Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 962: Đại Nạn Không Chết, Tất Có ...

Chương 962: Đại Nạn Không Chết, Tất Có ... Chương 962: Đại Nạn Không Chết, Tất Có ...
Ba đứa bọn chúng đầu là Đại
Yêu Tướng Bạch Ngọc Kinh,
có lẽ trong đội ngũ Thủy tộc
: từng vây kín Vần Tiêu Các lúc trước, chúng nó bị xếp vào hàng yếu kém nhất, nhưng xét về thực lực, tâm mắt,
- thậm chí là lòng can đảm và
sáng suốt, người ta đều
' không thể tìm ra một chút sai sót gì trên người chúng.
Nhưng cũng phải xem là
đang so sánh với ai.
Đã sớm nghe nói đến uy
: danh của Tô Hồng Tụ Thiên
Kiếm Tông, nhưng sau khi chân chính trông thấy nàng
xuất thủ, dù chúng yêu Thủy
tộc đã sớm tránh né, cố gắng hết sức để tránh gây nên tổn
thất quá nặng, nhưng đến khi
trở lại thuỷ vực quen thuộc
: này, cả đám vẫn không thể nào quên được đạo kiếm quang sắc bén kia.
_ Khó mà tưởng tượng nổi,
nếu thật sự bị đánh trúng
' một đòn, đến cùng là sẽ có bao nhiêu Đại Yêu có thể phòng ngự được.
"Nghe đồn đây còn không
phải là trạng thái toàn thịnh
của nàng." Ba con Đại Yêu liếc
: mắt nhìn nhau, tất cả đều
nhìn thấy vẻ sợ hãi vẫn còn
sót lại trên mặt đối phương.
_ Nếu ở thời điểm nữ nhân kia
có dáng vẻ trẻ con, chỉ sợ ngay cả Tiểu Tứ Gia cũng rất
': khó thoát được tính mệnh
dưới kiếm của nàng. Có lẽ
:. Ngũ vương gia đủ sức đánh một trận với đối phương, nhưng cũng chỉ là đánh một trận mà thôi... Bọn chúng đầu
_ là đại tướng của Nam Long
Cung, dù trong lòng hơi
' nghiêng về phía Kha Sư Lương thì cũng khó mà dối lòng nói rằng đối phương có thể thắng được Tô Hồng Tụ.
Cho nên, bị kiếm quang của
_ nữ nhân kia chấn nhiếp cũng
: không coi là chuyện mất mặt
gì, trong lòng bọn chúng chỉ cảm thấy khá là quái dị mà
Ngẫm lại mới thấy, dường như mấy vị Đạo Tử của Tiên
: Tông kia đã mơ hồ có xu thế
muốn vượt qua thế hệ trẻ
- tuổi của Nam Long Cung rồi, thậm chí cả Long Tử thế hệ trước như Ngũ vương gia, lúc đối phó với những thiên kiêu
này cũng lộ ra vẻ miễn
cưỡng, khó làm.
Nếu đám tộc nhân cấp bậc Bạch Ngọc Kinh không thể sánh bằng Nam Hồng Thất Tử thì địa vị của Nam Long Cung
hiện tại, đang được xây toàn bộ trên người vị Nam Long Vương kia.
Đúng là bốn vị Vương gia có tuổi tác hơi cao hơn một chút ' kia, đã có đủ thực lực để sánh ngang với Hợp Đạo cảnh, nhưng so với nhóm tông chủ : Tiên Tông bên đối địch lại có phần hơi non hơn một chút, : mà số lượng cũng ít hơn đối phương hai người. Chỉ có Nam Long Vương là _ chắc chắn không thua bất cứ một vị tông chủ Hợp Đạo ' cảnh nào, thậm chí còn có thể lấy một địch hai cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, mối quan hệ giữa Nam Long Vương và Tây Long Cung lại chính là giao tình sinh tử. Chính vì thế mà suốt mười vạn năm qua, bọn họ có thể ' áp chế được Nam Hồng Thất Tử phải co rút bên trong Hợp Đạo Bảo Địa, trực tiếp nắm giữ quyền lên tiếng trên bảy phần mảnh đất Nam Hồng : này. Nhưng dù sao, Long Vương cũng sẽ đến lúc hoàn toàn già đi, sau khi nó vẫn lạc, thực lực Nam Cung sẽ giảm ' mạnh đồng thời mối quan hệ thân mật khăng khít với Tây Cung bên kia, cũng sẽ theo thời gian mà dần dần nhạt nhòa xuống. Trong khi Bảo Địa của Tiên Tông lại có thể truyền thừa từ đời này sang - đời khác, gân như sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Tiểu Tứ gia vốn là người nổi bật trong nhóm Long Tôn, lại bị Tô Hồng Tụ đè ép một đầu,
: ngay chỉ tiết nhỏ nhặt này
cũng có thể chứng minh được
Xu hướng suy tàn rõ rệt của Nam Long Cung.
"Những chuyện này còn
: chưa tới phiên chúng ta lo
lắng." Con yêu ma có thân
' hình cao lớn nhất xua tay cắt ngang dòng suy nghĩ của hai con yêu đang trầm mặc bên cạnh: "Tuy trong nhóm Đạo Tử bên kia có Tô Hồng Tụ,
nhưng cũng có loại mặt hàng
chỉ biết so đo miệng lưỡi như
: tên Bạch Vu kia, thêm nữa
đức vị Long Tôn còn chưa chân chính tiếp nhận Long
Vương dạy bảo, ai mạnh ai
yếu còn khó mà nói được." "Có lẽ chúng ta đã bị một kiếm kia làm cho kinh sợ mới nghĩ vấn vơ như thế." Một con Đại Yêu khác có phần cảm khái cười cười. Trên thực tế, tu sĩ mở ra ba : tòa đại thành đã coi là cường giả đỉnh cấp dưới Hợp Đạo rồi ' và chỉ có lác đác chừng ba - bốn vị Long Tôn là đủ sức chống lại đối phương thôi. Huống chỉ căn cứ vào tin tức bọn chúng nắm được trước mắt thì rất có thể trong tay đối phương không chỉ có một kiện Hồng Mông Thiên Binh. "Đã trở lại trong nước rồi còn sợ cái rắm á." Cuối cùng, con Đại Yêu kia lắc đầu, cất bước đi về phía trước, vừa đi : vừa mở miệng trấn an hai tên đồng bọn của mình: "Đại nạn : không chết, tất có hậu phúc." Chuyện xảy ra hôm nay cũng là Ngũ vương gia ẩn nhẫn nhất thời, mới giúp chúng nó nhặt về được một cái mạng, nhưng khẳng định là trong lòng Vương gia vẫn còn lửa giận thiêu đốt, nếu không nó đâu có trực tiếp dẫn binh trở về Long Cung như vậy? Cho nên đám đại tướng thủ hạ như chúng nó vẫn nên mau chóng chạy về đất phong mình trấn thủ, chớ gây ra hỗn loạn gì, cũng đừng nên tìm phiền toái ở loại thời điểm mấu chốt này sẽ tốt hơn. Một con sông dài chạy thẳng tắp dưới đáy biển, có vẻ âm trầm bức người. Giữa những bước chần chỉnh tề của đám yêu binh, từng bộ từng bộ Ngư Lần Giáp hoa mỹ không ngừng phát ra tiếng vang rầm rầm. Ròng rã hơn ba trăm con, - Thủy yêu có tu vi thấp nhất trong nhóm này cũng tiếp cận Phản Hư hậu kỳ rồi, nhưng cả đám đều thuần - thục bày ra binh trận, thận trọng tiến lên, dù là phía trước, đằng sau, bên trái hay ': bên phải đầu có thám tử chuyên môn quan sát bốn : phía. Dường như bên trên vừa truyền đến một giọng nói ' nhỏ đến mức không thể nghe được. Thẩm Nghi trầm tĩnh nhìn chằm chằm xuống đáy sông, có cảm giác bộ y phục màu _ đen trên người hắn cùng với : khe núi hẹp dài âm u xung quanh đã dung hòa vào cùng một chỗ với nhau. Hắn đưa mắt nhìn miếng ngọc giản trên lòng bàn tay, đôi mắt trong suốt dần dần lóe lên vài phần ngoan lệ.
Không phải lần nào, cũng có
: thể bắt được cơ hội đám Thủy yêu kia dừng chân chỉnh đốn, huống chỉ nơi đây còn có ba con Đại Yêu Bạch Ngọc Kinh
' kết bạn mà đi.
Bọn chúng không phải là những con lợn ngu ngốc đợi hắn đến làm thịt.
Muốn lặng yên không một
tiếng động, ăn sạch đám binh
: tướng Long Cung này, gần
: như là chuyện không thể, bởi
vì kiểu gì bọn chúng cũng sẽ
truyền ra tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận