Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 817: Lấy Ta Làm Gương, Mà Đi Ch...

Chương 817: Lấy Ta Làm Gương, Mà Đi Ch... Chương 817: Lấy Ta Làm Gương, Mà Đi Ch...
Trong mắt Lưu Hưng Sơn
hiện lên vài phần tàn nhẫn.
Để rồi ngay sau đó, ánh mắt
: của gã lập tức thay đổi, từ một vị trưởng lão đức cao vọng trọng biến thành một con sói hoang đói khát từ lầu.
Không thể chờ đợi thêm nữa!
' Phải khuấy cho vũng nước này đục lên trước đãi Gã lại nắm chặt tấm Đạo Bài trong tay.
Cùng thời điểm đó, Đạo Bài
: trên người mấy vị cự phách
Bạch Ngọc Kinh đều đồng
loạt lóe sáng. Tổ Sư điện, Nam Dương tông.
Lý Huyền Khánh quỳ gối trên
: tấm bồ đoàn, tò mò nhìn sang bên cạnh: "Lần này ra ngoài đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao sau khi ngươi trở
về, trong ánh mắt nhìn ta lại
có chút khinh bỉ rồi?" "Không, ngươi cảm nhận sai rồi." Thẩm Nghi lắc đầu, thật ra ý tứ kia vốn không phải là khinh bỉ, chỉ vì hắn nhớ lại
quá trình động thủ lúc trước,
. nhưng cũng không biết rốt
: cuộc là mình có nói theo
tiếng thì thầm nho nhỏ ở
trong đầu hay không.
Nếu thực sự nói theo... Thẩm Nghỉ chậm rãi siết chặt ' năm ngón tay, trong mặt lại xuất hiện vài phần bi ai. Hắn : thực sự không thể nào liên tưởng nổi vị Mộc Nhân hòa nhã trước mắt này với kẻ thích làm màu từng xuất hiện ': bên trong đoạn cảm ngộ do chính tay đối phương đưa ' vào đầu mình, nên mới có cảm giác không thể nào nhìn thẳng vào đối phương được. "Ta cũng từng là người trẻ tuổi." Đến đây, đại khái là Lý . Huyền Khánh đã hiểu ra điều gì đó, gã mới bật cười tự giễu: "Lấy ta làm gương, mà đi cho tốt con đường tu hành kia, cứ đi từ từ... còn phải đi lặng lẽ."
"Yên tâm, ta không quá am
: hiểu mấy chuyện kia đâu." Thẩm Nghi khẽ gật đầu, dù hắn đã giết chóc rất nhiều, nhưng tất cả những gì hắn
: làm đầu vì sống sót.
Loại chuyện hiển Thánh trước mặt người khác này, hắn thực sự không cảm thấy hứng thú. "Hiệu quả của Thiên Diễn Tứ
Cửu có phần vượt quá sức
. tưởng tượng của ta." Thẩm
Nghỉ thở dài, bỗng nhiên lại
cảm thấy tầm mắt của mình
vẫn còn quá thấp. Lý Huyền Khánh thoáng ngơ
': ngác một chút, sau đó lộ vẻ
mặt cổ quái hỏi: "Ngươi đã
: học xong rồi?"
"Mượn cảm ngộ của ngươi, cuối cùng cũng miễn cưỡng
': nhập môn." Thẩm Nghi
nghiêng mắt nhìn lại. Lý Huyền Khánh trầm mặc thật lâu, tuy hiện giờ, gã cũng không còn nhớ nổi những tình tiết cụ thể có liên quan
đến Thiên Diễn Tứ Cửu,
. nhưng vẫn mơ hồ nhớ rõ, đây
: chính là một môn Quyền
Chưởng Thuật không tính là
dễ dàng.
Gã thầm nhẩm tính thời gian trong lòng, mới lập tức ngẩng : đầu nhìn về phía Thâm Nghị, thành khẩn nói: "Ngươi quá : khiêm tốn rồi, thật ra ngươi rất am hiểu đó." Hai người lại nói chuyện ' phiếm vài câu. Chỉ có điều, cả hai đầu vô cùng ăn ý tránh ' nói đến chuyện của Huyền Khánh. Một vị thiên kiêu đã từng kiêu ngạo như thế, vậy mà hiện giờ lại biến thành bộ dạng này, trình độ phức tạp trong _ đó, rất có thể sẽ khiến người ta nói nhiều đến chết mất. Cho đến khi ngoài tông - truyền đến tin tức của đám người Liễu Thiến Vân, Thẩm Nghi mới đứng dậy tạm biệt,
- rời khỏi Tổ Sư điện, đi ra
ngoài tông lấy năm phần tỉnh
: huyết Xích Nhãn Huyền Phượng đã nói xong từ trước đó, cùng với đống bảo dược mượn từ trong tay bọn họ,
- lúc này hắn mới lựa chọn một
chỗ thuận mắt ở trong Nam
' Dương tông để tĩnh tọa. Đây chính là sự khác biệt giữa đệ tử tông môn và tán tu.
Thẩm Nghỉ ngồi xếp bằng, lại
mở bảng giao diện ra.
Chuyến đi tới Trần gia lần này, ngoại trừ thu hoạch
được mấy con yêu ma có thực
- lực không tầm thường, thì
thọ nguyên của yêu ma hắn nhận được mới là điểm kinh
khủng nhất.
Lúc trước khi ra ngoài, trong tay hắn chỉ còn lại 115 ngàn năm. Chờ tới khi ra ngoài trở về, khoản thọ nguyên của yêu
ma trong tay hắn đã tăng lên
chóng mặt. Năm mươi con lính tôm tướng cua cảnh giới Hỗn Nguyên kia đã cung cấp gần 250 ngàn năm, mấy tên hộ vệ Phản Hư Cảnh, lại cộng thêm
. cô nương váy đỏ lúc trước, lại
: cống hiến thêm 370 ngàn
năm.
[ Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 729 ngàn năm ] Thẩm Nghi nhìn cái bình ngọc
trong tay, hơi mở ra nhìn một
chút, lại phát hiện thứ bên
trong không phải tỉnh huyết của Đại Yêu Phản Hư tầng mười hai trong tưởng tượng của hắn, mà nhiều nhất cũng
chỉ là Đại Yêu Phản Hư tầng
_ semãnol Tuy có chút thất vọng, nhưng cũng có thể hiểu được. Chuyện Trần gia lần này đã
xuất hiện một con yêu ma
Thủy tộc có tu vi Phản Hư
: tầng sáu, nhưng lại là tình
huống ngoài dự liệu, làm sao có thể nhận được ban thưởng
tỉnh huyết quý giá nhất? "Thế này có đủ hay không?"
Thẩm Nghi cũng không dám
: chắc mình có thể dựa vào năm phần tỉnh huyết này để thôi diễn Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân đến cảnh giới
: viên mãn hay không.
Vẫn nên thăng cung trước đi. Sau đó, hắn dứt khoát đổ dồn sự chú ý vào quá trình ngưng tụ Trấn Thạch, lại hội tụ Yêu
Ma Bản Nguyên.
Sau khi ra khỏi cửa vài lần,
Thẩm Nghỉ cũng không còn đau lòng về chuyện này như
trước nữa, hắn chợt phát
hiện vùng đất Nam Hồng này còn giàu có hơn Bảo Địa lúc
trước nhiều. Chỉ cần thực lực
đầy đủ, thì cứ thỏa sức tiêu
: diệt đám yêu ma ngoài kia, thậm chí còn là giết không hết.
Từ tiết kiệm đến xa xỉ thì dễ
mài Lại có sáu pho tượng đá nhanh chóng xuất hiện bên trong thức hải. Kẻ được chọn lần này là toàn bộ mấy vị
cảnh giới cao bên trong Long
Ngư điện.
Tuy nơi kia có tên là Long Ngư điện, nhưng kẻ chân
chính có thể xưng là Long
Ngư cũng chỉ có cô nương
váy đỏ cùng với tên hộ vệ Phản Hư tầng sáu kia mà
thôi, năm tên hộ vệ khác đầu
là các loại ngư yêu mà Thẩm
Nghi chưa từng nghe nói đến. Sau đó, Thẩm Nghi bắt đầu
- sử dụng thọ nguyên của yêu
ma để tái tạo lại từng luồng
' yêu hồn. Không thể không nói, đám hộ vệ đi theo bên cạnh cô nương váy đỏ kia đầu được tuyển chọn tỉ mỉ, thiên phú cũng không tệ lắm, tuổi
cũng nhỏ.
Chia đầu ra, một luồng yêu
hồn chỉ cần chừng tám - chín miếng Yêu Ma Bản Nguyên là
đủ. Con cần số lượng Yêu Ma
' Bản Nguyên nhiều nhất cũng
chính là Long Ngư Phản Hư tầng sáu, nó đã tiêu diệt hết
mười hai viên.
Tổng cộng là năm mươi bốn viên.
Thẩm Nghi lấy toàn bộ máu thịt yêu ma ra, nhìn chúng nó hóa thành từng con sông dài tràn vào mi tâm của mình.
Sáu bức Trấn Thạch đồng thời
xuất hiện.
Trong đó, yêu thân của tiểu công chúa Long Ngư điện
: cùng với tên hộ vệ Phản Hư
tâng sáu kia đều bị nhét vào cùng một bức Trấn Thạch.
: Còn lại đám lính tôm tướng cua kia, chỉ cần có hộ vệ cùng một chủng tộc là chúng sẽ tụ : vào cùng một bức Trấn Thạch, có chút ít còn hơn không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận