Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 826: Ám Tiễn!

Chương 826: Ám Tiễn! Chương 826: Ám Tiễn!
"Ta vốn không muốn làm quá
- gắt, ta chỉ muốn hắn ngoan
ngoãn rời khỏi Khôi tông
_ thôi." Chất giọng khàn khàn Dương Lâm truyền ra từ trong miệng con Xích Tu Huyết Trảo Khôi.
Đối mặt với một bộ Linh Khôi
_ có cảnh giới kinh khủng như vậy, da mặt mấy vị tộc lão Trần gia thoáng run rẩy một hồi, nhưng tất cả vẫn kiên định đứng ở sau lưng Thẩm
Nghi. Bọn họ đã từng chứng
kiến chuyện còn đáng sợ hơn
như vậy. Quả nhiên, Thẩm Nghỉ vẫn
không có ý định dừng bước,
: tựa như hắn vốn không nghe
thấy lời nói của Dương Lâm, thậm chí trong mắt hắn cũng
': không có con khôi lỗi Xích Tu
Huyết Trảo hung thần ác sát
_ kia. Trong nháy mắt khi hắn đi đến trước người Xích Tu
- Huyết Trảo Khôi, vẫn là bộ
dáng thong dong không vội
' không chậm như trước, dường như cả ngón tay hắn cũng không nhúc nhích, nhưng chẳng hiểu sao, bên tai mọi người lại vang lên
tiếng nổ đỉnh tai nhức óc!
Rắc! Con Xích Tu Huyết Trảo
. Khôi khổng lồ trực tiếp bị nghiền nát thành từng mảnh
nhỏ, phải bay ngược trở về!
Luồng xích quang kia cũng tan tành vỡ vụn.
Ngay cả một cái hô hấp,
: những món tài liệu cực kỳ trần quý kia cũng không kiên trì nổi, đã hóa thành bột mịn cả rồi. Dưới lực đạo khủng bố
- ấy trút xuống, thân thể tàn
phế còn lại của con Linh Khôi
' đã bao phủ lấy thân thể Dương Lâm, huyết tương tràn ra từ trong khe hở, nhuộm đỏ đống đất đá trên đài cao.
Thân thể tàn phế của Linh
Khôi khế run lên nhè nhẹ hai
- cái. Con người bị vùi lấp
trong đó đã nhanh chóng không còn sinh cơ, mà mãi
cho đến giờ phút này, tiếng
nổ mạnh kinh người kia mới chậm rãi tan đi. mm
"
Thẩm Nghi đưa mắt nhìn
: chằm chằm vào đám người Khôi tông hãy còn ngây ra như phỗng kia. Sau đó, hắn đi ngang qua bọn họ, tiện tay
': kéo một cái ghế tới, mang
đến vị trí đầu tiên kia, khẽ
' phủi phủi vạt áo, trực tiếp ngồi lên. "A." Đến đây, mọi người mới thở hổn hển từng ngụm từng
ngụm, ánh mắt lại gắt gao
_ nhìn chằm chằm vào bóng
người bình tính kia. Trong phút chốc, bọn họ lập
tức mất đi khả năng khống chế bản thân, vội vàng quỳ
xuống đất hô lớn: "Cung
nghênh Thượng Tiên Nam
: Dương tông, đại giá quang lầm Khôi tông, không nghênh đón từ xa, mong Thượng Tiên thứ tội!"
Thẩm Nghi tùy ý quét mắt về
phía trước, vẫn cất lên giọng nói không có lấy một chút gợn sóng như lúc trước: "Không cần quỳ, nói chuyện đi."
Mấy tộc lão Trần gia đứng
: phía sau ghế, cúi xuống nhìn
hàng loạt cái đầu người nhấp nhô phía trước, đột nhiên lại
có cảm giác một màn này vô
' cùng quen thuộc. Hóa ra đa
số mọi người vẫn rất bình thường, chẳng lẽ từ trước : đến nay, tên Dương Lâm kia vẫn luôn to gan như vậy hả? Thẩm Nghi yên tĩnh ngồi dựa vào ghế, ánh mắt lơ đãng liếc qua nơi nào đó, khóe môi lại có thêm vài phần lạnh lẽo. Mọi chuyện đầu đã bày ra ngoài sáng, vậy mà thứ ám tiễn này vẫn không chịu thu lại sao? truyen,y,y Bốn phía xung quanh đài cao đầu là núi. Trên ngọn núi xa xa, có hai bóng người một cao một : thấp đang yên tĩnh nhìn xuống phía dưới. Trên người bọn họ mặc một chiếc áo
- trắng thuần khiết, chỉ có
phần cổ áo có thêu một hình
vẽ tường vân tỉnh xảo. Khi nhìn thấy bộ y phục này, chỉ cần là tu sĩ có chút nhãn
- lực của Nam Hồng, khẳng
định là trong lòng sẽ không
' nhịn được mà khẽ run rẩy một hồi. Bởi vì đó là bộ y phục của đệ tử chân truyền thuộc Lăng Vần tông Nam Hồng Thất Tử.
Người thấp là một thiếu niên
: môi hồng răng trắng, dáng vẻ
rất ngoan, chẳng qua thân thể có chút mượt mà, phúc
hậu. Đã thu hết toàn bộ
: những tình huống vừa phát
sinh phía dưới vào trong mắt, gã mới hơi há miệng hỏi: "Nguy sư tỷ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?" Thiếu niên này chỉ có tu vi Phản Hư tầng sáu, tuy gã cũng có thể đánh nát bộ Xích Tu Huyết Trảo Khôi kia chỉ trong nháy mắt, nhưng tuyệt ' đối không thể tùy ý như vậy được. Cô nương cao hơn thoáng nhíu mày, trên khuôn mặt - xinh đẹp lại có thêm vài phần nghi hoặc. Sau khi trâm ngâm một lát, Ngụy Nguyên Linh mới nhẹ nhàng phun ra mấy chữ: "Thiên Diễn Tứ Cửu." "Hóa ra hắn đã tập được một
- thức linh pháp này?" Thiếu
niên kia trừng to mắt, kinh
: ngạc nói: "Ta nhớ năm đó Ngụy sư huynh còn không tập được nhanh như vậy, chẳng biết có phải hay
' không?”
"Ngươi đang suy nghĩ gì thế? Người này chỉ may mắn bước vào được cánh cửa mà thôi." Ngụy Nguyên Linh liếc mắt nhìn gã: "Huynh trưởng của
ta không phải là người mà ai
_ cũng có thể so sánh được."
Phải biết rằng, đều là đệ tử thân truyền nhưng cũng có
phân chia cao thấp. Giống
như sư đệ Lật Vũ này, vừa lên làm thân truyền không lâu,
: đương nhiên là tu vi sẽ thấp
hơn những người trước rất
: nhiều, mà Ngụy Nguyên Linh đã sớm thăng cung bảy lần, đột phá tới cảnh giới Phản Hư tầng tám rồi.
Về phần Ngụy sư huynh
' trong miệng hai người, đối phương chính là đệ tử thân truyền của Lăng Vân tông chủ, cũng là nhân vật phong vân đã bước lên Bạch Ngọc
Kinh.
"Ngụy sư tỷ, chúng ta tự chủ trương làm như vậy, còn gây ra chết người... Lúc trở về sẽ không bị sư huynh quở trách : chứ?" Lật Vũ nhìn cảnh tượng
bên dưới mà trong lòng có chút sợ hãi, gã vốn chỉ đi theo
' xem náo nhiệt mà thôi, ai ngờ
lại xảy ra cơ sự này. "Sợ cái gì? Ngươi không nói ta không nói, làm sao hắn biết được?"
"Huống chỉ ta chỉ nói với họ
' Dương kia rằng, Nam Dương tông không bảo vệ được bọn họ, nên thiên tài địa bảo bọn họ muốn mượn, ta đã cho mượn rồi, ai bảo hắn động
thủ đâu? Ta chỉ muốn âm
thầm phá rối chuyện này một
: phen thôi, vậy cũng không
được hả? Sao hắn cứ nhất định phải giả thần giả quỷ
trước mặt người của Nam
' Dương tông kia chứ?” Ngụy
Nguyên Linh trừng mắt liếc thiếu niên bên cạnh một cái
' giống như cảnh cáo rồi lập
tức thu hồi ánh mắt nói thêm:
"Huynh trưởng ta đợi nhiều năm như vậy ở bên trong Hợp Đạo Bảo Địa, lại bị một tên vô danh tiểu tốt không
biết lai lịch gì nửa đường lao
tới cướp đi, làm sao ta cam
' tâm được?" ".,." Lật Vũ nhìn về phía nàng, khẽ nhẹ giọng nói: "Ngụy sư huynh vốn là người thừa kế
Lăng Vân Bảo Địa, hắn không
cần đi tranh đoạt thứ gì với
: người khác, chỉ cần chờ tông
chủ sư bá ngã... Phi!"
"Dù sao ta cũng không nhìn
nổi chuyện này." Ngụy
Nguyên Linh nhớ tới tiếng xì xào bàn tán của người bên : cạnh, trong lòng càng bùng lên một ngọn quỷ hỏa vô danh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận