Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 863: Tốn Công Còn Không Được L...

Chương 863: Tốn Công Còn Không Được L... Chương 863: Tốn Công Còn Không Được L...
Đợi cho đến khi Nhiếp Quân dứt lời, mấy chấp sự đến từ Thanh Hải phủ và Trần gia
: đều lộ vẻ mặt khó coi.
Mặc dù bọn họ không biết Đào Nguyên sơn trang bên kia đang muốn làm gì, nhưng chuyện bọn họ tới tìm Nhiếp
' Quân có vẻ như cảnh giới thấp nhất trong nhóm người mình, đã đủ để hiểu bọn Đám người kia cho rằng với
thực lực của Nhiếp Quân, căn
. bản không thể tiếp xúc được
: Với đại nhân vật chân chính
của Nam Dương tông.
Không cần biết như thế nào,
: chuyện này cũng có liên quan
đến tính mạng của phàm nhân. Một khi để nó lan truyền ra ngoài, thứ mất đi chắc chắn là thanh danh của : Tiên Tông.
Nhưng đương nhiên vấn đề
Nhiếp Quân đang cân nhắc,
: bọn họ cũng có thể lý giải
được, ít nhất là trong vòng
hai tháng này, Thẩm Nghi càng cần ổn định thế cục hơn, tốt nhất là ngay cả Nam
Dương tông cũng không cần
rời đi cũng được.
Hết thảy đầu nên lấy đại hội Thất Tử làm trọng.
Nhưng mấy người bọn họ lại không hề phát hiện sắc mặt của Lý Thanh Phong vừa đột nhiên biến thành trắng bệch: "ôim
Bởi vì với sự hiểu biết của gã
đối với Thẩm Nghỉ, thì xong rồi, xong rồi... sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
: Quả nhiên không nằm ngoài
dự đoán của Lý Thanh Phong,
' Thẩm Nghi vốn không để cho mọi người phải chờ lâu, đã tùy ý liếc mắt nhìn Nhiếp Quân một cái, rồi ngay sau đó, bàn tay vốn đang gập lại
ở bên hông đã búng ra, sợi
. dây chuyền Ô Quang Phi
: Kiếm lập tức hóa thành một
luồng lưu quang rơi xuống
dưới chân hắn.
: Đồng thời, giọng nói bình
tĩnh của hắn cũng vang lên xung quanh: "Dẫn đường."
"Nhiếp sư huynh..." Lý Thanh
: Phong đứng ở phía sau, trừng mắt nhìn Nhiếp Quân, thiếu chút nữa đã cắn trúng đầu lưỡi.
"Ài." Gã nhìn Thẩm tông chủ
' đã mở ra pháp trận tông môn, chỉ còn biết thở dài theo bản năng rồi lập tức lấy ngọc giản ra: "Đầu tới đây nhanh đi! Theo tông chủ ra ngoài
làm việc!"
Cùng lúc đó, ngọc giản của
rất nhiều tu sĩ bên trong Nam Dương Bảo Địa đồng thời
sáng lên. Ngay tiếp theo, gần
: hai mươi bóng người đồng
thời bay tới. Trong nhóm này có tộc lão Trần gia quen
: thuộc, có đám người Thanh
Hải phủ, cũng có bảy gương
: mặt thoáng có chút xa lạ, bọn họ chính là đám cung phụng Phản Hư tầng bảy được Văn Thu Kim mang về.
Đây gần như đã bao gồm
' toàn bộ chiến lực cao tầng trong Nam Dương tông hiện tại rồi, cũng miễn cưỡng bày ra được một chút phô trương thường thấy của những Minh
tông khác khi ra ngoài làm
_ việc.
Nhưng nhìn đám tu sĩ tiền bối tu vi cao cường này, nỗi lo
lắng trong mắt Lý Thanh
Phong vẫn không giảm đi. Gã
biết Đại Càn chính là điều cấm ky không thể chạm đến
- trong lòng Thẩm tông chủ,
vấn đề là Đào Nguyên sơn
: trang bên kia đâu có cơ hội động thủ, Nhiếp sư huynh cần gì phải chọn đúng thời điểm này để nói ra?
Tình huống Nam Dương tông
' bây giờ, vốn không tồn tại một kẻ nào có thể làm ra hành động tương tự như ma tu vậy.
Coi như không biết cũng sẽ
' không mang đến bất cứ ảnh
hưởng gì.
Chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là đại hội Thất Tử, không một cái gì quan trọng hơn nó nữa. Chỉ cần Thẩm Nghi ngồi vững
: trên danh nghĩa tông chủ kia,
thì đến lúc đó, chỉ cần tùy
- tiện thông báo cho bốn gia tộc phụ thuộc có Bạch Ngọc Kinh, thì không cần biết là bên nào ra tay cũng có thể
: tiêu diệt cái Đào Nguyên sơn
trang kia rồi. Ngược lại nếu bọn họ mạo muội hành động, thì đó mới là hành vi làm nhiều công ít.
Vất vả lắm những thế lực phụ
thuộc kia mới hồi tâm, thậm
chí trong chuyện này còn có
công lao của Lăng Vân tông Ngụy Nguyên Châu ra mặt
chấn nhiếp, nếu vào thời khắc này, nhất quyết phải ra tay
trừng trị Đào Nguyên sơn
trang, thì rơi vào trong mắt
: người ngoài, rất có thể sẽ khiến bọn họ sinh ra rất nhiều tâm tư khác.
': Chưa nói đến chuyện bọn họ
có đủ thực lực đi trừng trị đối
' phương hay không, dù là có đi, thì một khi chứng cớ không đủ, đó chính là Nam Dương tông không niệm tình cũ, tùy tiện tàn sát người ủng
hộ của mình.
Thậm chí nếu đã lựa chọn
làm mà làm không đủ dứt khoát, lại càng dễ khiến
người ta nhìn ra nội tình
trống rỗng của Nam Dương
tông. Lui một vạn bước, nếu hành
- Vị tìm kiếm Nhiếp sư huynh
của Đào Nguyên sơn trang
chỉ là do người phía dưới tự mình quyết định, thì đám bên kia chỉ cần đẩy ra mấy kẻ chết thay cũng có thể lừa gạt cho qua rồi.
Nói cách khác, hành động này của bọn họ chẳng những không tạo được hiệu quả gì đáng nói, ngược lại sẽ khiến Đào Nguyên sơn trang bên
kia sớm sinh ra cảnh giác.
Đúng là tốn công còn không
được lòng.
Sau khi đông đảo bóng người liên tiếp lướt ra khỏi Nam
': Dương tông, Lý Thanh Phong
mới chậm rãi thu hồi ánh
- mắt, khóe môi lại có thêm vài phần bất đắc dĩ. Nói đi cũng phải nói lại, nếu
' Thẩm tông chủ không có tính
cách như vậy thì hẳn là hiện
' giờ đám người bọn họ còn đang trốn bên trong Ngô Đồng sơn, mà nói không chừng tính mạng cũng khó bảo toàn được, nào có cơ hội
đi tiếp xúc với phong cảnh
bên ngoài?
+
Bên ngoài Nam Dương tông.
Rất nhiều chấp sự mang theo sắc mặt khác nhau, đều đang
nhẹ giọng truyền tin tức.
- Đợi sau khi biết hành động lần này là đi truy vấn trách phạt Đào Nguyên sơn trang, ngay cả ánh mắt của bảy vị
cung phụng Phản Hư hậu kỳ
dưới trướng Văn Thu Kim,
' cũng không khỏi trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều. Nghe nói từ nhiều năm trước, lão trang chủ bên kia đã bước
qua ranh giới Phản Hư hậu kỳ
đến viên mãn rồi.
Ở trong nhận thức của bọn họ, đối phương chính là hình
tượng tiền bối cao nhân -
: một tồn tại mà ngay cả trong
vùng Nam Hồng này cũng có được uy danh nhất định. Muốn đi truy vấn trách phạt : một vị tiền bối có tu vi như vậy? Đúng là không một ai dám _ chắc vị lão trang chủ kia sẽ nể mặt mình. Khí tức Nam Dương tông cuồn cuộn dao động như vậy. Đương nhiên là không thể gạt được tai mắt của Minh tông. Rất nhanh, động thái ở nơi này đã thu hút được không ít ánh mặt chú tâm tới. Đám người này lại trực tiếp xuất động đến bảy vị tu sĩ có tu vi tương đương với ngoại môn trưởng lão, đây là đang . muốn đi làm cái gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận