Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 912: Cái Bẫy!

Chương 912: Cái Bẫy! Chương 912: Cái Bẫy!
Lời này vừa nói ra, Tô Ngữ
: Thường lập tức lộ vẻ mặt khó
xử, mặc dù nơi đó cách chỗ
: này không xa nhưng chuyện của tỷ tỷ vẫn quan trọng hơn. Nàng lắc đầu nói: "Để lần sau đi, ta sẽ nhanh chóng đưa
ngươi ra ngoài, ta cam đoan
đó."
"Ta chỉ thuận miệng nói thôi, ngươi đừng tự làm khó chính mình, bây giờ ngươi còn là một người mang tội, cứ lo
cho mình trước đã, ta không _ vội đâu." Huyền Phượng đùa : một câu, lại vươn tay chọc
vào trán Tô Ngữ Thường như quở mắng. Tô Ngữ Thường cảm nhận
:: được chút lạnh lẽo trên trán,
chậm rãi nhắm mắt lại.
Đối phương nói không sai, chỉ dựa vào chuyện nàng từng làm lúc trước ở Huyền
' Nhạc thành, thì chờ sau khi tỷ
tỷ nuốt Kiếm Quả bế quan,
' những trưởng lão kia sẽ không dung túng cho nàng, càng đừng đề cập đến chuyện mang Huyền Phượng xuất tông.
"Hay là như vậy đi." Nàng
: mở to mắt, trên khuôn mặt
tỉnh xảo hiện lên vẻ giảo hoạt: "Chúng ta lén lút rời đi,
không nói cho ai biết." Nói xong, Tô Ngữ Thường giơ : ngón út lên nói: "Ngay cả tỷ tỷ của ta cũng không thể nói."
Huyền Phượng thoáng sửng sốt một chút, hiển nhiên là động tâm rồi, sau đó có chút
_ bứt rứt cúi đầu xuống hỏi: "Sẽ không xảy ra chuyện xấu chứ?"
"Ngươi sợ cái gì? Chúng ta đi nhanh hơn bình thường một chút, đi đi về về cũng chỉ tốn
ba canh giờ mà thôi." Tô Ngữ : Thường trực tiếp móc ngón út của mình lên ngón út của
đối phương, cười trong trẻo nói: "Đi thôi!"
"
Hồng Trạch rộng lớn vô
: ngần, bên trong ẩn chứa các loại kỳ cảnh quái lạ.
Thúy Vân Tiều cũng chỉ là
': một nơi bình thường không
có gì khác lạ mà thôi, nhưng
' nó vốn nằm tại Nam Hồng, lại không có nguy hiểm gì, mới có rất nhiều đệ tử đàm luận đến nó.
Cũng không biết Tô Ngữ
_ Thường đã trông thấy bao
: nhiêu cảnh quan kỳ lạ hơn
nơi này rồi, đương nhiên khi đến đây, trong lòng nàng
chẳng có chút kích động nào
hết. Nhưng ngẫm lại, đối với một con linh thú Phản Hư
: tầng mười hai như Huyết sư
phụ, mà ngay cả một khung
: cảnh như vậy cũng là chuyện đáng để ghi nhớ trong lòng, thì không hiểu sao nàng lại cảm thấy trong lòng chua xót
ưu thương.
Kỳ thực, bản thân cách xưng hô Huyết sư phụ này đã là thứ gì đó cực kỳ châm chọc rồi. Đừng nhìn những đệ tử tông môn kia luôn tỏ ra khá
cung kính với đối phương,
nhưng ở trong mắt bọn họ,
: nàng ấy cũng chỉ là một con
yêu ma có thể cung cấp tinh huyết hỏa cầm cho tông môn
mà thôi.
Chẳng qua là nàng ấy sống lâu, tu vi cực cao, mà những
' năm này cũng một mực khổ
sở làm việc cho tông môn,
: nên nhóm trưởng lão mới hơi khoan dung với nàng ấy một chút, để cho nàng ấy có thể tự do đi lại bên trong tông
': môn. Nhưng Huyết sư phụ
vốn không phải trưởng lão
' cũng không phải chấp sự, chỉ vì không ít đệ tử đồng cảm với nàng, nên mới gán cho nàng hai tiếng sư phụ' này thôi.
Cũng không biết lúc trước
: đã xảy ra chuyện gì, mới
khiến cho con Huyền Phượng này bị Thiên Kiếm Tông bắt
được, rồi phải chịu cực khổ
suốt mười vạn năm. "Có phải nơi đây cũng không
: đẹp mặt như trong tưởng
tượng hay không?” Tô Ngữ
: Thường đứng trên rặng đá ngầm màu xanh kéo dài liên miên không dứt. Ánh sáng màu xanh tràn vào thuỷ vực,
cùng màn trời trong suốt bên
trên đồng thời chiếu rọi lẫn
' nhau, từ đó mới sinh ra cảnh tượng thúy vần hà quang (Hào quang mây xanh biếc) như hiện tại.
