Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1014: Đạo Binh Lục!

Chương 1014: Đạo Binh Lục! Chương 1014: Đạo Binh Lục!
"Bao nhiêu phần thắng?"
: Bạch Vu còn đổ thêm dầu vào
lửa.
Lần này lại bị Ngụy Nguyên Châu lạnh lùng trừng mắt nhìn lại.
"Không đến mức đó chứ?
' Không phải chỉ là một món Hồng Mông Thiên Binh thôi sao? Ai mà không có?" Bạch Vu hậm hực thu hồi ánh mắt, lại nhìn về phía Tô Hồng Tụ.
"Hoa hoè hoa sói." Tô Hồng
: Tụ hờ hững ngước mắt nhìn
chằm chằm vào Vô Lượng Đạo Hoàng Cung ở phía chân
trời, đầu ngón tay run lên,
cực kỳ nóng lòng muốn thử. Trên thực tế, tranh đấu sinh
: tử vốn không phải xem ai phô
trương hơn, có thể chọc Đạo
- Binh vào thân thể đối phương mới là chân thật.
Nghe vậy, Bạch Vu lại lộ vẻ
' kinh dị. Dựa theo tính cách
của Tô Hồng Tụ, có thể khiến
' nàng đánh giá đối phương trước khi động thủ như vậy, thật ra đã có thể cảm nhận được áp lực đối phương mang đến cho nàng lớn đến
mức nào rồi.
"Phù." Diêm Sùng Chướng
im lặng một lúc lâu, sau khi chậm rãi siết chặt năm ngón
tay mới xoay người lại: "Biết
rồi, ta sẽ đi tìm, ngươi có thể rời đi."
Đối với Bàn Sơn Tông, có thể
: đặt mối quan hệ với thế lực đỉnh cấp Vô Lượng Đạo Hoàng Tông của Bắc Hồng, khẳng định là chuyện không
: tệ, Nhưng đối với một vị Đạo
Tử, phải hạ thấp tư thái ở
' trước mặt một tu sĩ không biết tính danh như trước mắt chính là một loại sỉ nhục.
"Chăm chỉ thêm một chút."
Bóng dáng linh quang kia
_ cũng không tức giận, chỉ
: dùng ngữ khí cao cao tại
thượng để nhắc nhở một câu. Ngay lập tức cả tòa Giang
Sơn Đồ kia cũng lặng lẽ tiêu
tán. Diễm Sùng Chướng khép cuốn sách vàng nọ lại. Mãi tới giờ khắc này, trên mặt Dương : Vận Hằng mới nở ra một nụ cười bất đắc dĩ, nhìn về phía Bạch Vu: "Đó cũng không phải là Hồng Mông Thiên Binh tầm thường. Nó tên là Bích Hỏa Thanh Liên Kiếm có ' thể xếp vào bảy mươi vị trí đầu trên Đạo Binh Lục."
"Cái gì là Đạo Binh Lục?" Bạch Vu chỉ nói một câu đã trực tiếp hiển lộ ra tình trạng . quân bách khó xử hiện giờ : của Nam Hồng. Cũng không phải tâm tư của gã ngu dốt,
gã chỉ cảm thấy mình không cần thiết phải che giấu chuyện này mà thôi. Đối với nhiều thế hệ Nam
: Hồng Thất Tử chỉ thông qua
sách cổ để hiểu rõ thế cục
: như bọn họ thì Hồng Trạch đã càng ngày càng trở nên xa lạ rồi.
_ "Đó là danh sách chỉ đề tên
đúng một trăm món Đạo
' Binh. Mãi cho đến hiện nay, điều kiện cơ bản nhất để gia nhập vào danh sách chính là sở hữu Hồng Mông Thiên Binh, vấn đề là có người
chiếm đến ba vị trí, trong khi
_ có người cả đời này cũng
: không cách nào lên bảng."
Dương Vận Hằng nói đến đây, lại có chút kiêu ngạo: "Đạo Tử
của tông ta cũng chiếm một vị trí phía trên, còn ở trên : Bích Hỏa Thanh Liên Kiếm "Vậy vì sao?" Bạch Vu
nhướng mày hỏi. Tuy không nói hết lời, nhưng ý tứ bên
trong lại rất rõ ràng, nếu
ngươi đã chiếm cứ vị trí cao
' hơn đối phương thì cần gì phải tỏ ra khiêm tốn nhún nhường như vậy?
"Ngươi!" Dương Vận Hằng lập tức trợn mắt lườm gã một cái, vì sao ư? Đương nhiên là : Bích Hỏa Thanh Liên Kiếm cũng chỉ là một món Đạo
Binh trong một đống đạo binh mà đám tu sĩ Vô Lượng : Đạo Hoàng tông kia triển lộ ra thôi, trong khi món Đạo Binh trên tay Đạo Tử nhà bọn : họ đã là một món mạnh nhất rồi. Tô Hồng Tụ trực tiếp thu hồi ánh mắt. Thật hiển nhiên, cái gọi là Đạo Binh Lục kia vốn ' không tính tu sĩ Nam Hồng. Nàng lại rất muốn biết, đến ' cùng là ba kiện Hồng Mông
Thiên Binh của mình có thể
xếp hạng tới bực nào? Thẩm Nghỉ vẫn nhìn chằm : chăm lên màn trời, tất nhiên là hắn có hứng thú đối với
Đạo Binh Lục, nhưng Vô Lượng Đạo Hoàng Cung này cũng khiến hắn nhớ tới một ít chuyện. Đó là đã rất lâu rồi Yêu Hoàng : Cung của hắn - vẫn một mực dùng Yêu Ma Đạo Trụ để đột : phá - lại chưa hề cảm ngộ được cái gì. Tình huống này dẫn đến một loại khốn cảnh, đó là rõ ràng cùng một bộ ': công pháp nhưng Vô Lượng Yêu Hoàng cung của hắn cứ ' như xây lầu các trên không trung, chỉ có cảnh giới mà thôi.
Đạo pháp tiếp cận tiên pháp... Không biết hắn có thể học được hay không? Hắn khẽ lắc lắc đầu, sau đó
tùy ý quét mắt nhìn bộ thi thể cự sư lông đen trên mặt đất, một tỉa tiếc hận xẹt qua trong
đôi mắt.
__ Thẩm Nghi thật sự không thích loại người lãng phí lương thực. Đặc biệt còn là lãng phí ở ngay trước mặt
_ mình.
Hắn cũng đột nhiên nhớ tới một chuyện, đó chính là Kim Tước thiếu chủ và Thanh Tê huynh đệ từng gặp được ở Nam Hồng. Bọn chúng đều
dẫn theo tộc đàn chạy trốn
đến nơi đó, cũng không biết
- tình huống này có liên quan
đến hành động của Vô Lượng Đạo Hoàng tông kia hay
không?
Nếu có, vậy thì phiền toái rồi.
Thẩm Nghi khẽ hít sâu một
hơi, hiện giờ hắn chẳng những phải chém giết với yêu
ma, mà còn phải đi tranh đoạt yêu ma thiên kiêu với
'_ một thế lực thoạt nhìn có
chút đáng sợ?
May mắn là hắn đi ra sớm, nếu cứ một mực ở lại bên trong Nam Hồng nhàn nhã thêm một đoạn thời gian, chỉ
sợ đến lúc đó ngay cả cơm thừa cũng không ăn được một miếng.
"Các vị đạo hữu, có chuyện gì thì cứ đi thẳng vào vấn đề, : ta muốn lên núi tu tâm dưỡng tính đây." Rốt cuộc Diễm Sùng Chướng cũng
: kiềm chế nỗi lòng, nở nụ cười
với nhóm Nam Hồng Đạo Tử.
Đến đây, Ngụy Nguyên Châu
_ lại có chút không biết nên mở
miệng như thế nào, cùng là
' muốn nhờ Bàn Sơn tông hỗ trợ, nhưng Nam Hồng Thất Tử và Vô Lượng Đạo Hoàng tông thật sự có thể so sánh sao?
Nếu Huyền Khánh tiền bối
: không xảy ra chuyện gì, Nam
Hồng không lãng phí mười vạn năm kia, mà cứ phát triển
như bình thường đến nay, có
thể hai bên vẫn là tồn tại đỉnh
cấp cùng một bậc... Nhưng hiện tại, rõ ràng là đã có chút
chênh lệch rồi.
__ Nếu cứ nhất quyết ép buộc Bàn Sơn Tông phải làm ra sự lựa chọn, chẳng phải bọn họ đã có chút tự cao, không rõ
bản thân đang nằm ở vị trí
nào rồi?
"Ta sẽ nhanh chóng hoàn thành việc này.” Dường như Diễm Sùng Chướng cũng nhìn ra nỗi băn khoăn của
Ngụy Nguyên Châu, vì vậy gã
: thoáng trầm ngâm một chút,
: cuối cùng mới tận lực đưa ra
một lời hứa hẹn.
"Vậy xin đa tạ đạo hữu."
'. Ngụy Nguyên Châu chắp tay
đáp lễ. Dương Vận Hằng im lặng
: đứng bên cạnh, dường như
muốn nói gì đó với Diêm
: Sùng Chướng, đáng tiếc là mãi vẫn không tìm được cơ hội.
__ Đúng lúc này, vị Đạo Tử Bàn
Sơn Tông lại cười cười: "Nếu
' mấy vị không vội rời đi, chẳng hay các ngươi có hứng thú muốn cùng ta đi xem tòa bảo sơn kia không?"
Lời còn chưa dứt, gương
. mặt Dương Vận Hằng đã lập
- tức biến sắc, nhưng muốn
ngăn cản lại không còn kịp
nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận