Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 717: Điểm Khác Biệt Lớn Nhất!

Chương 717: Điểm Khác Biệt Lớn Nhất! Chương 717: Điểm Khác Biệt Lớn Nhất!
Nhiếp Quân vốn còn muốn
giải thích một chút gì đó, dù
sao dưới tình huống nguy cấp
: như vậy, mà gã lại đột ngột mất tích, không rõ nguyên nhân, không ngờ đối phương lại chẳng có ý hỏi đến.
Gã do dự một thoáng mới
' nghiêng người tránh đường, trong lòng nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Đây có lẽ là điểm khác biệt
lớn nhất giữa Thẩm Nghi và
_ Sư phụ.
Đối phương chưa bao giờ nghĩ tới chuyện khống chế
bất cứ người nào, mà ngược
: lại người ta đến làm việc cho
hắn, càng giống như tùy duyên hơn, nguyện tới thì tới,
': không muốn tới cũng không
bắt buộc. Hắn càng gửi gắm nhiều hi vọng vào chính bản thân mình hơn, cũng lười đi suy
nghĩ chuyện của người khác.
Hôm nay, nếu thay đổi vị trí này, để người đứng phía dưới là sư phụ, còn gã bị Thẩm Nghi mang đi, thì khẳng định là sư phụ sẽ sinh ra khoảng
cách với gã, chỉ hận không
thể bắt ép gã phải bẩm báo
- lại toàn bộ những gì Thẩm
Nghi đã từng nói với gã cho nàng, mới có thể an tâm
được.
Dưới ánh mắt của mọi người, Thẩm Nghi lại lấy ra cái lò
: luyện đan đã bị máu thịt dính
đầy kia, dứt khoát bước
: nhanh vào Giáp Viện. Rốt cuộc hắn cũng lấy được một phần tinh huyết của yêu cầm hỏa tính nghiêm chỉnh rồi.
Một đoạn thời gian hắn luyện
đan cả ngày lẫn đêm cuối cùng cũng có chút hồi báo, sau khi vứt bỏ đống thứ phẩm Thiên Hoàng Đan kia không nói đến chúng, thì ít
nhất là Thẩm Nghi hiện giờ
_ đã có thể nói là bản thân hiểu
: rõ không gì sánh được đối với
loại đan phương này.
Đương nhiên, cái giá lớn phải
trả chính là thiên tài địa bảo
có thể sử dụng được bên trong quật thứ tư đã bị lãng
phí một chút rôi.
: Nhưng không sao, chỉ cần có thể rời khỏi Nam Dương tông này thì hẳn là những thứ đó sẽ không thiếu.
"Chậc."
Thẩm Nghỉ lau sạch đan lô, nhìn vết nứt dày đặc phía trên, không nhịn được khe khẽ lắc đầu. Những bảo vật do Nam Dương tông này để
lại đúng là không tệ, ví dụ
: như cái lò luyện đan này
chẳng hạn, dù nổ lò nhiều lần như vậy cũng không hỏng,
còn có thể dùng một kích
: đánh nát thanh đoản kiếm
pháp bảo trong tay phượng yêu.
Dùng nó để nện người cũng
: có chút thuận tay, về sau hắn nhất định phải cẩn thận hơn một chút mới được.
': Còn món pháp bào dùng để
chúc thọ kia nữa, nếu nó
' không bị hư hao thì kể cả khi tâm tư của hắn vẫn một mực đắm chìm trong quá trình luyện đan, thì kiểu gì cũng sớm cảm ứng được khí tức
của phượng yêu mới đúng,
_ sao Có thể tùy tiện để cho đối
: phương tìm được cơ hội phá
huỷ đi đại trận?
Thẩm Nghi thuần thục lấy ra
' các loại thiên tài địa bảo, lại
lấy phần tinh huyết của phượng yêu mới rút ra được
- từ trong chuông bạc, lần lượt
bỏ vào trong lò luyện đan. Ngay sau đó, Ly Hỏa hùng hồn cũng được rót vào!
Ở thời điểm hiện tại, cả khả
năng khống chế hỏa hầu lẫn
' những thao tác chiết xuất đối với các loại dược liệu, hắn đầu làm đến mức lô hỏa thuần thanh rồi.
Đương nhiên, chỉ giới hạn ở
Thiên Hoàng Đan mà thôi.