"Đúng là không giống như
_ trong tưởng tượng." Huyền
: Phượng nhẹ nhàng vuốt lọn
tóc mai vừa bị gió biển thổi loạn, lằng lặng ngước mắt
nhìn lên trời, trên gương mặt
xinh đẹp thoáng có chút thất thần.
"Nơi này quá bình thường.
: Lại nhớ lúc trước, ta nghe bọn họ nhắc đến mấy chuyện lý thú bên ngoài, trong lòng ngứa ngáy không chịu được,
vì vậy mới khắc khổ tu hành
ngày đêm, vất vả lắm mới có cơ hội rời khỏi tông môn, đi dạo vài vòng bên ngoài, nhưng đến lúc đó mới biết, hóa ra bên ngoài cũng không phấn khích như vậy, thậm chí đại bộ phận tu sĩ bên ngoài
_ còn buồn tẻ chán nản hơn
: trong tông." Tô Ngữ Thường
ngại ngùng cười nói: "Sau đó khi gặp mặt Bảo Hoa tiên tử,
ta chỉ có thể bịa ra một vài
- tình tiết kiểu như cải trang ra
ngoài, hành hiệp trượng nghĩa thông qua những câu
: chuyện mình từng được đọc,
ai ngờ lại làm cho nàng cực
: kỳ hâm mộ, nhưng nàng vốn không biết kỳ thật ta cũng chưa từng trải qua mấy chuện kiểu này."
Huyền Phượng hóa thành
' mỹ phụ yên tĩnh lắng nghe Thiên Kiếm tiên tử lải nhải kể những chuyện vu vơ, ánh mắt đảo qua bốn phía, tựa như đang thưởng thức kỳ quan,
nhưng lại có cảm giác nàng
_ đang muốn tìm kiếm tung
: tích của ai đó từ dưới mặt
nước bình tĩnh không gợn
sóng kia.
__ Đáng tiếc đại dương của
hiện tại càng thêm yên tĩnh hơn bình thường. Nàng thoáng thở dài một _ hơi. Đám Nam Hồng Long tộc này, rõ ràng là thế lực cường _ hãn, nhưng lại vô cùng cẩn thận. Mục tiêu của bọn chúng ' chỉ có một mình Tô Hồng Tụ mà thôi. Chỉ có Đạo Tử chân chính mới đáng để chúng nó mạo hiểm. So sánh với đối phương, mặc dù thanh danh của Thiên : Kiếm tiên tử cũng khá là hiển hách, nhưng lại có vẻ nhỏ bé không đáng chú ý đến. _ Cho nên trước khi xác định Tô Hồng Tụ thật sự lộ diện, bọn chúng tuyệt đối sẽ không
bại lộ khí tức.
__ Nhưng đây cũng là chuyện bình thường. Ai sẽ tin tưởng, một vị Đạo Tử tương lai sẽ chấp chưởng Hợp Đạo Bảo
Địa, lại vì muội muội mà một
mình đi ra bên ngoài mạo
' hiểm vào đúng thời khắc bản thân suy yếu nhất?
Quá ngu, quá ngul
Thứ gọi là tình cảm tầm
. thường của phàm trần kia,
: làm sao quan trọng băng
Hợp Đạo Bảo Địa? Sau khi trở thành cự phách Hợp Đạo,
chẳng cần biết việc này là do
': người phương nào làm, nàng
cũng có đầy đủ năng lực báo thù mà?
Dù không đợi lâu như vậy,
: nàng cũng có thể dẫn theo nhóm trưởng lão tông môn, thậm chí mời vị sư tôn Hợp Đạo Cảnh của nàng đến xử lý
_ việc này.
Về phần một mình mạo hiểm, đây gần như là chuyện không thể xảy ra.
Chỉ có Huyền Phượng - kẻ
chân chính ở bên cạnh Tô
: Ngữ Thường cả đời này mới
: biết, rốt cuộc vị Thiên Kiếm
Đạo Tử kia yêu chiều cô nương trước mắt này đến
mức nào.
Dù chỉ có một khả năng nhỏ nhoi, đám yêu ma kia sẽ bị uy
: danh của Thiên Kiếm Tông
chấn nhiếp, sau đó chỉ có thể
: bất đắc dĩ mang muội muội của nàng ấy đi, từ đó bặt vô âm tín, nàng ấy cũng tuyệt đối sẽ không cho phép loại
' chuyện này phát sinh.
Cho nên nàng không chỉ đi đến, còn sẽ chủ động hỗ trợ che giấu tin tức này, tránh để tông môn ngăn cản, hoặc là làm lớn chuyện, dọa cho đám
yêu ma kia chạy mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận