Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1027: Thật Sự Không Hiểu Nổi Cá...

Chương 1027: Thật Sự Không Hiểu Nổi Cá... Chương 1027: Thật Sự Không Hiểu Nổi Cá...
Nàng hơi nghiêng người, trực
tiếp tránh đi ánh mặt của
thanh niên mặc áo đen kia,
: sau đó khoát tay áo, cố bày ra vẻ bình tĩnh, lên tiếng giải thích: "Ta chỉ có cảm giác chuyện này thật sự quá nguy
' hiểm mà thôi."
Bộ dáng này của nàng rơi vào trong mắt mọi người, hai người Bàn Sơn Tông còn chưa cảm thấy gì, nhưng đáy mắt Bạch Vu lại dầng lên một
mảnh rung động nồng đậm.
Gặp quỷ rồi!
Gã quen biết Tô Hồng Tụ nhiều năm như vậy, nhưng
- đây là lần đầu tiên được
chứng kiến đối phương toát ra vẻ mặt như vậy.
Thẩm Nghỉ trợn mắt nhìn nữ nhân này một cái, sau đó thu hồi tâm mắt, khẽ gật đầu nói:
"Không cần phải lo lắng, ta tự có tính toán của mình."
Nếu nói tính toán, thì thật sự là hắn không có tính toán gì. Chủ yếu là ở Tây Hồng xa lạ trước mắt, đồng bạn mà
Thẩm Nghi tín nhiệm nhất
_ vân là hai vị phân điện chủ
- trong Vạn Yêu Điện kia.
Nhưng trong sự kiện sứ giả Nam Long Cung lần trước,
hai bức Trấn Thạch này đã
': khiến cho Thái Tử Kha gia có
thể sánh ngang với Hợp Đạo cảnh chú ý, nên trước khi
: Thẩm Nghi có lòng tin đủ sức
bảo vệ tính mạng của mình
: dưới tay Đại Yêu Hợp Đạo cảnh, thì hắn không thể tuỳ tiện để cho bất cứ kẻ nào biết hai bức Trấn Thạch ấy có mối
quan hệ với mình.
Đừng nói là mấy vị Đạo Tử, ngay cả những tông chủ của Nam Hồng Thất Tử cũng không được.
Thẩm Nghi không quen giao
_ loại chuyện có liên quan đến
- tính mạng của mình vào
trong tay người khác.
"Được." Tô Hồng Tụ cũng
gật đầu. Đối với một người có thể dựa : vào sức bản thân trực tiếp cứu vớt Nam Dương Bảo Địa, : cũng trong một khoảng thời gian cực ngắn thu được sự tán thành của Nam Hồng Thất Tử, sau đó chân chính leo lên bảo vị tông chủ như hắn, thì nhắc nhở đến đây ' cũng đã đủ rồi.
Dù bản thân vẫn còn không yên lòng, nhưng thân là Đạo Tử, nào có đạo lý đi quyết
định thay tông chủ, thậm chí nói thêm còn có chút vượt quá khuôn phép.
Ở bên trong Tiên Tông, tông
chủ chính là tồn tại nhất ngôn cửu đỉnh, đương nhiên, tương ứng với đặc quyền này, ': bọn họ cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý phải gánh chịu : hậu quả. "Được?" Rốt cuộc Diêm Sùng Chướng cũng không nhịn được nữa, đến cùng là trong đầu mấy tên Đạo Tử này đang ' suy nghĩ cái quái gì thế? Chỉ nói như vậy là coi như xong rồi? Nam Hồng Thất Tử không tiếc để Thẩm Nghi đi mạo hiểm, nhưng Bàn Sơn Tông bọn họ lại không nốt Vấn đề là không đợi gã lên tiếng, mấy vị Đạo Tử kia đã ' chậm rãi đi tới rồi: "Diêm đạo hữu, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện đi."
Ngụy Nguyên Châu trực tiếp
: thu hồi sự mất mát trong đáy lòng lại, hiện giờ những chuyện nhỏ như nữ nhỉ tình trường này đều không quan
trọng, quan trọng nhất là
không thể để cho vị Đạo Tử
' Bàn Sơn Tông này tiếp tục nói thêm nữa, bằng không sớm muộn gì tôn hiệu Nam Dương tông chủ của Thẩm Nghỉ cũng sẽ biến thành Bàn Sơn
tông chủ.
"Thật sự không hiểu nổi các
ngươi." Diêm Sùng Chướng bất đắc dĩ cắn răng, lại nháy
mắt với Dương Vận Hằng.
Vị đại trưởng lão Bàn Sơn tông này cũng đang ngẩn người, nhưng rất nhanh, lão đã hiểu được ý tứ của đối : phương, sau đó thuận thế lẫy một miếng ngọc giản từ trong bảo cụ trữ vật ra: "Thẩm tiểu hữu, đây là địa đồ phụ cận, ngươi vừa tới Tây Hồng, dù muốn đi ra ngoài, ' cũng nhất định phải đọc thuộc lòng vật này trước." Thân là người ngoài, bọn họ không có lý do gì để đi ngăn cản việc này, cũng chỉ có thể tận lực hạ nguy hiểm xuống mực thấp nhất mà thôi. "Đa tạ." Cuối cùng Thẩm Nghi cũng chịu nghiêm túc. Với trình độ mạnh mẽ cùng với địa vị là bá chủ một
: phương của Bàn Sơn Tông,
khẳng định là những gì bọn
: họ hiểu biết về khu vực xung quanh này đã vượt xa những thế lực khác, nghĩa là miếng ngọc giản này có thể hữu
dụng hơn những viên đan
dược lúc trước rất nhiều.
Hắn đưa tay nhận lấy miếng ngọc giản, lại lập tức chắp tay cảm kích đối phương. Không quan tâm hành động này của
Bàn Sơn Tông có mang theo
tâm tư nào khác hay không,
:: hãn vân luôn là bên thu được
không ít chỗ tốt, chỉ khác là hiện tại bản thân hắn cũng
khó bảo toàn, chỉ có thể kéo
_ dài trước, đợi đến sau này
mới có thể hoàn lại được. Những người còn lại đầu cảm
: thấy Thẩm Nghỉ không có
bao nhiêu lòng trung thành
: với Nam Hồng Thất Tử, bao gồm cả mấy vị Đạo Tử quen thuộc nhất với hắn.
_ Dù sao thì với thiên tư của
Thẩm Nghi, dù Nam Hồng
' Thất Tử có thua trong cuộc tranh đấu với Long Cung thì nhiều nhất hắn cũng chỉ tổn thất một khối Hợp Đạo Bảo Địa mà thôi, trong khi với
thiên tư có một không hai từ
_ trước đến nay của hắn, hẳn là
: sẽ có thế lực khác tình
nguyện cho hắn, ví dụ như
Bàn Sơn Tông trước mắt. Thêm nữa, vừa mới rời khỏi
Tiêm Uyên chỉ địa không đến
một năm, giữa hắn và Nam
: Hồng Thất Tử vốn chưa có ân tình gì.
Người như vậy cũng giống như lục bình không rễ, luôn mang đến cho người ta một loại cảm giác bất ổn, tựa như
bất cứ lúc nào hắn cũng có thể rời đi. Nhưng trên thực tế, chỉ có Thẩm Nghi mới biết áp lực đang đè lên người hắn lớn đến mức nào. Hắn xuyên qua đến đây mới có mấy năm ngắn ngủi và cả Thanh Châu lẫn những người quen bên trong Đại Càn, đầu cần dựa vào Bảo Địa để sống. Nếu Nam Dương Bảo Địa thật - Sự bị Long Cung san băng, coi như bên cạnh hắn thực sự : không còn gì nữa. Xét cho cùng, muốn tu luyện cũng cần phải có một chút ý ' nghĩa gì đó để dựa vào, cũng như trên con đường trường sinh cũng cần điểm xuyết thêm vài điều thú vị, nếu không chẳng phải đã quá buồn tẻ nhạt nhão rồi? Huống chỉ dựa theo cách nói của Huyền Khánh tiền bối, : nếu hắn muốn bảo vệ Nam Dương Bảo Địa, thì đối thủ lớn nhất trước mặt hắn, có lẽ không phải là Long Cung... ' Mà là tồn tại càng kinh khủng hơn. "Cáo từ." Thẩm Nghi thu hồi
: miếng ngọc giản, lên tiếng
tạm biệt mọi người, sau đó
:: dứt khoát gọi ra thanh phi kiếm màu đen, thuận theo đạo kim quang lúc trước từng dẫn đường cho mình đi tới,
_ để đạp kiếm rời khỏi Bàn Sơn
Tông, một lần nữa trở lại phía
' trước cây cột trụ kình thiên kết nối giữa trời với biển kia.
Thẩm Nghỉ cụp mắt nhìn lại,
chỉ thấy mảnh đại dương
mênh mông vô bờ dưới chân
hăn chăng khác gì Nam
: Hồng, nhưng giữa những con
sóng cả cuồn cuộn kia lại ẩn chứa hung hiểm càng thêm
sâu không lường được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận