: khối gạch đá lan tràn ra bên
ngoài đại điện, sau đó hóa thành một màn sương máu : nhàn nhạt trôi bồng bầnh giữa vùng sóng nước trong : suốt kia.
Thẩm Nghỉ kéo Long Thương từ trong cái cổ trắng
nốn thon dài của mỹ phụ kia ra.
Trên mặt nữ nhân ấy vẫn còn giữ nguyên vẻ kinh sợ tựa như khó có thể tin nổi vào mắt mình, bởi vì cho đến
lúc chết nàng cũng không thể hiểu nổi, vì sao lại có người c : nghênh ngang bước vào cung điện của nàng, giẫm nát ngực nhỉ tử của nàng, sau đó dứt khoát đâm một thương tới muốn giết chết nàng như vậy. Nàng cũng không phải là yêu
: ma Thủy tộc bình thường, mà
là chính thê của Lục vương
gia, có danh xưng là Long phi.
Nhưng vào khoảnh khắc ấy, nhóm hộ vệ canh giữ đại điện, ca ca ruột thịt của nàng ' - một tồn tại có thể sánh
ngang với Bạch Ngọc Kinh và cả Lục vương gia nữa, dường như tất cả bọn họ đều biến mất, không có bất kỳ người nào để ý tới chuyện xảy ra ở nơi đầy. Đây còn là Long Cung được gọi bằng cái tên chủ nhân của Nam Hồng sao? mm " Đột nhiên Tô Hồng Tụ cảm : thấy có chút không được tự nhiên. Đã nói là giết cả nhà nó và _ ngay cả linh pháp nàng cũng bấm xong rồi, nhưng hoàn ' toàn không có cơ hội động thủ. Theo lý mà nói, khi hai người bọn họ tiến vào, những tên hộ vệ thủ hộ đại điện kia _ nên đồng loạt xông tới mới : đúng, nhưng ai mà biết được, bọn họ đã tiến vào nơi này từ lâu rồi và mãi cho tới bây giờ, toàn bộ đại điện vẫn trống rỗng, bên ngoài cũng hoàn toàn tĩnh mịch.
Nàng có chút nghi hoặc nhìn ra bên ngoài điện, rất nhanh con ngươi đã lập tức co rút
lại. Bởi vì chẳng biết từ lúc nào, một mảnh sương máu
' nồng đậm đã bao phủ cả tòa
đại điện vào bên trong, nhìn
' giống như một cái miệng khổng lồ muốn cắn nuốt ăn người, lại giống như một con quái vật với tạo hình cực độ dữ tợn khoa trương.
Trong vùng huyết vụ, có
từng bộ thi thể bay vào đại
điện.
Mãi cho đến khi mấy chục cỗ
thi hài đã chất đầy cửa điện,
thậm chí bên trong nhóm này còn có ba con Đại Yêu Phản : Hư tầng mười hai, mới thấy một vệt lưu quang bay vọt - tới, nhanh chóng chui vào mi tâm của Thẩm Nghi. Lúc này, màn sương máu ': bên ngoài mới chậm rãi bị dòng nước hòa tan đi. PPInNIS Tô Hồng Tụ buông lỏng đạo linh pháp trên đầu ngón tay ra, đột nhiên nàng ý thức được một việc. Thẩm tông : chủ có thủ đoạn chế khôi, nhưng từ xưa đến nay đối phương chưa từng nói mình chỉ có duy nhất một bộ Linh Khôi... và vừa nãy, ít nhất cũng có đến bảy - tám luồng ánh sáng lấp lánh.
Đương nhiên, dù bảy - tám
- đạo linh quang kia đầu đại diện cho một bộ Linh Khôi Phản Hư tầng mười hai, thậm chí còn là tồn tại có thể sánh
: ngang với Bạch Ngọc Kinh,
thì cũng không đến mức làm
' Tô Hồng Tụ phải thất sắc.
Bởi vì điều chân chính khiến nàng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, chính là vừa rồi nàng
hoàn toàn không cảm nhận
được khí tức dao động.
Nghĩa là thời điểm đám Linh Khôi kia động thủ giết yêu,
bọn chúng lại có thể thu liễm
: khí tức đến mức tận cùng,
thậm chí còn có thể che đậy được cảm nhận của thần hồn
Tô Hồng Tụ.
_— Một đám "sát thủ" có thực lực như vậy, còn giống như
quỷ mị cỡ này...
__ Chỉ cần nghĩ thôi cũng thấy
có chút đáng sợ.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: Hai triệu 233 ngàn năm ]
Lúc trước, khi ngưng tụ Trấn _ Thạch, Thấm Nghi đã tiêu
: hao vừa vặn †1 triệu 370 ngàn năm tròn trĩnh, khiến cho nội
tình của hắn gần như đã tiêu
hao hất, nhưng chỉ trong
- nháy mắt, nội tình chẳng những đã được đền bù phần tiêu hao, thậm chí còn nhiều
hơn chút ít.
__ "Còn gì nữa không?" Thẩm Nghi thoáng điều chỉnh tâm tư rồi nghiêng người nhìn về phía nữ nhân kia, thái độ đã
ôn hòa hơn lúc trước rất
nhiều. Tô Hồng Tụ nhìn song chưởng nhuốm máu của
thanh niên, lại lặng lẽ liếc
mặt nhìn một chút thiện ý lóe
: lên trong mắt đối phương,
bỗng nhiên lại cảm thấy có
điều gì đó không đúng.
Nghĩa là người này giết càng
nhiều, tâm tình càng tốt? Cái này không giống như tâm - tính của tu sĩ Tiên Tông... Huống chỉ đối phương còn là : tông chủ. Tô Hồng Tụ muốn nhắc nhở Thẩm Nghi một câu, nhưng _ lại cảm thấy thân phận của mình không quá thích hợp, ' đành phải lắc đầu nói: "Chắc không còn nữa rồi." Lúc vị Thất Long Tôn này thiết lập bố cục phục kích, đối phương cũng không mượn . dùng nhân thủ của Long : Cung, chỉ dẫn theo đám đại tướng dưới trướng của nó, cùng với yêu ma của mẫu tộc. Nghĩa là đối với tình huống : trước mắt, đừng nói là Thiên Kiếm Tông ra mặt, ngay cả khi sư tôn của nàng đích thân đến, thì nhiều nhất cũng chỉ có thể trả thù đến nơi đây thôi. Đó là quy củ của Nam Hồng. Chỉ cần Thất Tử và Long Cung còn chưa triệt để rạch mặt với nhau, chưa quyết định liều một phen sinh tử, vậy thì phải làm việc theo quy củ, cự phách Hợp Đạo Cảnh cũng không ngoại lệ. "Được." Thẩm Nghi khẽ gật đầu, sau đó thu lại đường cong trên khóe môi, trực tiếp khôi phục bộ dáng bình tĩnh
lúc trước.
_—_ Vất vả lắm hắn mới kéo được lá cờ của Minh tông, nhưng chỉ đến đây là kết thúc rồi, trong lòng cứ thấy có
chút đáng tiếc.
Nếu có thể kích động làm cho Thiên Kiếm Tông cùng với Long Cung liều mạng ngươi chết ta sống thì tốt rồi.
Nhưng dựa vào thế cục
. trước mắt, Thẩm Nghi cũng
: hiểu được vài điều. Đó là dù
Nam Hồng Thất Tử chỉ đối đầu với Nam Long Cung thì
hẳn là bọn họ cũng không
giành được ưu thế nghiền ép tuyệt đối, huống chỉ trên thực tế, Nam Hồng Thất Tử cũng
chỉ có sáu người, thiếu đi
Nam Dương tông đã từng là
_ thế lực cường thế nhất, khẳng định là thực lực đã bị giảm sút khá nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận