Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 846: Trung Thần Không Phụng Sự...

Chương 846: Trung Thần Không Phụng Sự... Chương 846: Trung Thần Không Phụng Sự...
Thẩm Nghi đưa mắt nhìn Văn
Thụ Kim một cái, sau đó nhẹ
nhàng gật đầu nói: "Đa tạ." Đây là đối phương đang nhắc nhở bản thân cần phải đề phòng nội ứng. Dù sao thì
' hắn vừa mới lên đảo, ăn một
bữa cơm đã bị Thủy tộc tìm
. tới tận cửa rồi. Trên đời này lấy đâu ra loại chuyện trùng hợp đến khó hiểu như vậy, kiểu gì cũng
phải người ở sau lưng đưa
tin.
Nhưng có gấp cũng vô dụng.
Thẩm Nghi cất bước rời khỏi
': đám người, đi vào trong Thủy
Nguyệt Thương Minh. Mấy tộc lão Trần gia và người
: của Thanh Hải phủ vội vàng
đi theo. So với những người
: khác, bọn họ còn biết một chuyện càng kinh khủng hơn. Đó chính là trước khi một mình đấu với đám Thủy tộc
này, Thẩm Nghi vừa mới tiêu
diệt một cái động yêu, còn
' suýt chút nữa thì thuận tay đánh chết một vị thiên kiêu Phản Hư tầng sáu. Đổi lại là tu sĩ khác, đừng nói
là dưỡng thương, đoán
chừng tới hiện giờ, khí tức
: còn chưa điều hòa đến bình
ổn, nhưng Thẩm Thượng Tiên lại làm như không có việc gì,
thậm chí còn đi đến đâu nói lý đến đấy.
"Hít." Giờ phút này, khi nhìn
: bóng người mặc áo đen kia một lần nữa đi trở về, đông đảo tu sĩ Thủy Nguyệt Thương Minh lúc trước từng
- tụ tập cùng một chỗ, đều vô
thức lùi bước về phía sau né
' tránh hắn. Bọn họ cũng không có nhãn lực như Văn Thu Kim hoặc là nhóm cung phụng, chỉ biết tu sĩ trẻ tuổi này mạnh đến đáng sợ, sát
tính lại rất nặng, và dựa vào
kinh nghiệm bao nhiễu năm
: vận chuyển hàng hóa của
bọn họ thì nhần vật như vậy đầu là tồn tại kinh khủng, chỉ
cần nghe thấy tiếng gió là
nhất định phải sớm tránh đi. Trương gia trơ mắt nhìn
: Thấm Nghỉ đi về phía mình,
lão khẽ nuốt nước bọt, cảm
: nhận được ánh mắt nghỉ hoặc của những người xung quanh, sau đó vô thức đứng thẳng lưng, mặt mày hồng
hào, chắp tay hành lễ nói:
"Tiểu tu bái kiến Thẩm tiền
' bối!" Lão thiên gia ơi, đã bao giờ lão được nở mày nở mặt như hiện tại đâu? Hiện giờ vẫn
đang ở bên trong Thủy
: Nguyệt Thương Minh, chỉ cần
Thẩm tiền bối đáp lại lão một
câu là về sau khi nói giá cả, ngoài miệng lão cũng có tự
tin hơn nhiều. Còn phải nói là đôi mắt này
: dù già một chút nhưng vần
đủ dùng, lúc trước lão chỉ cần
_ liếc một cái cũng nhìn ra Thẩm tiền bối tuyệt không phải hạng người tầm thường rồi...
"Nàng cho ngươi bao nhiêu?"
' Thẩm Nghỉ thuận miệng hỏi. Hiện giờ, hắn đang cực kỳ thiếu thốn bảo vật, một cái chân ruồi cũng không thể bỏ
qua.
Trương gia thoáng sửng sốt
một chút, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng lại, người
mà đối phương vừa nhắc tới
chính là Bảo Hoa tiên tử. Rồi không chút do dự, lão đã lấy
_ túi trữ vật ra: "Hồi bẩm Thẩm
tiền bối, tất cả đều ở chỗ này,
: ngài hãy cất kỹ."
"Người thì ta thu." Thẩm Nghi không nhận lẫy chiếc túi, chỉ
' khẽ gật đầu nói: "Ngươi cứ
cầm phần kia của ngươi,
' phần còn lại thuộc về ta." Đầu là loại người lao vào mạo hiểm có khả năng rơi đầu, đi kiếm chút vốn liếng đến giúp
đỡ chuyện tu hành của bản
thân, mặc dù hiện tại hắn
: đang nghèo kiết xác một
chút, nhưng cũng không cần
thiết phải quá mức tham lam.
"Nghe ngài nói kìa..." Trương
gia theo bản năng muốn lẫy ra một lý do thoái thác như
: khi đang vận chuyển hàng
hóa, nhưng chờ đến thời
: điểm nhìn thấy rõ vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Nghị, lão mới thoáng giật mình, lại lập tức có chút không quen
mở túi trữ vật ra, cẩn thận
tách tám phần, bỏ ra ngoài
. rồi cất vào một cái túi khác. "Nếu không có ngài ra mặt, để ta đi nơi khác mua đất, đại khái cũng mất một khoản
này... Hơn nữa ngài xuất thân
từ tiên tông, thần phận vô
: cùng tôn quý, chọn nơi ở cho
bọn họ khẳng định là sẽ càng
thích hợp hơn.”
_ "Yên tâm đi." Lần này Thẩm
Nghi không từ chối nữa, hắn nhận lấy bảo cụ trữ vật:
"Ngươi đã vất vả rồi."
.Ở vùng Nam Hồng thủy bộ này, hẳn là rất khó tìm được một nơi nào càng an toàn hơn Hợp Đạo Bảo Địa.
"Sau này, nếu ngài có chuyện
' gì cần phân phó, bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm ta." Trương gia dùng sức vuốt vuốt mặt, rõ ràng đây chỉ là một vụ mua bán bình
thường, nhưng không hiểu
. sao lão lại có chút thất thố,
: trong đầu đột ngột hiện ra
cảnh tượng lúc còn ở bên
trong Tiêu gia bảo.
': Giá cả đã bàn trước, mặc dù
đắt một chút, nhưng Thẩm tiền bối lại xử lý mọi chuyện
' vô cùng gọn gàng, thậm chí ở
thời điểm Bảo Hoa tiên tử bất
- lực nhất, hắn cũng không tham lam, không có ý định bắt chẹt thêm một chút thù lao.
Có lẽ Thẩm tiền bối không
_ phải là người lương thiện gì, nhưng khẳng định là không phải kẻ xấu.
Văn Thu Kim an tĩnh nhìn một
: màn phía trước. Thân là
người cầm lái Thủy Nguyệt Thương Minh, kỳ thật loại
mua bán nhỏ này rất khó lọt
: vào mắt gã. Nhưng giờ phút
này, gã lại lặng yên xoay người, nói với đám hộ vệ phía
Sau: "Lấy phần của Thiên
Kiếm Tông, cộng thêm phần
: của Nam Dương Tông đã chuẩn bị xong, đưa tới cho ta."
"Chúng ta vừa mới giao..." Hộ
vệ nọ có chút không hiểu, dù
thực lực của Thẩm Nghỉ mạnh đến quá đáng, nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi Phản Hư hậu kỳ, không đến mức có thể thay đổi được quy
củ.
Nếu để đối phương quen với
loại tình huống này, lỡ như về sau, mỗi khi không có việc gì,
hắn lại tới đây tống tiền, bọn
họ biết phải làm sao bây giờ. "Đi làm." Văn Thu Kim cũng
không giải thích quá nhiều.
: Gã nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Chỉ dựa vào bản lĩnh này của
: Thẩm Nghi, trong Nam Hồng
Thất Tử, sao có thể không có
' người ủng hộ? Thậm chí nói hắn là đệ tử thân truyền của tông chủ, cự phách Hợp Đạo cảnh sau này cũng không quá đáng.
Nói cách khác, tình huống
: hiện tại của Nam Dương tông
hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của gã,
bọn họ hoàn toàn không phải
một con sâu gạo dựa vào danh khí của Nam Hồng Thất
Tử, để nằm sấp lên người
Thủy Nguyệt Thương Minh
: hút máu. Đây vốn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Thêm nữa, từ trên người đệ
' tử Thẩm Nghỉ này là có thể suy đoán ra, Nam Dương tông bên kia chính là tiên tông chân chính.
Đối đãi với tiên tông, nên có
lê tiết tương ứng.
Trung thần không phụng sự
hai chủ.
. Huống hồ đưa than sưởi ấm
trong ngày tuyết rơi vĩnh viễn hữu dụng hơn dệt hoa trên gấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận