Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1012: Diêm Sùng Chướng!

Chương 1012: Diêm Sùng Chướng! Chương 1012: Diêm Sùng Chướng!
"Không phải một mình Bàn
: Sơn tông ta như thế..."
Dương Vận Hằng cũng thấy
: hơi đỏ mặt, đành phải nói thêm một câu: "Dù mấy vị Đạo Tử có đến tông khác nghị sự, hẳn là tình huống cũng
' không chênh lệch bao nhiêu
đầu."
Nghe vậy, Ngụy Nguyên Châu không khỏi nhíu chặt lông mày, gã lặng lẽ liếc mắt nhìn Bạch Vu, sau đó ra hiệu
bảo đối phương mau liên hệ
với ba vị Đạo Tử khác, xem
- tình huống bên kia như thế
nào.
Đúng lúc này, mấy vị cường giả Bàn Sơn Tông đầu chỉnh tề hướng ánh mắt nhìn thẳng về một phía nào đó.
"Rống!" Rất nhanh, một
- tiếng thú gầm bén nhọn đã nổ tung ngay giữa không trung, mang theo tiếng gầm rống giận dữ tựa như chuông
: đồng đại lữ. Một con yêu ma
lại dám to gan càn rỡ như thế
' ở ngay bên trong Bàn Sơn Tông?
So với thái độ của nó, thì khí
tức cũng chỉ tương đương với
Phản Hư tầng mười hai kia lại
_ lộ ra vẻ cổ quái vô cùng.
Chỉ thấy phía trên màn trời trong suốt, có từng bóng
người liên tiếp hiện lên. Lại là
: hơn mười vị cường giả Bạch
Ngọc Kinh lộ diện. Cộng thêm những người bên : trong đại điện lúc trước, nếu không tính tới cự phách Hợp : Đạo cảnh, thì ngay cả Thiên Kiếm Tông và Vô Song Tông - hai tông môn mạnh nhất trong Nam Hồng Thất Tử - cộng lại cùng một chỗ cũng có vẻ kém hơn đối phương. Ở trước mặt nhiều cường giả như vậy, không ngờ con yêu ma có hình dáng như sư tử khổng lồ, lông dài đen nhánh kia, còn đang tiếp tục rít gào. Truy cứu nguyên nhân thì trên người nó ngay cả một chút vết thương cũng không có, đừng nói đến chuyện thấy máu, ngay cả lông tóc cũng : bóng loáng như thường, tuyệt đối không giống như đang bị bắt, mà ngược lại càng giống như được hộ tống : trở về Bàn Sơn Tông hơn. Người trung niên có khuôn mặt kiên nghị, trên người mặc một bộ trang phục gọn gàng màu trắng đen, dáng người chỉ có thể coi là cường tráng mạnh mẽ, cũng không có vẻ đặc biệt khoa trương, : nhưng hai tay gã đang năm chặt lấy da thịt yêu ma kia, trực tiếp giơ ngang thân thể dài đến mấy chục trượng của ' nó lên đỉnh đầu, nhìn hình thể chênh lệch cực lớn kia ai cũng có cảm giác giống như : gã đang khiêng một ngọn núi ở trên người!
Đã vậy, dưới tình huống không gây thương tổn tới yêu ma, chỉ dựa vào hai bàn tay
trần, người này đã khiến nó
không thể giãy giụa được, chỉ
_ có thể rống loạn không ngừng.
"Chúng ta cung nghênh Đạo Tử hồi tông!" Lấy Dương Vận
Hằng cầm đầu, đông đảo tu
_ sBàn Sơn Tông đồng loạt cúi : người hành lễ, ai nấy đầu bày ra dáng vẻ vui lòng phục "
__ Phàm là Tiên Tông, nhà nào cũng vậy, giữa trưởng lão và Đạo Tử đều có chút ít mâu
: thuận không thể điều hòa, đó
chính là tranh giành Hợp Đạo
: Bảo Địa. Nói cách khác, người này có thể làm đám tu sĩ của Bàn Sơn Tông với quy mô khổng lồ như thế, từ nhóm
đệ tử thân truyền cho tới đại
trưởng lão, đầu toát ra vẻ tôn
' trọng nồng đậm đến mức này thì trên cơ bản, cũng chỉ có duy nhất một lý do để suy đoán mà thôi.
Đó chính là vị Đạo Tử Bàn
_ Sơn Tông này biết cách chiến
đấu, thậm chí còn rất giỏi
chiến đấu!
"Cảm giác thế nào?" Bạch Vu
- thu hồi ánh mắt, rất tự giác
rút mình ra khỏi khung cảnh này, sau đó hướng ánh mắt
nhìn hai vị Đạo Tử bên cạnh.
_— Ngụy Nguyên Châu thoáng trầm ngâm trong chớp mắt,
sau đó lắc lắc đầu, thật hiển nhiên là gã vừa thừa nhận
': mình không bằng đối
phương.
Chuyện này cũng không có gì phải mất mặt, đệ tử của Lăng Vân tông còn chưa tới một nửa Bàn Sơn tông, cùng
là Đạo tử liều mạng tranh
đấu mới có thể nổi bật được, : nhưng khẳng định là thực lực mà đối phương cần càng mạnh hơn bọn họ.
Tô Hồng Tụ thì lười trả lời. Nếu đổi lại là trước kia, có lẽ
vị Đạo Tử Bàn Sơn Tông này
còn có thể kích động một
chút chiến ý của nàng, nhưng hiện tại tâm tư của nàng đều đang đổ dồn vào nghiên cứu Thẩm Nghi mất rồi. So sánh
: với Thẩm tông chủ, có lẽ thực
lực của vị Đạo Tử Bàn Sơn
' Tông này cao hơn, nhưng hết thảy mọi thứ đầu viết cả trên mặt, khiến người ta chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu cả rồi, đúng là vô vị
Về phần thắng bại... đương
: nhiên là phải đánh mới biết
được.
Sinh tử giao thủ tràn đầy
biến số, đâu chỉ đơn thuần là liếc một cái đã có thể suy
đoán ra kết quả ngay?
__ So sánh với đối phương, nàng lại càng có hứng thú với sự thay đổi của Thẩm Nghi hơn.
Trong khoảnh khắc con yêu
' ma kia xuất hiện, rõ ràng là một chút lười biếng trên người Thẩm tông chủ cũng ít đi mấy phần. Trong khi tầm mắt của đám người bên
ngoài đều đặt cả vào vị Đạo
Tử Bàn Sơn Tông kia, thì chỉ
: có tầm mắt của hắn là vẫn
. luôn dán lên trên người con
sư tử lông đen nọ.
"Thú vị như vậy sao?” Tô
Hồng Tụ trầm ngâm một thoáng, mặc dù nàng vốn nổi
: tiếng bởi sát tính, nhưng
cũng biết giết chóc chỉ là thủ
: đoạn để đạt thành mục đích mà thôi và bản thân nàng vốn không hưởng thụ quá trình này. Nhưng hình như suy
nghĩ của Thẩm tông chủ hơi
khác... Hắn có thể không
' quan tâm tới đống tiền tài bên trong cung điện của Kha Lão Thất và thoạt nhìn chỉ đơn thuần muốn đâm cây thương kia vào cổ yêu ma mà
thôi, hơn nữa còn là làm
' không biết mệt.
Loại người này thật sự khiến người ta khó mà đánh giá
được.
"Phù." Thẩm Nghi thoáng điều chỉnh hô hấp một chút, với kinh nghiệm phong phú của hắn, chỉ cần liếc mắt một _ cái là có thể nhìn ra chỗ bất phàm của con sư tử này, bởi vì nó rất có linh tính. _ Nếu có thể tìm tới tộc đàn của nó, ngưng tụ lực lượng ' của toàn tộc cung cấp nuôi dưỡng cho một con yêu ma, nói không chừng thành thứ ba sẽ có hy vọng mở được. Nhưng thật hiển nhiên, con yêu ma này chính là thu : hoạch của Bàn Sơn Tông, mà cũng chỉ có một con thôi, không đến mức làm Thẩm Nghi trở nên kích động... Sau - này nếu tìm được cơ hội hắn có thể đi hỏi vị Đạo Tử kia một chút.
"Đoạn thời gian này chư vị
_ đã vất vả rồi, đầu nghỉ ngơi đi thôi." Diễm Sùng Chướng gật đầu với nhóm người bên cạnh, sau đó túm lấy con sư
_ tử kia, thả người nhảy đến
gần khu cao ốc đãi khách,
' một bước nhảy làm chấn động khiến cả ngọn núi bên dưới lắc lư.
Sau đó, gã đưa mắt nhìn thoáng qua Dương Vận Hằng. Vị đại trưởng lão này lập tức giới thiệu: "Mấy vị này là Nam
Hồng Đạo Tử của Lăng Vân tông, Thiên Kiếm tông và
Thanh Nguyệt tông, còn vị tài
tuấn trẻ tuổi này đi cùng với mấy vị Đạo Tử kia tới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận