Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 918: Từ Từ Sẽ Đến, Không Vội Vàng!

Chương 918: Từ Từ Sẽ Đến, Không Vội Vàng! Chương 918: Từ Từ Sẽ Đến, Không Vội Vàng!
"Đã rơi vào loại trạng thái này
rồi còn có thể mở cửa Long
Hán thành, lấy ra Đạo Binh."
: Hiển nhiên cữu cữu của Long Tôn không ngờ tình huống này lại phát sinh.
Bởi vì toàn bộ Nam Hồng
này đều biết, vào thời khắc
suy yếu nhất của quá trình luân hồi, môn công pháp mà Đạo Tử Thiên Kiếm Tông tu luyện sẽ biến thân thể đối phương thành dạng tồn tại
như cây khô, thần hồn cũng
muốn tán loạn.
Tin tức này... Lại là giả?
"Cùng tiến lên!" Nó điên
' cuồng gào thét, sau đó lập
tức giang rộng hai cánh, cái đầu khổng lồ ấy dứt khoát
: đập thăng về phía bóng dáng
kial
Thật ra bên trong đám yêu
ma này vốn không có loại thuyết pháp về cảnh giới như
Nhân tộc. Cái gọi là có thể
sánh ngang với Bạch Ngọc
' Kinh cũng chỉ tượng trưng cho yêu thể và thần thông của chúng đầu được gia tăng lên một cấp độ dọa người, từ đó dùng thực lực để chứng
minh bản thân thôi.
"Được..." Ô Vinh Bảo lên
tiếng, đúng vào lúc này, nó lại trông thấy Tô Hồng Tụ tùy ý
liếc mình một cái, kết quả là
không biết làm sao thân thể
lại đột nhiên chậm hơn một bước. Ngay sau đó, thanh : trường kiếm bạch ngọc này lập tức vung từ dưới lên. Bàn : tay Tô Hồng Tụ có phần vô lực, thoạt nhìn ngay cả thanh kiếm cũng không nắm vững, nhưng ánh sáng màu trắng chói chang dùng mắt thường có thể nhìn thấy kia lại thật sự bao trùm toàn bộ vùng hải vực. Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái mù lòa. Bỗng nhiên bên tai lại bật ra một tiếng tru thảm thiết. "Hống —— " Quang hoa màu nhũ bạch nồng đậm kia thu lại, mãi cho đến khi trực tiếp hóa thành sợi tơ nhỏ xíu, khắc lên vùng ngực và bụng của con Nhục Dực Tàm Trùng kia.
Máu tươi phì phì chảy ra, từ dòng suối nhỏ dần dần biến thành con sông lớn. Da thịt
_ rắn chắc trên người nó bắt
đầu lật ngược lại, toàn bộ
' thân thể như Giao Long kia rơi xuống, ầm âm nên xuống mặt biển.
Dường như bản thân vừa phải thừa nhận nỗi đau hiếm thấy trên thế gian, nó bắt đầu - điên cuồng lăn lộn trong nước, quấy đỏ cả vùng thủy vực xung quanh. Nhìn thảm trạng của đối
: phương, Ô Vinh Bảo lại gian
nan nuốt một ngụm nước bọt
xuống, kim văn vừa mới tế ra bỗng nhiên thu về toàn bộ bên ngoài thân thể, bảo vệ cả người không một góc chết.
Tô Hồng Tụ định nhấc kiếm
giết tới, lại bị chín sợ Huyền Cơ Tác gắt gao kéo chặt lẫy.
Rào rào rào! Rào rào rào!
Những sợi xích sắt điên
cuồng run rấầy trên không
- trung. Nàng hờ hững đảo
mắt nhìn qua đám yêu ma kia, rồi lại một lần nữa ngước
mắt nhìn lên trời, rốt cục lần
này nàng cũng mở miệng nói: "Xích Minh."
Từ phía cuối đạo cầu vồng
: màu tím xanh kia, đám mây mù lần thứ hai bị cuộn ngược lại. Sau Long Hán đại thành ban đầu, hư ảnh tòa kim đài
- thành trì thứ hai cũng xuất
hiện, tấm biển kia đề tên là
' Xích Minh.
"Mở cho ta!" Tô Hồng Tụ cất giọng khàn khàn, cánh cửa lớn của Xích Minh thành khẽ
run lên một cái, sau đó để lộ
_ ra một khe hở nhỏ bé đến
: không thể nhận ra. Lại là ánh
sáng màu tím hiển lộ ra ngoài, nhưng bị cánh cửa lớn
kia ngăn trở, cứ một mực
: chậm chạp không sao rơi
xuống được. Sắc mặt vốn ảm đạm của
' nàng bỗng trở nên đỏ ửng,
nhưng đây vốn không phải
- trạng thái đang chuyển biến tốt. Tô Hồng Tụ cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào cánh cửa tòa thành kia, như muốn ' dùng ánh mắt để đẩy nó ra. Bỗng nhiên huyết tương tràn ra giữa hàm răng, thuận theo khóe môi chảy xuôi xuống dưới, dần dần thấm ướt vạt
áo trên người. Thanh trường
kiếm bạch ngọc kia đang run
rầy kịch liệt, tựa như minh
chứng xác thực nhất cho trạng thái thoát lực của nàng.
Nhưng cánh cổng lớn màu son của tòa thành trì kia lại vững chắc như bàn thạch, không có lấy một chút biến : hóa nào.
"Phù." Đột nhiên Ô Vinh Bảo khẽ thở phào nhẹ nhõm một
_ hơi, nó cố gắng đè nén nỗi sợ hãi trong lòng xuống.
Nghe đồn, ở vào thời điểm Đạo Tử Thiên Kiếm Tông toàn thịnh, nàng có thể mở ra ba tòa tiên thành là Long Hán,
Xích Minh và Thượng Hoàng. Quả nhiên, đã bị suy yếu rất nhiều.
Nhưng từ một màn này cũng có thể nhìn ra, đối phương thật sự muốn tru diệt đám yêu tộc bọn họ. Nếu
: không nàng tuyệt đối không
liêu mạng đi mở tòa thành
thứ hai.
Mượn chút thời gian này, rốt
cục con Nhục Dực Tàm Trùng
: vừa bị một kiếm đánh trọng
thương kia, cũng chậm rãi bò
' từ dưới nước lên, mang theo lỗ thủng dọa người ngay trên ngực bụng, có cảm giác vết thương này hoàn toàn không thể khép lại, thậm chí còn để
lộ ra phần nội tạng đang co
bóp bên trong.
"Ngươi chết chắc rồi..." Nhục Dực Tàm Trùng trùng hung ác
nhìn chằm chằm vào bóng
dáng già nua kia. Cũng không biết câu nói này
: của nó là nói cho Tô Hồng Tụ
nghe, hay là đang cảnh cáo
- đám Ô Vinh Bảo bên cạnh.
Đúng vào lúc này, những sợi
xiềng xích đầy trời bỗng
: nhiên bị kéo căng. Bóng dáng
già nua kia nhanh chóng lướt
_ đi, kéo cho chín con yêu ma đầu là Phản Hư tầng mười hai phải lảo đảo bổ nhào tới vài bước.
Nàng cầm thanh bạch ngọc
kiếm, đạp không lao tới, giết
: thăng về phía con Nhục Dực
Tàm Trùng kia. Nhưng vừa lao đi được nửa đường đã bị
chín con yêu ma vừa mới
phản ứng lại trực tiếp kéo giật ngược về giữa không
trung, yêu lực mãnh liệt rót
vào trong Huyền Cơ Tác, mà
: bản thân thứ này vốn được chế tạo bằng chất liệu quý hiếm vô cùng, dù để nguyên cho Tô Hồng Tụ chém, cũng
có thể hao hết một tia khí lực
cuối cùng của nàng.
"Từ từ sẽ đến, không vội vàng." Lão vương bát cực kỳ kiên nhẫn lên tiếng nhắc nhở. Nói xong, hai tay nó nhanh
chóng khép lại, kim văn rậm _ rạp trực tiếp hóa thành một
: cái ấn lớn, ầm ầm đánh về
phía Tô Hồng Tụ.
Mắt thấy đại ấn sắp rơi
' xuống người nàng, đột nhiên Tô Hồng Tụ né ra phía sau, sát sao né tránh được một
kích này.
Ô Vinh Bảo lập tức tức giận trừng mắt nhìn về phía chín con yêu ma kia theo bản năng, nhưng chỉ trong nháy
': mắt, nó đã phát hiện ra điều
khác thường. Chỉ thấy trên
' lưng chín con yêu ma ấy, đầu có thêm một sợi Huyền Cơ Tác hoàn toàn giống nhau. Đầu kia của chín sợi xiầng xích này đang bị bóng người
cao lớn kia nắm trong lòng
bàn tay.
Bộ y phục màu đen bay lên,
hào quang tử kim đại phóng.
._ Thanh niên kia lại dựa vào
sức lực của bản thân, hung hăng kéo chín con Đại Yêu xuống dưới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận