Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 777: Ngưng Tụ Tầng Thứ Hai Đạo ...

Chương 777: Ngưng Tụ Tầng Thứ Hai Đạo ... Chương 777: Ngưng Tụ Tầng Thứ Hai Đạo ...
Bởi cả Thối Thể Pháp lẫn Linh : Khu Pháp đầu không cần động não, vốn dĩ chúng nên là loại công pháp tiêu tốn nhiều thời gian nhất mới đúng. Ví dụ như tu sĩ Phản Hư bình thường. Nếu bọn họ đặt tâm tư lên cuốn Thiên Hoàng Bất Diệt Chân này thì trải qua khoảng thời gian từ ba đến năm vạn năm, hẳn là thọ nguyên của bọn họ đã trở nên khô kiệt gần hết rồi, mà . hạn mức cao nhất cũng chỉ là Phản Hư tầng bốn.
Nói vậy cũng đủ hiểu, môn công pháp này chỉ có thể biến : thành một sự lựa chọn bất đắc dĩ dành cho những tu sĩ có tư chất bình thường và ': không còn hy vọng đột phá kia.
Nhưng đối với hắn, môn công
pháp này lại biến thành
phương án lựa chọn tối ưu vì _ nó tiết kiệm thời gian nhất. "Thôi, hẳn là không chênh lệch quá nhiều rồi."
Bây giờ đã có Linh Khu Pháp
hộ thân, cuối cùng Thẩm Nghi cũng cam lòng để Kim . Tước Trấn Thạch vào trong Đạo Cung.
Hắn lập tức tế Yêu Hoàng Cung màu đỏ tươi chiếm diện tích gần năm trăm trượng từ trong mi tâm ra, để nó chiếm cứ cả một vùng trời, rồi bắt
đầu lựa chọn Trấn Thạch.
: Kim Tước, Bích Hải Cáp Mô, Linh Vân Lộc Yêu, Xích Nhãn Huyền Phượng, những bức này đầu là Trấn Trạch tam
phẩm, Kim Tước càng là tồn
tại tiếp cận nhị phẩm. Cuối
cùng hắn lại góp thêm hai bức Trấn Thạch Hóa Thần cảnh tứ phẩm là Thần Phong và Bạch Hồng.
Không cần biết tổ hợp này có
thể sánh bằng Lý Huyền
: Khánh hay không, thì đầy
cũng tuyệt đối không phải là nội tình mà một tu sĩ bình
thường có thể gom được, lại
: phối hợp với Lục Trụ Thăng
Cung Pháp phẩm cấp cao nhất của Nam Dương tông,
' hãn là không đến mức bết
bát quá. Sắc mặt Thẩm Nghi dần trở nên nghiêm túc, sau đó hắn mở bảng hệ thống ra.
[ Năm thứ nhất, ngươi thi
- triển Lục Trụ Nam Dương Thăng Cung Pháp, bắt đầu ngưng tụ tầng thứ hai Đạo Cung]
Sau khi dòng nhắc nhở này
_ nhảy lên, Đạo Cung trên trời
: dần dần phát sinh biến hóa.
Ngay khi Cửu Yêu đang vây quanh tấm bồ đoàn phía
dưới, bỗng nhiên những bức
: tượng Trấn Thạch dữ tợn
đáng sợ kia lại bắt đầu run lên nhè nhẹ.
Tại thời khắc đó, toàn bộ đám tu sĩ đang có mặt trong phạm vi nội môn của Nam Dương tông đều cảm nhận được khí
tức dao động.
So với phần lớn người đang
' nghỉ hoặc, thì Nhiếp Quân vốn cũng trầm tư suy nghĩ lại bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào chân trời
trống rỗng đằng xa.
Sau khi cảm nhận được luồng
yêu khí nhàn nhạt kia, trên trán gã lại xuất hiện mấy
phần phức tạp.
Vì sao có thể... nhanh như vậy?
Phải biết rằng trong khoảng
- thời gian này, Nhiếp Quân vẫn một mực bế quan không ra, chính vì lật xem những chuyện có liên quan tới Đạo
Trụ từ trong Tàng Pháp Các.
Gã muốn dùng hết sức lực
' của bản thân để đi giúp đỡ Thẩm Nghi vốn tứ cố vô thân, một mình phải ứng phó với Nam Hồng Thất Tử, vì vậy mới khẽ cắn môi, quyết tâm
quan tưởng ra một bức đạo
trụ tam phẩm.
Gần đây, gã đang đợi chấp sự Thanh Nguyệt tông tới giảng
pháp, không ngờ còn chưa
: đợi được chấp sự đi tới giảng
pháp, thì Thẩm tông chủ đã trực tiếp cho gã một bài học
trước rồi.
: Nghĩ đến đây, gã vội vàng đứng dậy đi ra ngoài, lao về
phía khí tức biến động kia.
Giờ phút này, ở bên trong đại
điện tổ sư thuộc nội môn. Rốt cục Mộc Nhân kia cũng có chút tò mò mở mắt, ngẩng đầu, mặc kệ phần nóc của đại điện ngăn cách, đôi mắt ấy
vẫn nhìn chằm chằm về một
nơi nào đó.
"Lục Trụ Thăng Cung Pháp nha." Bỗng nhiên Lý Huyền
Khánh bật cười, xem ra vị tiểu
: tông chủ trẻ tuổi này có dã
tâm rất lớn. Người có gan lựa chọn loại
: Thăng Cung Pháp này đầu
đang hướng về phía Tiên
: Cung trở lên mà cố gắng, đều muốn trở thành tồn tại có thể leo được lên Bạch Ngọc Kinh.
Đáng tiếc là hắn có chút quá
vội vàng xao động rồi. Nghĩ đến đây, Lý Huyền Khánh thu hồi ánh mắt, trong lòng hơi cảm thán một phen, thật ra gã vốn không có tư
cách đi bình luận tâm tính
của người khác, bởi xét cho
: cùng, gã mới là mối họa lớn
nhất của Nam Dương tông
này. Đổi lại là gã thời còn trẻ, nếu : phải đối mặt với áp lực cực lớn như thế, phải trực tiếp : gánh vác tính mạng của toàn bộ sinh linh bên trong Hợp Đạo Bảo Địa này, chỉ sợ đã sớm lau nước mắt đi tìm sư phụ khóc lóc kể lể rồi. Không hổ là tu sĩ có Long Tướng trên thần. Đương nhiên, gã chỉ cảm thấy một chút đáng tiếc vì bản thân không đủ sức tới giúp _ đỡ đối phương giải quyết bất cứ phiền toái gì mà thôi. Cảm nhận được đạo trụ đang liên tiếp thành hình, Lý Huyền Khánh chậm rãi nhắm mắt xuống... Nhưng chỉ trong
: phút chốc, gã lại vội vàng mở
hai mắt ra, hướng ánh mắt
- tràn đầy nghi hoặc nhìn lên trời. Khách khách khách—— Bên
: trong Võ Lượng Yêu Hoàng
Cung đang cuồn cuộn sôi
' trào, nhuộm đỏ hư không, lớp vỏ đá trên bức tượng của Bạch Hồng và Thần Phong đều bong ra từng mảng, hồng mang xông thẳng lên
cao tựa như hai cây trụ chống
trời.
Đợi cho đến khi ánh sáng nọ biến mất, bên trong lập tức
hiển lộ ra những cây cột cực
kỳ bình thường không có gì
kỳ lạ. Nếu nói thứ này có đặc điểm gì khác thường, chắc
: hãn điểm ấy chính là con
hung thú được chạm nổi trên
: cây cột kia vốn là một con ngựa trắng kia không có mắt.
Mặc dù đạo trụ được gọi là " Trụ", nhưng cũng không biết phải là một tu sĩ cứng nhắc ' đến cỡ nào mới có thể chân
chính quan tưởng thứ này
thành một cây cột.
Nhưng nguyên nhân khiến Huyền Khánh phải ngẩng đầu nhìn lên lại là thứ xuất hiện : trên bức Trấn Thạch thứ ba. Chỉ thấy bức Trấn Thạch Xích
Nhãn Huyền Phượng đang điên cuồng rung động, hiển lộ ra khí tức vượt xa hai cây cột trước đói Tiếng phượng hót vang lên
không dứt bên tai. Lý Huyền Khánh thoáng im lặng một hồi.
Chỉ dựa vào một chút sách cổ
' do Nam Dương tông lưu lại, lại ở dưới tình huống không có người giảng dạy, dù bản thân còn trẻ tuổi như vậy, nhưng người này lại có thể
quan tưởng ra một tòa đạo
trụ tam phẩm... Chẳng phải
: nếu cho đối phương thêm
một ít thời gian, hắn càng có thể tiến thêm một bước hay
sao? Đột nhiên trong lòng gã có
chút hối hận.
: Dù hiện giờ gã vốn không có thực lực gì, nhưng nếu như
gã có thể đứng ra cho đối phương thêm một ít lòng tin
_ thì có lẽ vị tiểu tông chủ trẻ
tuổi kia sẽ không sốt ruột đến
vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận