Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 921: Chuyện Còn Lại Cứ Giao Cho...

Chương 921: Chuyện Còn Lại Cứ Giao Cho... Chương 921: Chuyện Còn Lại Cứ Giao Cho...
Loại chuyện giao thủ này,
kiêng ky nhất chính là nhìn
không rõ. Ngươi thực sự
: không thể lý giải nổi rốt cuộc là đối phương đã làm nó như
thế nào.
_ Mà một khi không hiểu thì
không thể nào tiến hành
phản kích được, thậm chí nỗi sợ hãi trong lòng cũng sẽ theo những suy nghĩ kia mà càng ngày càng thêm nồng đậm.
"Ngươi tới?" Thẩm Nghỉ tùy
- tiện chọn một con Thủy yêu
trong tám con còn lại, sau đó chậm rãi nâng mũi thương
lên.
Con ngư yêu bị ngón tay hắn chỉ vào kia vừa vô thức
tránh đi, lại phát hiện mũi
thương trong tay hắn cứ một
: mực nhằm vào mình, vì vậy nó mới thấp giọng nổi giận nói: "Lát nữa ta đến!"
__ Thứ trời đánh này, hắn còn
chọn người lên nữa sao?
Đây chính là vây giết đó!
Không phải trò đùa đâu!
Ai sẽ đơn đấu với ngươi chứ? "Vậy ngươi tới." Mũi thương - của Thẩm Nghỉ trực tiếp đảo ngược lại, chỉ về phía một con măng yêu. Tám con Đại Yêu liếc mắt nhìn
nhau, dưới tình huống không
rõ chi tiết của đối phương, kẻ
: nào động thủ trước sẽ có tỷ lệ trúng một thương cao hơn. Theo lý mà nói, cả đám bọn chúng đầu là đại tướng một
: đường giết chóc leo lên trong
Quy quân, đầu phải dựa vào
' công huần mới có tu vi và nội tình như ngày hôm nay.
Can đảm và khí phách đầu
đạt tới hàng thượng thừa.
Nhưng cũng chính vì như
- thế... chính vì bản thân vất vả
lắm mới giành được thành tựu hiện tại nên ai cũng
muốn làm người dẫn đầu. Nếu hiện giờ lại tiến lên một
': bước, không phải sẽ trở
thành kẻ bị tế điện kia sao?
: Huống chỉ lấy tính cách lạnh lùng bạc bão của Thất Long Tôn, dù hy sinh vì nghiệp lớn của đối phương, cũng chưa
: chắc đối phương đã nhớ đến
chúng nó.
Trong lúc chần chờ, bên tai chúng yêu lại một lần nữa vang lên tiếng than khóc tuyệt vọng.
Nhục Dực Tàm Trùng có thể
: sánh ngang với Bạch Ngọc
Kinh kia vốn đã trúng một kiếm mạnh nhất của Tô Hồng
Tụ, chỉ dựa vào tâm tính
ngoan cường mới chống đỡ
được đến hiện tại, bây giờ lại bị một con thạch khôi hung
: hãn không sợ chết cuốn lẫy,
đã thế đám đồng bọn lại
: chậm chạp không đi tới trợ giúp nó, nên sau một khoảng thời gian, cuối cùng đôi cánh thịt kia cũng bị xé toang ra.
"Chết đi cho bản tôn!" Ô
' Tuấn thét dài một tiếng, kim văn toàn thần như lưu quang hội tụ lại. Toàn bộ thân thể trực tiếp chui vào trong miệng vết thương không thể
khép lại trên người con Nhục
_ Dực Tàm Trùng, điên cuồng
: oanh kích nội tạng của nó,
mãi cho đến khi thân thể to
lớn kia liên tiếp nổ vang.
__ Cữu cữu của Long Tôn đã
mất đi hai cánh, rốt cuộc cũng hao hất khí lực, ầm ầm
rơi vào trong thủy vực.
_— [Chém giết Nhục Dực Tàm Trùng Bạch Ngọc Kinh, tổng thọ 322 ngàn năm, còn thừa 97 ngàn năm, hấp thu hoàn
_ tất ]
Một con Đại Yêu Bạch Ngọc Kinh vần lạc, cũng tương đương với lời tuyên bố lần vây giết này đã thất bại.
:
:_ Thãm Nghi không nhanh
không chậm thu cây thương trên tay, khẽ thở ra một hơi
l
Nhà địa chủ cũng không có lương thực thừa.
Đầu tiên hắn chém giết Xích
: Nhãn Huyền Phượng, để chấn nhiếp bọn yêu ma này, về sau lại bị chúng ép phải dùng hết toàn lực, cố gắng dùng tốc độ
: nhanh nhất chém giết một
con thủy yêu.
Dường như không ai nhớ tới, hắn chỉ là một tu sĩ Phản Hư tầng tám mà thôi, Hồng Mông Tử Khí tuy mạnh nhưng
cũng không phải là dùng mãi
' không hết.
Nếu hắn thật sự có thể ăn được đám Đại Yêu này, ai
thèm nói nhảm với chúng nó?
"Ngươi..." Đến đây, dường như đám yêu ma Phản Hư
: tầng thứ mười hai còn lại mới
kịp nhận ra vấn đề, nhưng
: chờ đến khi bọn chúng lại một lần nữa ngước mắt nhìn lên thì trước mắt đã xuất hiện một khuôn mặt bị vết sẹo
_ đao thật lớn bao phủ.
Dưới tầng tầng kim văn dày đặc bao trùm, cái đầu trọc trơn bóng của nó chợt lộ ra một vầng hào quang chói mắt.
Khuôn mặt quen thuộc, là
- thiếu chủ không sai. Nhưng
khí tức tràn ra trên người đối phương lại xa lạ tới cực điểm,
bởi vì đó là cảnh giới tương
tự với Ô Vinh Bảo. "Vì sao còn không quỳ xuống,
ra sức làm việc cho chủ
nhân?" Ô Tuấn nhẹ nhàng
- truyền đến một câu hỏi. Lời còn chưa dứt, nó đã hung hãn đánh ra một quyền, kim văn như bàn cờ, bao trùm lấy
cái đầu của một con Đại Yêu.
Rắc!
Trong nháy mắt cái đầu nổ tung, thân thể con Đại Yêu kia chậm rãi quỳ rạp xuống
mặt nước. Đại Yêu đã đạt tới Bạch Ngọc Kinh lại tàn sát
: Phản Hư cảnh, hiển nhiên là một quá trình nhanh chóng mà thô bạo! Thân đá tàn tạ của Ô Tuấn
: cực tốc lướt ngang qua chân
trời, đi thu hoạch tính mạng
: của bọn nó. Những bộ thân thể cao hơn trăm trượng kia lại lần lượt quỳ xuống, che kín cả bầu trời, giống như
': một pho tượng cao lớn ầm
âm chìm vào vùng thuỷ vực
' đỏ sậm, bao vây xung quanh bộ y phục màu đen nhẹ nhàng lay động ở giữa.
Trong thức hải tại mi tâm
của Thẩm Nghỉ, Kha Thập
Tam đã trợn mắt há hốc mồm
- từ lâu rồi, nó khó mà tưởng
tượng nổi, vì sao bên trong Thủy tộc lại có một thứ vô sỉ
và nịnh nọt như vậy? Ngay cả dưới loại tình huống : này, cũng không quên vuốt mông ngựa một cái?
"Phù." Thẩm Nghi điều chỉnh xong hô hấp, thản nhiên thu đống thi thể kia vào nhẫn rồi
_ lập tức cất bước lướt ngang qua trời cao, nắm lấy chín sợi Huyền Cơ Tác kia.
Mặc dù Tô Hồng Tụ vẫn giữ nguyên tư thế dầu hất đèn tắt, nhưng trên tay nàng vẫn
đang cầm thanh Bạch Ngọc
kiếm.
Trên thực tế, dù không thể thi triển công pháp nhưng chỉ
cần có thanh kiếm ấy ở trên
tay, nàng vẫn có thể đè Ô Vinh Bảo ra đánh từ đầu tới đuôi, hoàn toàn không nhìn ra hai người này vốn là tồn tại cùng cảnh giới.
Ở trước mặt thanh kiếm kia, thiên phú thần thông của Kim
Văn Quy Yêu lại giống như đậu hũ, bị phá huỷ dễ như trở ' bàn tay.
Chỉ một thoáng giao thủ ngắn ngủi, cả người lão rùa này đã nhuốm máu, mắt thấy
không còn sức chống đỡ nữa
_ rồi,
Ngay khi sát tâm của Tô Hồng Tụ nổi lên, đột nhiên
thân hình nàng thoáng lảo
: đảo một cái, lại lập tức nghe
thấy một giọng nói nhàn nhạt truyền đến từ sau lưng.
"Tiết kiệm chút khí lực đi,
: chuyện còn lại cứ giao cho ta." Thẩm Nghi tiện tay kéo Huyền Cơ Tác xuống, sau đó thu nó vào trong nhẫn.
Câu nói này có phần lạ tai nha. Tô Hồng Tụ liếc nhìn thanh
bạch ngọc kiếm càng thêm
tán loạn trong tay, thoáng
: trầm mặc chừng một cái chớp
mắt. Thật hiển nhiên, dù đối phương chỉ có tu vi Phản Hư,
nhưng vẫn có thể nhìn ra
: nàng đã rơi vào tình trạng nỏ
mạnh hết đà, nếu còn tái chiến tiếp, khẳng định là sẽ ảnh hưởng tới căn cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận