Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 782: Trên Thế Gian Này Nào Có C...

Chương 782: Trên Thế Gian Này Nào Có C... Chương 782: Trên Thế Gian Này Nào Có C...
"Trương gia, sao ta cứ có cảm : giác mình đã gặp hắn ở đâu rồi." Người thiếu niên thu hồi ánh mắt, quay sang hỏi. "Hồi bẩm Lưu thiếu gia, vị tiền bối này hẳn là người : cùng đường với chúng ta." Lão nhân được gọi tên là ' Trương gia kia khách khí trả lời. "Vậy cứ dứt khoát mời hắn lên thuyền đi, chúng ta chở vị tiên bối này một đoạn . đường." Thiếu niên họ Lưu : kia không đợi lão nhân đáp lời, đã trực tiếp vẫy tay nói với người bên trên kia: "Tiền bối! Bên này!" "Ai ——”" Trương gia thoáng sửng sốt một hồi, còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản, đã phát hiện vị tiểu thiếu gia lỗ : mãng nhà mình đã làm vị tu sĩ kia chú ý tới rồi. Bộ áo đen nọ ngừng bay - lượn, tu sĩ trẻ tuổi kia chậm rãi mở mắt, bình tĩnh nhìn về ' phía chiếc thuyền. Chỉ một ánh mắt, lại khiến toàn thân Trương gia căng thẳng. Phải biết rằng, lão chính là : người giao hàng lâu năm cho tiên tông, dù nhìn qua thanh niên kia cũng không có gì khác thường, thậm chí trên : người đối phương còn mang theo mấy phần tiên khí, nhưng không hiểu sao ánh
: mắt bình tĩnh của đối phương
lại làm người ta bất an đến
: Vậy. Đây là cảm giác nhạy bén của lão nhân đối với sát ý.
Kẻ này tuyệt đối không phải
' người thiện lương.
Trương gia không dám trực
tiếp lái thuyền đi, chỉ sợ nếu
lão làm như vậy thì hành
: động vừa rồi của tiểu Lưu
thiếu gia sẽ biến thành ý tứ khiêu khích, e rằng hôm nay
lại phải thấy máu rồi.
Lão chỉ có thể chậm rãi di chuyển con thuyền kia lại
: gân, sau đó chắp tay nói:
"Không có ý quấy rầy tiền bối,
_ chỉ vì nhìn thấy ngài một đường bôn ba như vậy, chúng ta mới muốn hỏi một chút xem ngài có cần gì hay
': không. Trên thuyền của vẫn
bối vẫn còn một chút dự trữ
' dư thừa." Trong lần xuất hành này của Thẩm Nghị, đây là lần đầu tiên có người chủ động chào
hỏi hắn. Hắn thoáng trầm
. ngâm một lát, sau đó chắp
: tay đáp lại: "Đa tạ ý tốt của
hai người, đồ vật thì không cần, ta chỉ muốn hỏi đường.
Xin hỏi Bảo Hoa tông nên đi
như thế nào?" Thẩm Nghỉ cũng không rõ
lắm, rốt cuộc là đã bao nhiêu
năm rồi Lý Huyền Khánh kia
: không ra khỏi cửa, chỉ biết rằng khi lên đường rồi mới thấy, tấm bản đồ đối phương cho hắn thực sự có một vài
: phần sai khác với lộ tuyến
bên ngoài này, đến mức
' Thẩm Nghỉ cũng bắt đầu có chút hoài nghi, rốt cuộc là Bảo Hoa Tông kia có còn tồn tại hay không.
"Tiền bối khách khí rồi." Rõ
ràng là Trương gia vần còn
: ngơ ngác chưa kịp phục hồi
lại tinh thần. Bởi vì tồn tại có thể đằng không độ thủy (bay
lên không lướt trên nước)
đầu là cường giả Phản Hư cảnh, thế mà đối phương lại
lịch sự trả lời lão như vậy.
: Đương nhiên, điều khiến lão kinh ngạc nhất cũng không phải là chuyện này, mà là Bảo Hoa tông trong miệng đối
: phương. Thân là tu sĩ vốn
luôn bôn ba bên ngoài quanh
' năm suốt tháng, chỉ trong nháy mắt khi nghe được câu hỏi này, trong lòng Trương gia đã bắt đầu đề cao cảnh giác rồi. Nhưng lão vẫn cố
nén cảm giác trong lòng để
không quay sang nhìn Lưu
- thiếu gia bên cạnh, mà bắt
đầu suy tư tìm kế thoát thân
cho mình.
Bởi vì trên thế gian này nào
có chuyện trùng hợp như vậy?
"Tiền bối cũng đến Bảo Hoa : Tông ư?" Đột nhiên Lưu Tuấn vui vẻ reo lên: "Chúng ta đi cùng một đường rồi, vừa lúc ta cũng phải quay về tông
': môn. Tiền bối mau lên thuyền, trên đường đi chúng _ ta cũng có thể chiếu cố lẫn nhau." Trương gia lập tức dùng một . tay kéo tiểu tử này trở về, trên mặt lộ vẻ đắng chát. Xong rồi, bây giờ thì hoàn toàn không thể nói rõ được nữa. "Cái này." Thẩm Nghi thoáng
do dự một chút.
Vì thật ra dọc theo con đường này, hắn cũng có chú ý tới chiếc thuyền bên dưới kia rồi, bởi vì kể cả khi hắn toàn lực
- thi triển Long Dược Thiên
Tẫn, cũng không thể kéo giãn
' được khoảng cách quá xa với bọn họ.
Huống chỉ hắn còn không biết đường.
"À¡." Trương gia âm thầm thở
- dài trong lòng nhưng ngoài
mặt lại cố nặn ra một nụ cười, đưa tay mời mọc: "Tiền
bối đừng khách khí, mời lên
đây đi." Tuy lão có cảm giác Thẩm Nghi này không giống người tốt, nhưng nếu hiện tại, lão _ trực tiếp lái thuyền rời đi thì đó mới gọi là tự tìm đường chất. - Bởi vì nếu đối phương muốn động thủ thì hành động kia ' đã mang đến cho hắn đầy đủ lý do rồi. Huống chỉ những người vốn làm nghề nghiệp kiếm ăn trong kẽ ngón tay như lão ở _ Tiên Tông này, dù bị đẩy vào : hoàn cảnh nguy cơ ra sao cũng không dám đắc tội vị Lưu thiếu gia bên cạnh. Lưu Tuấn nghe vậy, lập tức
cười nói: "Vẫn là Trương gia
hào phóng. Khi vị tiền bối này
lên thuyền, nếu cần tiêu dùng cái gì, cứ cung cấp trước chờ đến Bảo Hoa tông, ta sẽ bảo tỷ tỷ ta trả lại cho ngươi."
"Cái này thì không cần."
' Trương gia cười khổ lắc đầu. Lão một lần nữa bấm pháp quyết điều khiển con thuyền, sau đó thử lên tiếng dò hỏi thanh niên kia: "Tiền bối
xưng hô như thế nào, đi Bảo
_ Hoa Tông là có việc gấp gì?"
"Cứ gọi ta Thẩm Nghi là được rồi, lần này ra đi qua nơi ấy là
muốn gặp Bảo Hoa tiên tử."
Thẩm Nghỉ chậm rãi đi lên thuyền. Đương nhiên, hắn đã
' nhìn ra tâm tư của vị lão
nhân lái thuyền này rồi,
: nhưng đúng là hắn đang cần có người dẫn đường cho mình thật, nhiều nhất là sau khi đến nơi lại cho thêm đối
: phương một ít thù lao là
xong.
Hơn nữa, có lẽ cái tên Bảo Hoa tiên tử này chính là thứ hữu dụng nhất trong tấm bản đồ lộ tuyến kia.
"A?" Lần này ngay cả Lưu
Tuấn vốn cực kỳ tùy tiện cũng
cảm thấy tình huống có phần không thích hợp rồi, gã ấp a
ấp úng nói: "Tỷ tỷ của ta chính là tỳ nữ của Bảo Hoa tiên tử." Ở mảnh đất Hồng Trạch này,
': không phải ai cũng có thể tùy
tiện sử dụng cách xưng hô
- tiên tử ấy. Chỉ người chân chính có được bối cảnh lớn, lại cộng thêm thiên tư thực lực của bản thân hơn người,
còn phải có được dung nhan
làm người ta thán phục, mới
có thể thu được danh hiệu đó. Nếu nhắc đến danh xưng tiên tử thì nhân vật điển hình nhất
chính là Tử Lan tiên tử. Đối
phương vốn là Thủy tộc Bạch
: Long, và cả sừng rồng lẫn râu
tóc, ngay cả lân phiến trên móng vuốt cũng xinh đẹp vô
cùng. So sánh với vị tiên tử kia, thì
cả về danh khí bối cảnh lân
thực lực của Bảo Hoa tiên tử
đều thua kém rất nhiều, nhưng tuổi tác của nàng tương đối nhỏ, trong tương lai vẫn có hi vọng đuổi theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận