Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 908: Phản Hư Tầng Tám!

Chương 908: Phản Hư Tầng Tám! Chương 908: Phản Hư Tầng Tám!
Bởi vì thứ chân chính làm con
ngươi trong mặt nó hơi co lại,
chính là tòa Đạo Cung bảy
: tầng rưỡi, bên trong tràn ngập Tử Khí nồng đậm đến mức làm người ta hít thở không thông kia cơ.
Toàn thân không có bất cứ
' màu sắc nào trộn lẫn, phẳng phất như ở trong mắt thiên địa, ngoại trừ Hồng Mông Tử Khí, không còn món quà nào khác có thể xứng đôi với một
tòa Thiên Cung như thế. Sáu
luồng tử ý, môi một luồng
: đầu phong phú vượt xa nhận
thức của người bình thường.
Rốt cuộc phải là đứa con
. cưng được thiên địa ưu ái
đến cỡ nào mới có thể nhận được một tòa Đạo Cung hoàn
mỹ không tỳ vết như vậy?
__ Trong chốc lát, xung quanh chợt vang lên tiếng tiên nhạc.
Tử Khí Đông Lai dũng mãnh
tràn vào tầng thứ tám vừa mới được xây dựng kia.
Lúc này, một chút nghi hoặc lại xẹt qua trong mắt tam thúc, thậm chí thanh trường đao đang giơ lên cũng không
tự chủ được mà khẽ buông
xuống. Chỉ vì âm thanh tiên
: nhạc kia vừa thoáng ngừng
lại, giống như thiên địa đang tuyên bố rằng mình bất mãn,
mà đạo Tử Khí kia... Lại trực
- tiếp thay đổi phương hướng,
lao thẳng về phía nó rồi. Một con Kim Văn Quy nho
: nhỏ như nó, vậy mà cũng có
thể thu được sự chú ý của
: thiên địa sao? Nam Hồng này còn chưa từng phát sinh một chuyện kỳ lạ như vậy.
"Tam ca! Mau tránh ra!" Đột
nhiên bên tai tam thúc chợt
' vang lên tiếng rít gào khàn khàn của hai vị huynh đệ khác! Nhưng không kịp nữa rồi, nó chỉ biết trơ mắt nhìn luồng Tử Khí kia xuyên qua
thân thể của mình, rồi trực
tiếp không thèm nhìn đến nó,
dũng mãnh lao về phía sau.
Rốt cuộc là lão nhân lưng còng này vừa phản ứng lại cái gì chứ?
Nó nhanh chóng thu lại kim
: văn, bảo vệ bản thân rồi hoảng sợ nhìn về phía sau.
Chẳng biết từ lúc này ở sau
: lưng nó đã có một thanh niên
vừa nghiêng người đứng dậy.
' Mái tóc hơi có phần tán loạn, nhẹ nhàng bay, kim diễm nhảy nhót trên khuôn mặt trắng nốn như ngọc, trong đôi mắt không buồn không
vui kia đang chứa đựng màu
tím vàng chói sáng. Bộ y phục
: màu đen bay lên, hắn trực
tiếp nhét một luồng Tử Khí cuối cùng vào trong cơ thể.
Vào khoảnh khắc ấy, ống tay
áo bào cuồn cuộn bay lên,
bàn tay được một miếng giáp cổ tay màu xám bạc bao trùm lấy, đang hờ hững nắm chặt cây Long Thương bá đạo. Dưới Quy Khư Tiên Giáp đại thành gia trì, Thiên Diễn Tứ Cửu phối hợp với Thanh Long _ Toái Tỉnh Thương vừa được hắn toàn lực thi triển ra. Trong khoảnh khắc đó, thậm chí tam thúc Quy tộc còn có một loại cảm giác thê lương hệt như ngước mắt nhìn thấy trời xanh. Ngọn lửa màu tím vàng gào thét lao tới, tựa như : vừa làm dấy lên một luồng hào quang chói lọi cho vùng hư không xanh ngắt này, kèm theo đó là tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc! Phập —— Thẩm Nghi bình
- tĩnh năm lẫy thay trường
thương, thân thương đâm
xuyên qua cổ lão nhân lưng còng, mũi thương như đầu rồng kia đang tham lam nuốt lấy huyết tương.
Phù phù. Quy tộc tam thúc
' vẫn còn đắm chìm trong vùng trời xanh chỉ một mình nó có thể nhìn thấy, dường như trong đám mây mù lượn lờ kia đang ẩn giấu vô số những
đôi mắt cao cao tại thượng,
cứ lạnh nhạt chăm chú nhìn
: Vào nó. Nó quỳ hai đầu gối
xuống đất, trường đao rời tay. Thậm chí trong lòng còn
dầng lên một loại xúc động
muốn dập đầu xuống đất, nhưng bị thanh trường : thương giữ chặt lại, nên không thể làm ra động tác : khom người. Thẩm Nghi tùy ý rút thanh trường thương ra, lưỡi : thương hóa thành một vầng trăng bạc lướt tới, nhanh gọn ' chém bay cái thủ cấp hãy còn chìm trong mờ mịt kia. Hắn lấy hành động như vậy để lặng lẽ biểu đạt hai chữ to. “Miễn lễ” —— Kha Thập Tam đứng trên đỉnh núi đã đổ sập, nhìn chằm chằm vào tòa Đạo Cung trên bầu trời. Đến đây, rốt : cuộc một tầng đại điện vừa được xây dựng kia cũng triệt để thành hình, huyết hải cuồn cuộn dấy lên, xông thẳng tận trời.
Phản Hư tầng tám!
Vì sao bọn họ đã đi rồi lại còn quay lại? Chỉ đơn giản là sau khi xác định chỉ có ba con Đại Yêu này xuất hiện ở đây,
thì làm sao chủ nhân có thể nghĩ tới chuyện chạy trốn được? Nó hướng ánh mắt về phía _ chân núi. Chỉ thấy cái đầu của : Quy tộc tam thúc bay lên trên, một bộ thi thể không đầu lung lay quỳ xuống đất, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, cuối cùng cũng ngã ầm xuống dưới tà áo màu đen đang tung bay kia.
Lúc ấy, Ô Tuấn cũng ầm ầm
: hạ xuống đất, nhanh chóng ổn định lại thân hình còn thuận tay nhặt thanh trường đao dưới mặt đất lên. Đầu
tiên nó cung kính hành lễ với
thanh niên kia, sau đó mới
' hướng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía hai bóng người còn sót lại trên bầu trời rồi lập tức đưa tay vỗ vào mảnh đá vụn trên ngực. Đúng là nó còn
thiếu rất nhiều kinh nghiệm,
nên lấy một địch ba mới bị
: đùa bỡn trong lòng bàn tay
như thế. Nhưng nếu đơn đả độc đấu thì ba lão rùa già
này, không một ai đủ tư cách
ăn thua với nó đâu. "Rầm." Dù bản thân là Quy
: đại tướng quân, hai con Kim
Văn Quy đã già nua này cũng
: không khỏi bồn chồn trong lòng.
Dựa theo lẽ thường, khi đối
' mặt với một tu sĩ Phản Hư
tầng tám, một con yêu ma có
' thể so với Phản Hư tầng mười hai như bọn chúng có thể nháy mắt tiêu diệt đối phương. Chỉ có những thiên kiêu chân chính, ví dụ như Tô
Ngữ Thường, có Đạo Cung
phẩm chất cực cao, trong tay
: lại năm giữ linh pháp có tạo
nghệ thâm hậu, mới đủ khả năng vượt cảnh giới chém
giết bọn chúng. Ngay cả một món quà tặng
Linh Tức bình thường nhất,
cũng có tác dụng thúc đẩy
: khiến cho hiệu quả của công pháp tăng vọt.
Nếu là Thanh Loan tiên khí càng thêm quý hiếm, hoặc thậm chí là Hồng Mông Tử ' Khí, thì chỉ cần một đạo, cũng
có thể nghiền ép tu sĩ bình thường cùng cảnh giới, khiến cho người ta sinh ra cảm giác tuyệt vọng. Mà tòa Đạo Cung với yêu khí : nồng đậm ngang ngược lan tràn trước mắt này, dù chỉ có tám tầng thôi, tổng cộng mới đạt được bảy lần thiên địa ban tặng, nhưng Hồng Mông Tử Khí mà người thường nghĩ
: cũng không dám ngHĩ... lại có
tới bảy đạo bên trong.
Thậm chí mức độ nồng hậu của mỗi một đạo Hồng Mông Tử Khí ấy đầu vượt xa nhóm
tu sĩ Thiên Cung còn lại.
Điều này đã khiến hai vị lão tướng của Quy tộc hoàn toàn không thể đánh giá được thực lực cụ thể của đối thủ, bởi vì sống tới từng này tuổi
rồi, nhưng bọn chúng vẫn
_ chưa từng chứng kiến cảnh
tượng như vậy.
Dường như thứ được gọi là đường ranh giới của cảnh giới cũng chỉ là một câu chuyện cười ở trước mặt thanh niên này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận