Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 769: Tư Chất Thiên Kiêu!

Chương 769: Tư Chất Thiên Kiêu! Chương 769: Tư Chất Thiên Kiêu!
Trương Lai Phúc liếm môi,
ánh mặt càng thêm hung ác.
Nó vốn là kẻ trấn tĩnh nhất ở nơi này. Bởi vì huyết mạch yếu thế, đây cũng không phải lần đầu tiên lão cầu bị người
' bên ngoài vượt qua giới hạn,
không phải lần trước, nó đã
' bị chủ nhân đè xuống đất chém chết đó sao? "Kim Dực, Kim Khuê, đi mang lão già Dư thị kia tới đây!"
Kim Tước thiếu chủ quát lớn
. một tiếng, tâm trạng cực kỳ
: bình tĩnh, cũng không gọi
viện trợ đến đây, bởi rõ ràng là chỉ có một biện pháp để nó
thắng được lão cầu này.
Nương theo lời nói của nó truyền ra, rốt cục hai con Đại
Yêu vốn đang ngủ đông trên
đỉnh núi bên phải, cũng bay
thẳng lên trời, khí tức trên người khuếch tán ra.
Không ngờ chúng lại là hai con Đại Yêu Phản Hư tầng ba. Tình huống này tuyệt đối
không phù hợp với phương
thức phân bố thực lực của một tộc đàn, càng giống như hộ vệ được trưởng bối đặc biệt tìm về cho Kim Tước thiếu chủ. Hai con yêu vật nhanh chóng lao xuống dưới núi! Cùng lúc đó, Kim Tước thiếu chủ cũng bắt đầu liều mạng tránh né trảo kích của lão cầu, đồng thời di chuyển xuống dưới
núi.
_ "ÔiLÔi" Động tác của Trịnh Thiên dần trở nên gấp gáp, đáng tiếc là
- dưới sự gia trì của bí pháp, lại
cộng thêm lão tước yêu kia
' cũng là Phản Hư tầng bốn đồng giai với nàng, nên dưới tình huống địch nhân đã có chuẩn bị, nó hoàn toàn có thể ngạnh kháng được ánh trăng
của nàng, thậm chí vẫn còn
dư lực phản kích!
Tu sĩ tiên tông xưa nay vốn vô địch thủ cùng cảnh làm sao
có thể chịu nổi cơn giận này?
Cảm giác bất an trong lòng Trịnh Thiên càng lúc càng
nồng đậm.
: Đối phương không đi cứu thiếu chủ, lại nhìn chằm chằm vào Dư thị... Khẳng định là trong này có gì đó
quái lạ rồi.
"Thiến Vân, mau ngăn con ấu tước kia lại! Chém nó trước đi!"
Nghe vậy, Liễu Thiến Vân lập tức đưa mắt nhìn Nhan Văn
_ Thành bên cạnh, nàng biết
- Trịnh Thiên nói như vậy là
muốn tạm thời từ bỏ trận pháp sư, nhưng nàng tin
tưởng vào khả năng phán
- đoán với tư cách là người dẫn
đầu của đối phương: "Ngươi phải cẩn thận."
"Hiểu rồi." Nhan Văn Thành
: khẽ gật đầu, hiện giờ trận pháp đã gần kết thúc. Chỉ trong chốc lát, thủy khí
: nồng đậm đã lan tràn bốn
phía, lại nhanh chóng hội tụ
' thành một dòng sông lớn bao bọc bốn phía xung quanh, sóng nước quay cuồng tăng vọt, hiện ra bóng dáng của một cái đầu giao.
Có cảm giác trong dòng sông
- lớn đục ngầu kia đang có vô
số con thủy giao tiềm phục.
Trong nháy mắt khi đại trận
: này có hiệu lực, ngọn lửa trên
người hai con Kim Hỏa Tước Yêu đầu ảm đạm xuống. Không hổ là đệ tử nội môn : được Dương trưởng lão coi trọng nhất, tùy tiện thi triển cũng có thể bày ra một bộ trận pháp vây giết thích hợp nhất với tình huống trước mắt. Muốn làm được như vậy, ' cần phải có lượng dự trữ trận đồ cực kỳ dồi dào, cùng với quá trình nghiên cứu luyện tập ngày đêm. "Thẩm đạo hữu, ta tới giúp ngươi, ngươi cứ chuyên tâm lo liệu đại trận bảo hộ Dư thị đi, xin giúp chúng ta tranh thủ một chút thời gian." Liễu Thiến Vân trực tiếp bay lên trời. Ngay trong khoảnh khắc này,
lão tước yêu bên kia lại quả
quyết ngạnh kháng một
: chiêu ánh trăng, chỉ nghe xoẹt xoẹt hai tiếng, bả vai nứt toác, nhưng sau đó ngang nhiên, lão tước yêu lại đánh
về phía Nhan Văn Thành! Thân hình Liễu Thiến Vân thoáng khựng lại, có ý đồ muốn quay người. Nàng khác
với Trịnh Thiên, kinh nghiệm
quá ít, cuối cùng vẫn xảy ra
: vấn đề, nếu thật sự rơi vào
tình huống bản thân phải quay đi, đặt đồng môn vào
hiểm địa, nàng vẫn sẽ do dự
theo bản năng. "Ngu muốn chết!" Trịnh Thiên ': khẽ cắn môi, suýt chút nữa thì mắng ra tiếng. Phải biết rằng, vào loại thời điểm này, kẻ nào càng biểu hiện ra mình quan tâm hơn _ thì kẻ đó sẽ chịu thiệt lớn. Nhan Văn Thành là sư đệ đồng môn của bọn họ, còn Kim Tước kia chính là thiếu chủ của chúng nó đấy, lão tước yêu dám buông tay đánh cược một lần sao? Oanhl Trong chốc lát, lại một mảnh kim diễm đột ngột tăng vọt lên, trực tiếp hóa thành đôi
: cánh sáng chói. Thứ này còn
thuần túy mà nóng bỏng hơn
- cả luồng xích viêm con Kim Hỏa Tước Yêu kia từng thả ra lúc trước.
_ Tất cả mọi người đầu cho
rằng đối phương sẽ xử lý
' bóng người đang cầm trận pháp kia, thì đột nhiên một bộ áo đen tung bay, trực tiếp hóa thành hai luồng sáng màu tím trắng biến mất tại
chỗ.
Nhân lúc tâm tư của Kim
Tước thiếu chủ đều đặt lên người lão cầu, Thẩm Nghỉ đã
hung hãn nên một cước vào
ngực ấu tước, khí tức hung
thần tràn ra, có thể sánh ngang với tu sĩ Phản Hư tầng
hai.
: Một cước này đã đánh bay Kim Tước thiếu chủ ra ngoài, khiến khoảng cách nó vất vả lắm mới có thể kéo giãn ra
- được, lại trong nháy mắt biến
thành công cốc, thân thể nó
' cũng trực tiếp trở về dưới trảo của lão cầu kia.
"Hít!" Trịnh Thiên thực sự không thể tưởng tượng nổi
lại còn một màn như vậy. Một
tên tán tu đi ra từ Nam
: Dương Bảo Địa, lại am hiểu
trận pháp, biết luyện chế khôi lỗi, bây giờ còn móc ra một
bộ Linh Khu Pháp.
Điên rồi! Làm như vậy không phải sẽ trực tiếp tiêu xài hết
: thọ nguyên sao, hăn định
tiêu xài như vậy thật hả? Đáng sợ hơn, vừa rồi hắn còn vượt cấp đấu pháp.
'_ Hơn nữa, so với Kim Tước
thiếu chủ chỉ thuần túy dựa
' vào bí pháp huyết mạch, thì Thẩm Nghi ra tay lần này, hiển nhiên là dựa vào khả năng khống chế hoàn mỹ đối với thời cơ, hơn nữa trước khi
ra tay, mục đích của hắn đã
_ cực kỳ rõ ràng. Hắn biết mình
: muốn cái gì, nên hoàn toàn
không tham công liều lĩnh,
tâm trí tỉnh táo đến đáng sợ.
Đúng là tư chất thiên kiêu! "Thiếu chủ!" Lão tước yêu vừa
: mới thay đổi tư thái hung hãn
lúc trước, lại sợ hãi quay
: người vào đúng khoảnh khắc lão cầu đột nhiên vung trảo. Sau đó, nó không chút do dự, đã dùng hết kim diễm toàn
thân, tạo thành một kích
đánh tới, có ý đồ muốn bức
' lui lão cẩu. Nhưng ngay cả nhìn lão cầu cũng chưa từng nhìn đối phương lấy một cái. Nó vốn là
một vật chết, còn sợ bị
thương sao?
Lão cẩu cố gắng chống đỡ hỏa trụ màu vàng kia, ngay
sau đó, móng vuốt xoẹt qua
một cái, trực tiếp xé rách lồng ngực Kim Tước thiếu chủ, nó : muốn bắt chước hành động của chủ nhân, đi móc lấy Yêu :. Đan. Đáng tiếc không quá thuần thục, đã móc hụt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận