Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 686: Đạo Bài!

Chương 686: Đạo Bài! Chương 686: Đạo Bài!
"Chém hết đám hậu đại phàm
: nhân của tu sĩ Nam Dương
tông, lấy linh dược nuôi
: dưỡng yêu ma, chiếm cứ nội môn, đoạn tuyệt truyền thừa. Mười tấm Đạo Bài do tông chủ và trưởng lão lưu lại đã
bị hủy đi chín tấm, chỉ còn lại
một tấm đang lưu lạc ở bên
' ngoài, lại bởi vì vị trưởng lão kia vừa vặn trở về trong tộc nhà mình chọn lựa đệ tử..." "Đạo Bài là vật gì?" Tâm thần
Thẩm Nghỉ có chút hoảng
hốt.
Rốt cuộc hắn cũng tiếp xúc đến bí mật ẩn sâu nhất của
Nam Dương tông rồi.
"Ngài có thể hiểu là Trưởng Lão Lệnh hoặc là Tông Chủ
: Lệnh, khi sử dụng vật này, có
thể khởi động toàn bộ trận
: pháp của Nam Dương Tông. Hiện giờ thứ đó đang nằm trong tay Ngô Đồng sơn. Nhưng muốn làm được điều
_ này lại cần phải đặt Đạo Bài
nọ vào Nam Dương chính
' điện... Và đã mấy vạn năm nay, lão cầu không rời khỏi chỗ đó rồi." "Ấn nhiều thiên tài địa bảo
như vậy, nhưng chỉ thoát khỏi
_ cái kiếp đi trông coi nhà bếp
: biến thành trông coi chính
điện. Đến cuối cùng, nó vẫn là một con chó canh cửa,
thậm chí ngay cả xích sắt trên
cổ cũng không nỡ gỡ xuống." Sợi xích sắt kia là minh chứng
cho thấy nó chính là linh thú
của Nam Dương tông, nhưng
: bắt đầu từ nó tàn sát hậu nhân của tu sĩ Nam Dương tông, thì nó đã không thể trở về được nữa rồi.
"Cũng chính vì vậy, nó đã coi
' Nam Dương tông là tài sản riêng của mình." Bạch Hồng nhìn về phía những tấm đan phương chung quanh: "Nó tình nguyện bồi dưỡng chúng
ta đến trấn thủ nơi này, cũng
' không muốn phá huỷ những
vật vô dụng ấy."
Thẩm Nghỉ thoáng trầm mặc một lát, hắn hoàn toàn không
ngờ, loại tình huống yêu ma
loạn thế này lại phát sinh chỉ
Vì lòng tham bộc phát trong phút chốc của một con chó. "Có lẽ ngài rất khó tưởng
tượng nổi, mặc dù ban đầu
nó chỉ là một con linh khuyển
'F thường thường không có gì kỳ lạ, nhưng dưới tình huống nuốt đi đại bộ phận trân bảo còn sót lại của Nam Dương tông, thì đến hiện giờ, nó đã
có thể đạt tới cấp bậc khủng
bố đến cỡ nào rồi." Bạch
: Hồng tỉnh lại, rốt cuộc cũng
hiểu rõ quãng thời gian này chủ nhân đã làm gì bên trong
Thiên Yêu quật.
Nhưng ngay cả khi như vậy, nó cũng không cho rằng có
: người đủ khả năng để chân
chính giao thủ với lão cầu kia. "Chủ nhân của ta, không nên vạch trần chuyện này, nếu không một khi để lão cẩu biết
': được công pháp đan phương
đã bị tiết lộ ra ngoài, khẳng
định là nó sẽ không ngại tái hiện lại một lần tàn sát như năm đó." "Ta hiểu rồi." Thẩm Nghi thu
hồi ánh mắt.
Mắt thấy Long Dược Thiên
Tẫn đang kẹt lại ở cảnh giới đại thành, hắn dứt khoát lấy
ra đống đan dược đã cướp
- đoạt lúc trước rồi gọi Huyền
Minh Chu Hoàng tới: "Giúp ta nhìn xem trong này có bảo
dược tu tập Linh Khu Pháp
hay không." Có lẽ là vận khí tốt, cũng có thể là đám yêu ma kia không quá ưa thích loại đan dược
chuẩn bị cho công pháp này,
cũng không biết nguyên
' nhân thực sự là gì chỉ biết một lát sau Huyền Minh Chu Hoàng lại thật sự từ lấy được một lọ Xích Dương Dục Linh Đan từ trong đó.
Thật ra Linh Khu Pháp và Thối
: Thể pháp có điểm giống
nhau. Đó chính là tra tấn thân thể, chỉ có điều phương thức
lựa chọn có phần khác biệt
mà thôi. Bạch Hồng đưa ánh mắt đầy ' kiêng kị liếc nhìn bình đan dược kia, hiển nhiên là bản : thân nó đã nếm quả đắng bởi loại đan dược này rồi. Không ngờ ở loại thời điểm - này, linh căn hỗn tạp của Thẩm Nghi lại phát huy ra ' hiệu dụng, và mãi cho tới bây giờ, dường như còn chưa từng gặp phải loại công pháp có thuộc tính không phù hợp với mình. [ Hóa Thần. Thần Tước Niết Bàn: Chưa nhập môn ] Thẩm Nghi lấy ra một viên đan dược đặt trong lòng bàn tay, cảm nhận được hơi ấm nhàn nhạt kia là lập tức bỏ
Vào trong miệng. Ngay sau
đó, hắn nhanh chóng cảm
: nhận được sự ấm áp bắt đầu thiêu đốt phần bên trong cơ thể.
Đây vốn không phải là hình
dung trên phương diện cảm
_ giác, mà là thực sự bùng cháy lên theo nghĩa đenl Oanh —— Ngọn lửa màu vàng bộc phát từ trong ra
ngoài, chỉ một thoáng sau đã
bao bọc toàn bộ thân thể
: Thẩm Nghi. Gần như trong
nháy mắt, xương cốt do Đạo Anh biến thành đã bị thiêu
đốt hầu như không còn, để lộ
ra ngọc cốt và ngũ tạng linh
căn. [ Năm thứ nhất, ngươi
': mượn nhờ Xích Dương Dục
Linh Đan, có ý đồ muốn triệt
để dung nhập loại dược lực hùng hồn kia vào trong thân thể }
Thẩm Nghi nhìn chúng yêu đang căng thẳng bên cạnh, bờ môi mím chặt, vẻ mặt bình tĩnh, cố gắng nuốt tiếng kêu đầy đau đớn kia xuống.
Đổi lại là tu sĩ khác, chỉ sợ cả
: đời bọn họ cũng chưa từng
trải nghiệm loại tư vị tương tự này. Nhưng thật ra Thẩm
Nghỉ vẫn ổn, dù sao lúc trước khi tu tập Tiên Yêu Cửu Thuế, : nỗi thống khổ trong đó cũng
không khá hơn bao nhiêu so
: Với hiện tại.
Nếu là công pháp đã hình
thành hệ thống thì có nghĩa ' là đã có tiền nhân thử qua rồi, hẳn là sẽ không có vấn đề gì, đây đầu là tình huống
bình thường thôi... Híz-khà-
777.
"Tính nhẫn nại của chủ nhân thật sự khiến người ta không _ theo kịp." Bạch Hồng trơ mắt : nhìn Thẩm Nghỉ nuốt vào viên đan dược thứ hai. Nó đã
từng thử qua loại đan dược này, mặc dù tính cách của nó ': không có nịnh nọt giống như Huyền Minh, nhưng cũng không nhịn được phải phát ra
một tiếng than nhẹ.
"Cút sang một bên." Huyền Minh trừng mắt nhìn nó, gấp đến độ vội vàng bay tới, chỉ vào những viên đan dược
' khác trên mặt đất nói: "Chủ
nhân, ngài đừng cố gắng quá
' mức như vậy, đầy là đan dược củng cố tâm thần giảm bớt cảm giác đau đớn, đây là đan dược bổ sung linh khí..."
Thẩm Nghỉ chậm rãi siết chặt
. năm ngón tay, thở nhẹ một
: hơi, sau đó nhanh chóng mở
mấy bình đan dược kia ra, nhét cả vào trong miệng.
Ngay sau đó, cơn đau đớn
: nóng rực kia đã trực tiếp
giảm xuống 95% chỉ trong nháy mắt.
"Hỏng rồi." Huyền Minh Chu
: Hoàng cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của chủ nhân
vừa thoáng nhìn về phía mình, trong lòng lập tức phát
' lạnh.
Chủ yếu là nó thực sự nghĩ không thông, phàm là tu sĩ bình thường đã sớm cảm thấy tình huống không đúng rồi, làm sao còn có thể tiếp
tục ăn viên thứ hai?
Chẳng lẽ trước kia chủ nhân
cũng tu luyện như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận