Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 785: Nghi Vấn Duy Nhất!

Chương 785: Nghi Vấn Duy Nhất! Chương 785: Nghi Vấn Duy Nhất!
"Ngài yên tâm, chuyện này cứ
giao cho ta." Lưu Tuấn dùng
sức võ ngực, lại dứt khoát
: nói: "Cái khác không dám nói, chỉ cần ở trong tông môn, bảo ta thiết kế cho ngài một cơ hội ngẫu nhiên gặp được
Bảo Hoa tiên tử vẫn là chuyện
nhỏ. Đám người lúc trước tìm
' đến ta nhờ vả, ta đều không để ý tới bọn họ đó." "Ừm." Thẩm Nghi liếc mắt nhìn gã, bình tính nói: "Đa
tạ."
Sao nghe cứ là lạ thế nào ý
nhỉ?
Nghe hai người nói chuyện với nhau, đám tu sĩ đang ngồi
: trên thuyền đầu ngậm miệng
im lặng, không phát ra bất cứ
- tiếng động nào. Sau khi bọn họ thoát khỏi nỗi sợ hãi vì bản thân vừa trở về từ cõi chết, trên gương mặt cả đám
: người lại có thêm vài phần
đau khổ. Vất vả lắm mới nhặt về được cái mạng, đương nhiên là cực kỳ đáng để cảm kích và hưng phấn vô cùng. Nếu không
phải vị tiền bối mặc áo đen
_ nhìn qua tuổi đời còn trẻ dị
: thường này ra tay cứu giúp
thì lúc này bọn họ đã rơi xuống nước, làm mồi cho cá
ăn rồi.
Nhưng bọn họ vốn không giống như mấy người Lưu
: thiếu gia kia, không móc nối
quan hệ được với Bảo Hoa
: tông, rồi có thể tiến vào Hợp Đạo Bảo Địa tị nạn. Nói cách khác, đợi đến khi lên bờ, bọn họ chỉ có thể dựa vào bản
lĩnh của chính mình mà bỏ
chạy trối chết thôi. "Thẩm tiền bối, ngươi và Bảo Hoa tiên tử ai mạnh ai yếu?" Lưu Tuấn đã khôi phục lại từ trong nỗi hoảng sợ vừa rồi,
và cực kỳ nhanh chóng biến
. thành kẻ lắm lời lúc trước,
: hướng ánh mắt tò mò nhìn
qua.
"Ta không biết nàng." Thẩm
Nghỉ tựa vào cột thuyền, thờ
ơ đáp lại câu được câu chăng. Vấn đề là tiểu tử này vốn
' không quan tâm tới tin tức
phản hồi lại, đối phương có
_ thể tự tán gẫu với chính mình. "Trước khi ta rời đi, trong
: tông môn đang chúc mừng
tiên tử vừa đột phá Phản Hư
' tầng sáu, nàng có tới hai tầng Tiên Cung, ba tầng Linh Cung." Lưu Tuấn vẫn thao thao bất tuyệt nói: "Tiên tử đúng là vô cùng xinh đẹp, lại
dịu dàng hào phóng, còn là
. người thừa kế tông chủ nữa,
- đợi chút nữa thôi, ngài gặp sẽ
biết."
Thẩm Nghi yên lặng lắng nghe, coi như đã có chút hiểu : biết đại khái về Bảo Hoa tông bên kia rồi. Thật hiển nhiên, bọn họ cũng là đại tông môn có tu sĩ Hợp Đạo tọa trấn, chỉ có điều nội tình môn phái lại kém hơn Nam Hồng Thất Tử không chỉ ' một bậc, ngay cả khi lấy một người ra để so sánh cũng có thể cảm nhận được điều này. Ví dụ như, đầu là người thừa kế tông chủ, nhưng Đạo Cung của vị Bảo Hoa Tiên Tử này lại : hoàn toàn không cùng một cấp bậc với Huyền Khánh tiền bối, ngay cả tầng một Thiên Cung cũng không có. Hiện giờ hắn chỉ có duy nhất một nghi vấn, đó là nếu vị
: Bảo Hoa tiên tử này chỉ có tu
vi như vậy thì có vẻ như đối
: phương vốn không phải là nhân vật của mười vạn năm về trước?
Chẳng lẽ lại là bằng hữu mà
Huyền Khánh tiền bối kết bạn
' về sau này?
Bảo Hoa tông.
Khác với những tiên tông nội
: môn khác, dường như tu sĩ
của nơi này không thích ở bên trong động phủ, mà
ngược lại, bọn họ xây dựng
- rất nhiều tòa tiểu lâu xinh
đẹp, đan xen chẳng chịt nhưng tỉnh tế vô cùng, lại : cộng thêm trong bầu không khí luôn tràn ngập hương hoa : nhàn nhạt và non xanh nước biếc... Hết thảy đầu mang đến cho : người ta một loại cảm giác nhân gian tiên cảnh. Tại tòa lầu nhỏ cổ xưa nhất trong này, vị lão phụ tóc bạc đang ngồi trước gương, kinh ngạc nhìn khuôn mặt đầy nếp nhăn của mình, chỉ có đôi mặt sáng ngời kia và vẫn có : thể mơ hồ nhìn ra dung mạo phong hoa tuyệt đại khi trước. Ở sau lưng bà ấy có một vị nữ tử cao gây mặc váy trắng với vạt áo màu hồng phấn, trên
: đầu đội một chiếc vòng hoa
nhìn như sản phẩm do những
: sợi dây leo đan bện mà thành, hai chân nàng để trần, trong tay cầm một cây lược ngà voi, đang nghiêm túc sửa
sang lại mái tóc có màu hoa
râm dài tới thắt lưng thay vị
' lão phu nhân kia. Với phong cách ăn mặc này, thân phận của nàng là gì không cần nói cũng biết.
"Sự phụ." Bảo Hoa tiên tử
: nhẹ giọng nói: "Đã chải xong
rồi."
Ngay cả khi đưa mắt nhìn
: toàn bộ vùng Hồng Trạch này,
hẳn là sẽ không tìm ra một vị cự phách Hợp Đạo cảnh thứ
' hai vẫn còn để ý tới cái túi da
bên ngoài như bà ấy. Vị tiên
- tử này cũng không thể hiểu được vì sao, nhưng nếu sư phụ đã thích thì nàng sẽ ở ngay bên cạnh trợ giúp đối
': phương.
"Được." Lão phụ nhân kia cũng không đứng dậy, trong mắt chợt hiện lên một mảnh hồi ức: "Đi đi, vi sư muốn ngồi riêng một lát."
Dứt lời, dường như bà ấy đã
: hóa thành một khúc gõ, cả
người đều rơi vào trong trầm
tư.
_ "Đệ tử tuân mệnh." Bảo Hoa
tiên tử cúi người hành lễ rồi nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Đợi cho đến khi bước chân
: kia chậm rãi đi từ trên ngọn núi xanh nọ xuống, nàng vẫn không cố gắng đi điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt mình,
nhưng chỉ cần ánh mắt phát
sinh một chút biến hóa, là khí
' chất của nàng đã thay đổi từ một đứa đồ nhi ngoan ngoãn của sư phụ, đã bỗng nhiên biến thành một vị sư tỷ tự nhiên hào phóng dịu dàng
của đám đệ tử tông môn.
Nhóm đệ tử xung quanh đầu
dừng bước hành lễ với nàng.
Dù hai bên vốn cùng ở bên
trong nội môn, thường xuyên
có thể gặp mặt, nhưng có thể dừng lại nhìn trộm tiên tư
: của nàng một chút, cũng
mang đến trợ giúp khiến đạo
: tâm của bọn họ vui vẻ, nhẹ nhàng hơn.
Hồi lâu sau, rốt cục Bảo Hoa tiên tử cũng trở về tòa lầu nhỏ của mình. Còn chưa đi ' vào, đã thấy mấy đứa tỳ nữ
đứng chờ ở ngoài cửa. Bọn
họ vội vàng bước lên nghênh đón: "Tiên tử đã trở về, có tu sĩ ngoài tông muốn gặp mặt ngài." "Là ai?" Bảo Hoa tiên tử cố gắng duy trì vẻ đoan trang. "Là một tu sĩ trẻ tuổi, bộ dáng coi như tuấn tú, nhưng tương đối lạ lẫm, tu vi khoảng chừng Phản Hư tầng hai." Tỳ
nữ kia vội vàng trả lời.
_ "Hả?" Bảo Hoa tiên tử nghiêng mắt nhìn lại. Dựa theo tình huống bình
: thường, một tin tức như vậy
vốn không thể truyền đến
' chỗ nàng, dù sao mỗi ngày tu sĩ đến Bảo Hoa tông muốn gặp nàng cũng nhiều đến không đấm hết, mà gần như 99% đều là nam tử trẻ tuổi.
"Là thế này, hắn nói mình
: được Huyền Khánh tiền bối
chỉ điểm đến đây." Sắc mặt tỳ nữ kia khẽ biến, nàng ta vội
vàng giải thích: "Tỳ nữ lo lắng
Vị Huyền Khánh tiền bối kia
chính là cố nhân của ngài, nên mới chạy đến hồi bẩm."
"Huyền Khánh ư?" Bảo Hoa
- tiên tử hơi nhíu mày, chừng mấy hơi thở sau, nàng dứt khoát lắc đầu nói: "Không biết, không gặp."

Bạn cần đăng nhập để bình luận