Một lò đan này, hắn đã luyện ròng rã suốt mười chín ngày,
mới khiến lệ khí trong tỉnh
: huyết phượng yêu tiêu tan
hết. Mãi cho đến khi lò luyện đan
: bồng nhiên ngừng chấn
động, rồi ầm ầm rơi xuống
_ đất, làm dấy lên một mảnh sóng nhiệt cuồn cuộn, bên trong vết rạn phía trên lò đan có ánh sáng màu vàng đỏ
- tràn ra, đồng thời lại có tiếng
phượng hót làm cho lòng
' người yên tĩnh lại, chậm rãi truyền đến... Cuối cùng, một viên đan dược màu đỏ thẫm cũng từ tốn bay ra từ trong lò đan.
Phía trên viên đan dược lớn
: băng ngón cái ấy có một con
Kim Phượng trông rất sống động, mơ hồ như đang võ
cánh lượn bay. "Hả?" Thẩm Nghỉ đưa hai : ngón tay tới kẹp nó lên, nghiêm túc quan sát một : chút, sao thứ này lại khác những viên đan dược hắn từng luyện được trước đó nhiều như vậy? Còn hoàn : toàn không giống những gì được miêu tả trên đan ' phương. Không phải đã xảy ra vấn đề gì chứ? Thẩm Nghỉ đặt nó vào trong . miệng, lại lập tức mở bảng giao diện ra, rót thọ nguyên của yêu ma vào Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân. [ Năm thứ nhất, ngươi nuốt
: Thiên Hoàng Bảo Đan vào,
mượn nhờ tinh huyết của
: Xích Nhãn Huyền Phượng trong đó, lại kèm theo mấy chục loại bảo dược trân quý, hy vọng có thể dung nhập
: luồng khí tức mênh mông
này vào trong thân thể của
' ngươi ]}
[Năm thứ mười bảy, ngươi đã thành công tiêu hóa dược lực, cũng thu viên đại đan này
vào linh khu, tiếp theo sẽ đến _ thời khắc hao phí tháng năm : dài đăng đăng đi luyện hóa
yêu huyết trong đó ]
Nhìn nội dung nhắc nhở trên bảng giao diện, Thẩm Nghi dứt khoát để nó thôi diễn
: trước, lại lấy máu thịt yêu ma
lúc trước đã được tích trữ ra,
: tiêu hết hai vạn năm thọ nguyên, ngưng tụ hai bộ Yêu
Ma Trấn Thạch. Sau khi bọn
chúng ăn hết huyết nhục, con hung thú không có mắt ở mi tâm và hình ảnh Huyền ' Phượng đang giương cánh
bay lên cũng nhanh chóng thành hình.
Những con tiểu yêu khác có thể không quan tâm, nhưng một khi tái tạo ra hai Đại Yêu : Hoàng là phượng yêu và Thần Phong thì khẳng định là không lỗ.
: Từng viên từng viên Yêu Ma Bản Nguyên được đút xuống. Thần Phong ăn hết bảy viên : Bản Nguyên mới xem như hoàn chỉnh. So sánh với Thần Phong, phượng yêu lại khiến Thẩm Nghi cảm thấy kinh ngạc vô cùng, bởi vì con Đại Yêu Hóa Thần viên mãn này lại chỉ cần duy nhất một viên Bản Nguyên? Trải qua nhiều lần nuôi nấng như vậy, cũng coi như Thẩm Nghi đã có kinh nghiệm phong phú trong chuyện này - rồi. Hắn hiểu, tác dụng chủ yếu của Yêu Ma Bản Nguyên chính là giúp đỡ mấy luồng yêu hồn kia tái tạo ý thức. Yêu ma sống càng lâu, hồn : phách càng cường đại, thì số lượng Bản Nguyên cần có sẽ : càng nhiều. Thần hồn của con phượng yêu đã sống suốt chín vạn ': năm này lại suy nhược như thế, thậm chí còn tương ' đương với Thanh Hoa. Sớm biết như vậy thì ngay cả Sắc Yêu Kim Tiễn hắn cũng lược đi, trực tiếp dùng Ly Hỏa Phần Tâm Chưởng đập chết _ cho nó cho rồi. Thẩm Nghỉ nhét hai luồng yêu hồn vào trong Trấn Thạch, chỉ trong nháy mắt, bức tượng đá màu xám kia đã
có thêm sắc thái.
: Giờ phút này, dường như quá trình suy diễn trong bảng giao diện đã có tiến triển mới rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận