Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 934: Phản Phác Quy Chân, Kiếm G...

Chương 934: Phản Phác Quy Chân, Kiếm G... Chương 934: Phản Phác Quy Chân, Kiếm G...
[ Năm thứ 430 ngàn, Huyền
: Phượng đã vô cùng quen
thuộc với thân thể của ngươi.
Thỉnh thoảng nàng ta lại lấy ra một đoạn văn tự từ trong dòng sông lớn đầy rẫy chữ viết kia, để thêm vào Thiên
' Hoàng Bất Diệt Chân Thân.
Đây là nội tình của Thiên
' Kiếm Tông, nhưng lúc này toàn bộ đều để cho ngươi sử dụng ]
[Phản Hư (Linh). Thần
Hoàng Bất Hủ Kiếm Thể:
- Chưa nhập môn ]
Xùy —— lật đổ để làm lại.
Bỗng nhiên Thiên Hoàng
- trong cơ thể Thẩm Nghi lại bị
một luồng kim diễm bao vây, sau đó một lần nữa hóa
: thành một quả trứng vàng.
Đó là từng viên Thiên Hoàng
: Đan, từng miếng từng miếng huyết nhục của yêu ma, tích góp từng chút một mà thành. Và vào thời khắc này, bọn
' chúng đang được tạo hình lại
một lần nữa.
Bỗng nhiên đóa kim diễm ở mi tâm của Thẩm Nghi lại trở nên cực kỳ ngưng thực, so với lúc trước nó vẫn thường nhảy
nhót nhẹ nhàng thì giờ phút này, nó lại đang chậm rãi hóa : thành một đạo kim văn sắc
bén.
Trải qua quá trình thôi diễn : mênh mông nhờ vào thọ nguyên của yêu ma, có một loại sinh cơ khó có thể miêu
- tả rõ thành lời trực tiếp bắn
ra từ bên trong quả trứng
: vàng nọ, cảnh giới vừa mất đi đang nhanh chóng khôi phục!
Răng rắc!
Sau khi một tiếng Phượng
' Hoàng hót vang truyền đến, một thanh trường kiếm mang phong cách cổ xưa trực tiếp phá vỏ bay ra, bên trên có khắc từng đường phượng
văn, kim diễm trên mũi kiếm
. sáng ngời đến chói mắt.
Nếu nói Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân nghiêng về
hướng phòng ngự, và hiệu
quả quý trọng nhất của nó
chính là có thể nhận được tính mạng thứ hai, thì thanh : kiếm này hoàn toàn ngược lại.
Chỉ thấy bộ y phục màu đen bao phủ thân thể Thẩm Nghi đang bay phất phới, hệt như
: hắn đang khoanh chân ngồi
giữa khung cảnh mưa rần gió
' dữ, nhưng cả người lại lù lù bất động.
Phong mang chói mắt kia trực tiếp xông thẳng lên trời!
Đây là môn công pháp được chế tạo riêng cho hăn.
[ Năm thứ 770 ngàn, khi nhóm thiên kiêu khác còn đang khắc khổ tu luyện linh pháp, ngươi và Huyền Hoàng đã mượn nhờ lượng thọ : nguyên dài lâu gần như sánh ngang với sông cạn đá mòn _ để sáng tạo ra một môn linh pháp hoàn toàn mới. Hiện giờ, cũng không phải ngươi đang tu luyện môn linh pháp : này, ngươi chỉ đang tự mình nghiệm chứng nó thêm một ' lần nữa mà thôi } [ Phản Hư (Linh). Thần Hoàng Bất Hủ Kiếm Thể: Đại _ thành ] Thẩm Nghỉ mở to mắt, : luồng kim diễm cuồn cuộn ngất trời đột nhiên đảo ngược. __ Hắn không cần những tư thế lòe loẹt kia, chỉ trực tiếp dung nhập mỗi một phần linh
khí vào trong tứ chi bách hài
của mình.
Phản phác quy chân, kiếm
giấu trong vỏ.
__ Đây cũng không phải là cực
hạn, chỉ đơn thuần là nội tình
' không đủ, nên hạn mức cao nhất của bản linh pháp này chính là nhục thân có thể sánh ngang với Bạch Ngọc Kinh.
Được nhiều đan dược tẩm
: bổ như vậy lại cộng thêm quá
trình cắn nuốt cả một con Xích Nhãn Huyền Hoàng, trải
qua tích góp từng tí một, đến
' hiện tại Thẩm Nghỉ đã tiến
đến rất gần đường ranh giới rộng lớn nhất trong Phản Hư : Cảnh, cũng chỉ còn một bước nữa mà thôi.
Thân thể của hắn hiện giờ đã có thể sánh ngang với Phản Hư tầng mười hai.
Mỹ phụ nhẹ nhàng bay từ trong bảng giao diện ra, dừng lại ở giữa không trung.
Cùng là trải qua quá trình
thôi diễn dài đằng đăng ấy,
- trong khi những luồng yêu
hồn khác vô cùng thê thảm, thì nàng chỉ mỏi mệt đến cực
điểm mà thôi, thậm chí thần
trí còn không bị ảnh hưởng. Cũng không phải Huyền ': Hoàng xuất chúng đến cỡ nào, nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tình huống hiện tại chính là nàng đã từng lật xem rất nhiều bộ kiếm điển, cũng tương đương với trực tiếp : đứng trên bờ vai vững chắc của Thiên Kiếm Tông, mà ' không phải là tưởng tượng vô căn cứ. Thấy vậy, đột nhiên trong lòng Kha Thập Tam thoáng run rấy một hồi.
Quả nhiên, ánh mắt của chủ nhân lập tức quét tới, phong mang còn chưa triệt để thu liễm trong đôi mắt kia lập tức làm cho toàn thân nó run rẩy theo bản năng.
Cuối cùng vẫn phải đến lượt nó thôi.
__ Tổ Sư điện, Nam Dương
_ tông)
Lý Thanh Phong có chút bất đắc dĩ xoa xoa tay. Xét cho cùng vần là tu vi quá thấp, nên dù tâm tư của gã có linh
hoạt đến cỡ nào thì khi gặp
rất nhiều chuyện, cũng khó
: mà giải quyết cho trôi chảy
được.
Ví dụ như hiện tại, lão gia tử : tóc bạc mặt hồng hào ngoài tông kia, rõ ràng là trên người đối phương đang mặc : pháp bào trưởng lão của Thanh Nguyệt Tông.
Nói cách khác, đối phương chính là một tu sĩ Bạch Ngọc Kinh.
Tồn tại như thế thì ai dám ' đưa đối phương tiến vào trong này? Nhưng nếu không mời đối phương tiến vào, thì với mối quan hệ coi như không tệ giữa Thanh Nguyệt tông và : Nam Dương tông, lại cộng thêm thân phận của lão gia
tử này cao như vậy, nếu gã trực tiếp từ chối người ta ở ngoài cửa, hình như lại hơi thất lễ quá mức rồi? Suy đi tính lại hồi lâu, đến cuối cùng Lý Thanh Phong vẫn quyết định sẽ xuất tông - trò chuyện với người nọ. Nhưng sau khi quét mắt nhìn toàn bộ tông môn nhà ': mình mấy lần, gã chợt phát hiện ra một điều cực kỳ khó ' xử, đó là dường như trong tông môn của bọn họ không có người nào đủ tư cách để đi nói chuyện với một vị trưởng lão như đối phương. "Huyền Khánh tiền bối, hay là..." Lý Thanh Phong chợt phát hiện, từ sau chuyện lần trước, mặc dù Mộc Nhân tiần bối đã
trở nên trầm mặc hơn khá
nhiều, nhưng hình như đối
: phương lại phát sinh một chút biến hóa vi diệu nào đó rồi, bởi vì ít nhất là thường ngày, đối phương không còn
rơi vào loại trầm tư khô tọa
kia nữa, ngược lại, Mộc Nhân
. tiền bối chỉ yên tĩnh quét rác trong đại điện, sau đó dầng hương, thỉnh thoảng lại đi lau chùi bức tượng tổ sư một chút, tóm lại là hoạt động
thường ngày giống hệt một
tên sai vặt.
"Không cần." Lý Huyền Khánh buông cái chổi trong
tay xuống, khẽ gật đầu nói:
_ "Cứ để hắn vào đi, hắn không
gây nên sóng gió gì đâu." "Hả?" Lý Thanh Phong thoáng
ngơ ngác một chút.
__- Không đúng nha, trước đầy Mộc Nhân tiền bối vẫn luôn nói chuyện như vậy sao? Mặc dù giọng điệu hiện giờ vẫn
bình tĩnh như cũ, nhưng
không hiểu vì sao bên trong
' lại có thêm vài phần cuồng khí rồi?
Đây là bị cái gì kích thích chứ?
Nhưng tông chủ từng đưa
: đạo bài cho Huyền Khánh
tiền bối, cũng có nghĩa là đã giao quyền mở cửa này cho
đối phương rồi. "Ta sẽ sắp xếp người đi chuẩn bị trà." Lý Thanh Phong cũng không nói gì thêm đã xoay người rời khỏi đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận