Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 805: Ngươi Giả Bộ Ngu Ngốc Với T...

Chương 805: Ngươi Giả Bộ Ngu Ngốc Với T... Chương 805: Ngươi Giả Bộ Ngu Ngốc Với T...
Nghe được bốn chữ thổ dân
: Nam Dương, mí mắt của
Trịnh Thiên không tự chủ
: được khẽ giật giật một cái, nhưng nàng lại nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm trên mặt mình, còn sẵng giọng đáp lại
': một câu: "Liên quan quái gì
đến ta." Diệp Văn Huyên cũng nhíu chặt lông mày, dường như trong lòng có chút nghi hoặc.
Cũng may dường như Thôi
. Hạo chỉ đang chuyên tâm
: kiểm kê những món đồ bên
trong túi trữ vật mà không có chú ý tới phản ứng của hai nữ
nhần kia.
Hồi lâu sau, gã cầm cái túi đi về phía sau: "Chờ tin tức của
ta... Ngươi, theo ta bước vào
trong này, học hỏi cho tốt." Nghe vậy, trên mặt Diệp Văn Huyên cũng xuất hiện một tia vui mừng. Mặc dù lời nói của
_ Thôi chấp sự rất không khách
khí, nhưng đối phương có thể
' đưa nàng tiến vào bên trong Chấp Sự Đường, cũng được coi là một loại tín hiệu nào đó rồi.
Nàng vội vàng cất bước đi
_ theo, đã thấy Thôi Hạo vừa
: mới đi vào trong gian phòng
có pháp trận cách âm, là lặng lẽ dừng bước chân lại. Thời
điểm gã ngoái đầu nhìn
nàng, trong mắt lộ ra vẻ hờ
hững nói: "Không phải ngươi muốn làm chấp sự sao, hiện
tại cơ hội tới rồi, mau nói đi."
"Nói... Cái gì?” Diệp Văn Huyền có chút kinh ngạc ngước mắt nhìn lên, lại trực tiếp bị đối phương bóp chặt
_ CỔ.
Thôi Hạo có phần không kiên nhẫn nhíu mày hỏi: "Ngươi giả bộ ngu ngốc với ta làm gì? Rốt cuộc là ai muốn tinh huyết Xích Nhãn Huyền
Phượng này? Muốn lấy nó để
_ làm cái gì? Nếu dám có nửa
: câu nói dối, ngươi cứ thành
thành thật thật mà cút đi đi."
Lúc trước, những biến hóa
_ trên nét mặt của hai nữ nhân
này làm sao có thể thoát được thần thức của Thôi mỗ gã. Huống chỉ với cái đầu óc heo của Trịnh Thiên kia, bảo : nàng đi luyện đan hả? Loại kỹ năng đó có liên quan gì đến nàng ta đâu? "Ôi," Hô hấp của Diệp Văn Huyền bắt đầu trở nên dồn : dập. Lúc trước, vẻ mặt nàng ta phát sinh biến hóa chỉ vì nghe được hai người đối thoại mới đột nhiên liên tưởng tỉnh huyết của Huyền : Phượng với Linh Khu Pháp trên người Thẩm Nghi lại với nhau mà thôi. Giờ phút này, chênh lệch cảnh giới trực tiếp mang đến cảm giác áp bách khiến nàng
Docfull.vn- đọc tr miễn phí
ta hít thở không thông.
"Ngươi cứ yên tâm nói đi, chỉ cần hữu dụng thì nhiều nhất là ba ngày miếng ngọc giản chấp sự kia sẽ được đưa đến
: tay ngươi." Thôi Hạo buông
tay ra, nếu Thanh Nguyệt
' tông đã bắt đầu lấy ra những món đồ vật phong phú như vậy để công khai ủng hộ đám thổ dân Nam Dương kia, thì chuyện này sẽ trở nên thú vị
hơn nhiều.
Sáu tông còn lại đầu đang
thương nghị, Liễu Thế Khiêm tuy là trưởng lão nhưng cũng
chỉ là một trong hơn trăm vị
Bạch Ngọc Kinh kia mà thôi. Tự tiện chọn đội vào lúc này
là tối ky.
_ "Ta..." Nghe được câu này, bỗng nhiên cả người Diệp Văn Huyền run lên một cái. Đôi môi nàng ta run rầy, trầm
' mặc thật lâu, dường như cuối
cùng cũng chấp nhận số
' mệnh, nhẹ giọng nói: "Ta từng trông thấy một con Xích Nhãn Huyền Phượng, không ngờ bên ngoài còn có một con khác, hơn nữa còn quý
giá như vậy, cho nên trong
_ lòng có chút ảo não mà thôi."
Lời này nghe cũng không phải giả, nhưng điều kiện tiên
quyết là không phối hợp với vẻ mặt rối rắm trước đó. Thôi Hạo khẽ cười lạnh một tiếng, :. gã hờ hững nhìn chăm chăm vào nữ nhân trước mắt mình. Diệp Văn Huyên vội vàng trốn - tránh ánh mắt của đối phương. Nàng ta thật sự ' muốn sống, cũng không cảm thấy mình và đám người Nam Dương tông kia còn có thể tồn tại một chút cảm tình gì. Sở dĩ không nói, chỉ vì bản năng đang nói cho nàng ta biết, nếu đắc tội với Thẩm Nghi, chỉ sợ kết cục của mình sẽ càng thảm hại hơn thôi, bởi vì ngay cả thân phận chấp sự này cũng chưa chắc đã bảo vệ được mình. Đây chỉ đơn thuần là trực giác
: mách bảo, hoàn toàn không
có đạo lý gì để dựa vào. Mà
- từ trước đến nay, nàng ta vốn là người luôn tuần theo trực giác, không dám nói là trực giác trợ giúp khiến số phận
của nàng ta trở nên khá
khẩm hơn, nhưng ít nhất là
' đến tận bây giờ, nàng ta còn chưa vẫn lạc. "Tùy ngươi thôi." Thôi Hạo thu hồi ánh mắt, sau đó lại
một lần nữa đi vào bên trong,
_ thuận tay lấy ngọc giản ra,
: bắt đầu liên hệ với trưởng
lão.
Một lát sau, dường như gã đã
nhận được hồi âm và dứt khoát sải bước đi ra ngoài,
: tiện tay ném cái túi trữ vật kia
lên bàn, lại nở nụ cười xin lỗi
VỚI Trịnh Thiên: "Thật ngại quá, tỉnh huyết của Xích Nhãn Huyền Phượng đang thiếu, cần ưu tiên cung cấp cho đệ
: tử của tông ta, thực sự không
thể giúp đỡ Minh tông được." "Ngươi đánh rắm!" Vẻ mặt Trịnh Thiên nghiêm túc lên, nói: "Ngươi nói cho ta biết là đệ tử nào cần... Đừng nói là
đệ tử, ngay cả mấy vị trưởng
lão ngoại môn cũng chăng có
ai nỡ lấy đống thiên tài địa
bảo ra để đổi lấy thứ này đây? Chắc là không đến mức có
một vị đệ tử thân truyền nào
đó trực tiếp bao toàn bộ tỉnh
huyết rồi?" "Thì đúng là như vậy đấy."
Thôi Hạo thu hồi nụ cười: "Có
phải tiếp theo ngươi còn
: muốn hỏi đối phương là vị thân truyền nào hay không? Trịnh chấp sự, ngươi thật uy phong đấy."
Ý tứ trong lời nói của Lưu
: trưởng lão rất rõ ràng, không cần biết có phải Nam Dương tông bên kia đang cần hay không, chỉ cần tất cả đầu từ chối thì sẽ không có bất cứ
vấn đề gì. Nếu thật sự muốn
cứ để tên tu sĩ trẻ tuổi họ
: Thẩm kia tự mình tới lấy,
thậm chí còn không cần cầm đồ vật đến đổi, chỉ cần nói
một câu là được. "Ta không có ý đó." Trịnh
Thiên nhíu mày nói.
_ "Không sao cả." Thôi Hạo Xoay người, nhìn Diệp Văn Huyên chán chường đi ra, ý cười một lần nữa trở lại trên
: mặt: “Tinh huyết Xích Nhẫn
Huyền Phượng của tông ta
' cần phải lấy ra ban thưởng cho những chấp sự khắc khổ nhất, ví dụ như vị Diệp đạo hữu của chúng ta này."
Dứt lời, gã lại tùy ý lấy ra một
miếng ngọc giản ném tới:
Làm xong chuyện bên trong
thưởng hai phần tinh huyết, nếu lại thêm những món bảo
bối này thì đi đổi năm phần cũng dư xài rồi, lại cho ngươi
: thêm thân phận chấp sự nữa.
Đây là lời trưởng lão hứa hẹn,
: nhưng nếu không làm được thì ngươi đừng có trở về đây." "Ta?" Diệp Văn Huyên có chút
kinh ngạc tiếp nhận miếng
ngọc giản nọ. "Lấy đâu ra vị chấp sự nào không phải ra ngoài làm việc? Ngươi nói xem có đúng hay không?" Thôi Hạo bình tĩnh
nhìn lại: "Việc này sẽ do
_ ngươi dẫn đầu, ngươi có thể
: tìm bao nhiêu chấp sự tới hỗ
trợ cũng được, thậm chí là trực tiếp mời trưởng lão
ngoại môn ra tay cũng không
sao, chúng ta chỉ xem kết
quả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận