Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 881: Chiến Với Long Tôn!

Chương 881: Chiến Với Long Tôn! Chương 881: Chiến Với Long Tôn!
Ngay sau đó, Thẩm Nghi lặng
lẽ biển mất tại chỗ.
: Chỉ trong nháy mắt, Vô Lượng Yêu Hoàng Cung với khí thế mênh mông đã chiếm cứ toàn bộ màn trời, thực lực
Phản Hư tầng năm, đặt ở nơi
nào cũng không tính là thấp,
' nhưng dưới tràng cảnh như vậy, lại lộ ra vẻ nhỏ bé, không đáng chú ý đến.
Dù sao thì tu vi của đám
người đang có mặt ở đây,
_ cũng không có ai thấp hơn
: hắn cả. Nhưng kể cả Kha
Thập Tam, lại không có bất kỳ người nào đủ can đảm để
phớt lờ tòa Đạo Cung ấy.
Bốn luồng Hồng Mông Tử Khí xuất hiện, dường như đã
: khiến người ta phải đối mặt
trực diện với mảnh thiên địa
: này rồi. Huống chỉ là trình độ Tử Khí mênh mông kia, ngay cả người mù cũng có thể cảm nhận được một tia không
thích hợp.
Trong chốc lát, bốn luồng Hồng Mông Tử Khí lại đồng thời hội tụ ở một nơi nào đó. Bóng người mang theo sóng lửa màu tử kim từ trong đó
ngang nhiên bước ra, năm
. ngón tay trắng nõn lăng
: không chụp xuống, nhắm
thẳng vào mặt Kha Thập Tam
mà đi!
_ "Lui ra." Đối mặt với đòn tập
kích mang khí thế hùng hồn này, Kha Thập Tam vẫn còn
: thời gian để quát lui mấy tên
hộ vệ, sau đó mới nhấc
: thương lên, phát sau mà đến trước. Chỉ thấy phía trên thanh trường thương ấy bỗng hiện ra vô số lân phiến
' chằng chịt, theo sát sau đó là
những viên bảo châu vốn
' được khảm trên mũi thương lại đồng thời có thêm con ngươi. Thanh thần binh lợi khí này
vừa sống lại!
Rống —— Tiếng rồng ngâm
hóa thành gợn sóng thực chất, khiến vùng vịnh hồ đảo
ngược, màn trời buông
xuống! "Thanh Long Toái Tinh : Thương." Với cảnh giới của Nhan Hiền Thanh, vốn không : nên cảm thấy kinh ngạc vì đấu pháp dưới Bạch Ngọc Kinh như vậy, nhưng thức linh pháp đạt đến trình độ - tiểu thành này vẫn khiến lão cảm nhận được điểm đáng sợ ' của Long Tôn. Đối phương còn trẻ tuổi nhữ vậy, lại lấy thân thể yêu ma, cưỡng ép tu tập linh pháp của Nhân tộc, không ngờ tiến triển còn nhanh hơn những thiên kiêu kia. Từ chỗ Nhan Hưng Nguyên, lão đã biết, Thẩm tông chủ cũng từng chém qua một con Thủy Hải Mãng Phản Hư tầng
: tám, nhưng đây hoàn toàn là
hai cấp độ đấu pháp khác
: nhau. Nhìn bên ngoài, có vẻ như Long Tôn chỉ cao hơn con Thủy Mãng kia một tầng thực lực, nhưng trên thực tế,
' nếu đôi bên thật sự giao thủ
thì chỉ một thương này cũng
' đủ đánh chết con Thủy Mãng kia rồi. "Thế nào?" Trên khuôn mặt non nớt của Kha Thập Tam
chợt hiện lên một nụ cười độc
_ ác, trong khoảnh khắc năm
: ngón tay đè xuống, mũi
thương hung ác kia trực tiếp xuyên qua bộ bạch bào trước
mặt.
Trận phù trên bộ bạch bào của Nam Dương tông lấp lóe
': không chừng, lại bị trường
thương trực tiếp khám phá,
_ rồi chỉ trong nháy mắt đã tìm được điểm yếu nhất, ai ngờ ngay tại khoảnh khắc mũi thương đánh nát bóng người
kia, nụ cười trên mặt nó chợt
cứng ngắc lại. Gần như ngay sau đó, từ phần lưng đã truyền đến một nỗi đau nhức thấu tim gan.
Rắc rắc rắc!
Đầu gối của Thẩm Nghỉ còn
hung mãnh hơn mũi thương kia, nó vừa âm ầm đánh vỡ
tầng kim giáp trên người
: Long Tôn. Bốn luồng Tử Khí
vừa nãy vốn được dùng để mê hoặc đối phương, hắn sẽ
': không ngu ngốc đến mức
đứng ở nơi đó để người bên
ngoài chuẩn bị, rồi lại sử dụng bí pháp gia trì cho mình ngay trước mặt người khác như vậy.
"Grào!" Kha Tuyên Giản cùng
' với thanh trường thương đồng thời gào thét, lại đột ngột ngoái đầu nhìn lại, cây thương như trường long vung đuôi, một lần nữa quất
tới! Nhưng ngay tại khoảnh
_ khắc ngoái đầu, thứ mà Kha
- Tuyên Giản nhìn thấy lại là
đôi mắt kia hung ác.
Gần như cùng một thời điểm,
': tầm mắt của nó đã bị một
màu đen chiếm cứ. Đôi mắt đầy trời như từng điểm sáng
: lạnh lẽo, khiến người ta sinh
lòng sợ hãi theo bản năng. Trong lúc hô hấp, Long Tôn chợt có cảm giác toàn thân đầu đồng thời truyền đến
': những cơn đau đớn như bị xé
rách ra, sau đó cả người gào
' thét bay ra ngoài, xẹt qua mặt hồ, làm dấy lên một mảnh thủy triều mãnh liệt. Mà ngay tại chỗ, bốn tên hộ
vệ Long Cung phối hợp cực
- kỳ ăn ý, đã dùng yêu thể trải
: qua thiên chuy bách luyện
của mình, trực tiếp khóa chặt
hai tay Thẩm Nghi.
Trên thực tế, ngay trong nháy
mắt khi Thẩm Nghỉ xuất hiện ở sau lưng Long Tôn, bọn
: chúng đã sớm ra tay rồi. Nếu
không như thế thì rất có thể
: thứ mà Kha Tuyên Giản sẽ phải trả giá cho một chút sơ suất nhất thời kia, cũng không chỉ đơn giản là bị đánh
: bay thôi đầu.
Chỉ có ở lần đầu tiên ra tay, loại linh pháp như Thiên Diễn Tứ Cửu kia mới được phát huy hữu hiệu nhất.
Bốn tên hộ vệ Long Cung đầu nhắm mắt lại, trực tiếp bịt kín thính lực, trong lòng chỉ có
đôi tay đang bị mình kiềm
: chế. Dường như bọn chúng
có tâm ý tương thông, bởi vì mức độ và thời điểm phát lực chỉnh tê ngay ngắn như thế, cộng thêm yêu thân cường hãn có thể dời sông lấp biển bậc này, vậy mà chúng có thể đồng thời sử dụng cùng nhau, hiệu quả đánh ra tuyệt - đối là kinh khủng tới rợn cả người. Nhưng tất cả bọn chúng đầu đang nhắm hai mắt lại, nên hoàn toàn không nhìn thấy khóe môi trên khuôn mặt trắng nõn của Thẩm Nghỉ vừa nhếch lên, tạo thành một nụ cười cực kỳ tàn nhân đáng sợ. Được cơn đau nhức kịch liệt gia trì, hắn đã từ vị tông chủ bình tĩnh trầm mặc lúc trước, đột nhiên hóa thành một con hung thú điên cuồng. Trong
: đôi mắt màu tử kim tôn quý
khó tả kia lại lặng yên xuất
: hiện một tia màu đỏ tươi bạo ngược. Yêu lực trong Đạo Cung đều
- tụ hợp vào thân thể, làm cho
con Thiên Hoàng vốn đang
' bay lượn xoay quanh lại đột ngột có thêm một mảnh lệ khí nồng đậm, ngay cả cây Ngô Đồng kia cũng bị tăng thêm ba phần huyết sắc.
Oanh —— Nhóm hộ vệ của
: Kha Tuyên Giản muốn ngũ
mã phanh thây Thẩm Nghị, nhưng trong nháy mắt Thẩm
Nghi nâng cánh tay lên, lại có
cảm giác hắn vừa trực tiếp
nâng con ngựa cường tráng to lớn kia lên ngang trời. Oanh! Oanh! OanhI Thẩm Nghi bóp cổ một tên hộ vệ, bóp cho đến khi gương mặt nó chuyển thành tím tái, sau đó lại ngang nhiên lao xuống đất! Sóng lửa màu tím vàng gào thét phủ kín mặt đất.
Có cảm giác tên hộ vệ kia đã biến thành một cây đại chùy, bị Thẩm Nghỉ vung lên trong - tay, rồi đập xuống đất như cuồng phong bạo vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận