Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1068: Vạn Yêu Điện Lần Đầu Tiên ...

Chương 1068: Vạn Yêu Điện Lần Đầu Tiên ... Chương 1068: Vạn Yêu Điện Lần Đầu Tiên ...
Ở một nơi xa lạ làm càn, sẽ
: phải trả giá đắt như thế nào!
Rất nhanh, sau khi nhận được
- tỉn tức của mấy con yêu này, hai đạo cầu vồng trắng nhanh chóng lướt tới, khi hiện rõ thân hình, vậy mà là
hai con yêu hổ già, toàn thân
áo quần rách nát, lông tóc rối
' bù, trông có vẻ vô cùng bẩn thỉu, ánh mắt của chúng nó đục ngầu, giống như có hơi không rõ thần trí.
Nhưng từ trên xuống dưới, lại
_ toát ra một luồng khí tức
: đáng sợ, vượt xa sức tưởng
tượng của tu sĩ tầm thường.
Những con hổ yêu được gọi
là người thủ mộ này, chính là
những con có tuổi đời cao nhất trong tộc Hạo Nguyệt
: Sương Hổ, lại canh giữ ở
trong ngôi mộ lớn mà tộc
trưởng chuẩn bị sẵn cả ngày, hưởng thụ ánh trăng dồi dào nhất, ngoại trừ thần hồn bị tổn hại, thì thực lực cũng
' không có bất kỳ khiếm khuyết
nào. Điểm khác biệt giữa yêu ma và tu sĩ ở chỗ, chúng nó không thể kế thừa bảo địa Hợp Đạo, nhưng ưu thế chính
là, chúng nó cũng không tồn
_ tại cửa ải độ kiếp gì, chỉ cần
- thiên tài địa bảo đầy đủ,
huyết mạch đủ mạnh mẽ, lần thứ tư thành như lên trời đối
với tu sĩ, nhưng đối với chúng
_ nó, rất có thể chỉ cần ngủ một
giấc, là có thể sở hữu thực lực
tương đương.
“Vài vị tiên bối, vãn bối có
: chuyện quan trọng muốn nói...”
An Thủ Tiêu vừa mới nghênh đón đi lên, lời nói còn chưa dứt, đã bị giọng nói khàn ' khàn của đối phương cắt
ngang.
“Đưa đồ cho ta.”
Một con hổ yêu thủ mộ chậm rãi đưa móng vuốt sắc bén ra,
` ` ^ ^ x
: dường như toàn bộ thần thể
đều vô cùng cứng nhắc.
“Tiền bối đừng vội, ta—”
An Thủ Tiêu còn muốn nói gì đó, nhưng ngay sau đó, vẻ : mặt của hắn đã trở nên dữ tợn, bị túm lên. Chỉ thấy cái móng vuốt vừa mới cứng nhắc kia, trong nháy mắt đã đặt lên cổ hắn, _ rồi đột ngột siết chặt lại, với tốc độ mà hắn khó có thể ' phản ứng kịp. “Ta đã nói... đưa đồ cho ta...” “Còn... chuyện của đám tiểu bối các ngươi... chúng ta ' không rảnh đi nghe... cũng không có hứng thú.” Ánh mắt nửa khép của hổ yêu thủ mộ đầy vẻ thờ ơ. Dưới sự nhìn chăm chú của nó, cơ mặt của An Thủ Tiêu co rút lại, không còn chút nào dũng khí đã nói năng lộn xộn : trước mặt mấy con yêu lão đồng tộc kia nữa. Chỉ dựa vào một chiêu vừa _ rồi, đã đủ để thấy được chênh lệch thực lực giữa hai bên lớn ' đến mức nào. Cho dù hắn thực sự không cam lòng, thì lúc này cũng chỉ có thể cưỡng ép đè nén oán hận trong lòng. “Các ngươi nhất định sẽ hối hận... sau này hắn nhất định sẽ trả thù...” An Thủ Tiêu càng ngày càng ngạt thở, từ kẽ răng nhổ ra một câu nói, sau đó dùng sức rút một đoá thuỷ liên từ trong ngực ra. Nghe vậy, hổ yêu thủ mộ chỉ hơi kéo khóe miệng lộ ra ý khinh thường, buông cổ đối : phương ra, đưa tay đi lấy đoá thuỷ liên kia. Ở Tây Hồng, cái nơi này, thực sự không có nhiều thế lực dám trả thù tộc Hạo Nguyệt Sương Hổ. Nếu quả thực đụng phải, thì - mấy con tiểu bối này, cũng không có cơ hội đứng ở trước mặt mình. Ngay tại thời điểm này, trên đoá hoa sen trong suốt tinh khiết kia, lại xuất hiện một bàn tay trắng nõn nà, trước
một bước đã lấy đi nó. Mấy con hổ yêu đồng thời sững sờ trong giây lát.
Ngăn nắp quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một nữ nhân mặc váy xanh, toàn thân toả ra tâm diễm, đang cẩn thận quan mscu1 đoá thuỷ liên
trong tay, sau đó cung kính
_ gật đầu về phía không xa.
Bị người khác lặng lẽ đến gần, lại thuận thế cướp đi
thuỷ liên, hai con hổ yêu thủ
: mộ không manh động, mà
cũng dùng dư quang nhìn về hướng người phụ nữ kia gật
đầu.
: Rõ ràng, người phụ nữ này chỉ được sai đến, người ra lệnh vẫn còn ở chỗ khác.
_ Chỉ thấy ở phía trước, không
biết từ khi nào đã xuất hiện
' thêm một bóng người mặc huyền giáp, thanh niên lơ lửng mà đứng, năm ngón tay thon dài nắm chặt chuôi đao, trên thân đao đen nhánh như
mực, những hoa văn màu
. vàng rực rỡ có hơi chói mắt.
Hắn yên lặng nhìn sang, cứ như vậy một mình một người
chặn ở phía trước.
Sau khi cách ăn mặc xuất hiện thay đổi, khí chất của : thanh niên này cũng hoàn toàn khác xa so với khi ở trong đại điện, không còn kiêu ngạo nữa, trong đôi mắt sâu thẳm kia, chỉ còn lại sự bình tĩnh thuần túy đến mức ': khiến người ta cảm thấy rùng mình, giống như đang nhìn ' chằm chằm vào một đống thi thể. Trong mắt của ba con hổ yêu còn lại tràn đầy kinh nghi bất định, ngay sau đó đột nhiên _ phát hiện ra gì đó, quả quyết quay người lại. Chỉ thấy sau lưng đám yêu, lại có một bóng người mặc : hắc bào khác chậm rãi đạp không đi tới, người đó chậm rãi kéo mũ trùm xuống, lộ ra : một khuôn mặt có những chiếc vảy màu đen nhạt. Ba người không nói một lời, dứt khoát gọn gàng triệt để phong kín tất cả đường lui : của đám hổ yêu. Khiến bầu không khí rơi vào sự tính lặng kỳ dị. “Các ngươi lại chủ động đến?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận