Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1002: Lên Đường Cầu Viện (2)!

Chương 1002: Lên Đường Cầu Viện (2)! Chương 1002: Lên Đường Cầu Viện (2)!
Trên thực tế, tông chủ vốn
': không cần ra mặt, nếu không
sẽ khiến những thế lực khác
coi thường Nam Hồng Thất Tử, và với tính cách Ngụy Nguyên Châu, đại khái là người này có thể xử lý mọi
chuyện khá ổn thoả, gọn
gàng.
Yêu quân Tây Long Cung đã tiến quân, ép sát vào Nam Hồng. Mặc dù đối với các thế lực lớn của Tây Hồng, tình
huống này sẽ khiến áp lực
dồn lên người bọn họ tạm
: thời giảm bớt, nhưng hậu
hoạn lại vô cùng, chỉ cần không phải kẻ chân chính
không có đầu óc hẳn là sẽ
': không làm khó nhóm Đạo Tử
này đâ. "Nếu không còn chuyện gì : khác, vậy thì xuất phát thôi." Cơ Tĩnh Hi lập tức lấy ra một : chiếc bảo thuyền hoa mỹ, mang theo ba Đạo Tử khác bước lên. _ "Còn chút việc nữa." Đột nhiên Thẩm Nghi lên tiếng gọi đối phương lại. Cơ tông chủ nghỉ hoặc cụp mắt nhìn hắn. "Xin cho ta mượn một chiếc . thuyền." Thẩm Nghi bình - thản nhìn đối phương. Chất lượng Linh Khôi Thanh Sư của Nam Dương tông làm sao có thể sánh ngang với pháp bảo Tiên Tông nghiêm chỉnh được? ._ Đã muốn đi xa nhà, cần gì phải làm khó mình như vậy? Cơ Tĩnh Hi thoáng trầm ' ngâm một cái chớp mắt, khóe môi lại không nhịn được mà khẽ nhếch lên. Sau khi vị Thẩm tông chủ này trở về nghỉ ngơi một phen, dường như cả người đã thay đổi, trở nên càng thú vị hơn một chút so với trước kia. Nàng thoáng đưa tay ra nói: "Không bằng ngồi chung đi?" "Từ chối thì bất kính quá." Thẩm Nghi cũng không e_
ngại rụt rè, đã trực tiếp dẫn
theo đám người Tô Hồng Tụ
: với gương mặt có phần bất đắc dĩ, dứt khoát leo lên bảo thuyền rồi.
__ Cơ Tĩnh Hi thấy thế, cũng chỉ
nhẹ nhàng lắc đầu.
Nói thật, tu sĩ Hợp Đạo cảnh cũng không cao cao tại thượng, không thể với đến như những gì người khác
thường nghĩ, kỳ thật mấy vị
sư huynh muội bọn họ cũng
: cảm thấy rất đau đầu, không
biết nên đối xử với Thẩm Nghi như thế nào. Bây giờ
xem ra, đối phương cũng
': không khó ở chung giống
như trong tưởng tượng. Cứ như vậy, Thanh Nguyệt
: bảo thuyền hoa mỹ chậm rãi
bay lên, lập tức hóa thành
: một luồng lưu quang, thời điểm nó xuất hiện trở lại, đã rời khỏi Bảo Địa Tiên Tông, chui vào trong biển mây vô
: tận, một đường lao về phía
Tây rồi!
Bảo thuyền hoa mỹ tựa như một luồng lưu quang, nhanh chóng xẹt qua giữa màn trời. Đại dương mênh mông phía
dưới hệt như một viên ngọc bích hoàn chỉnh trong veo, với từng con sóng xanh cuộn trào lên, lại trùng trùng điệp điệp chụp mạnh xuống dưới, hoàn toàn không có bất cứ tình huống khác thường gì.
: Nhưng Thẩm Nghỉ đang ngồi
xếp bằng trên thuyền lại
: chậm rãi mở to mắt.
Không biết có phải là ảo giác
hay không, nhưng ngay vừa
- rồi, bỗng nhiên hắn lại có
cảm giác mình vừa mới lướt
' qua một thứ tương tự như "đường ranh giới" và ngay cả thiên địa linh khí xung quanh cũng sinh ra một chút biến hóa rất nhỏ.
Nhưng dựa vào tầm mắt để
- quan sát lại không thấy có
pháp trận kết giới gì.
"Là Long Cung." Thanh
Nguyệt tông chủ Cơ Tĩnh Hi
đang khoanh tay đứng trên thuyền, khẽ nghiêng đầu
: nhìn sang, nhẹ giọng giải
thích: "Bốn tòa Long Cung
: tọa trấn Hồng Trạch, giới tuyến sâm nghiêm, là bởi vì có Long Cung trước mới có sự khác biệt giữa Nam Hồng và
_ Tây Hồng."
Chủ nhân Hồng Trạch vốn là ý tứ trên mặt chữ.
Cơ Tĩnh Hi nói xong lại thu
hồi ánh mắt: "Đã rời khỏi
Nam Hồng, ta không tiện ra
. mặt, xin Thẩm tông chủ thứ
lỗi."
Nói xong, thân hình nàng lập tức biến mất ngay tại chỗ, : nếu không phải âm thanh còn chưa phiêu tán, khẳng định là người ta sẽ không
phát hiện ra nàng, thậm chí
còn có cảm giác đối phương
: chưa từng xuất hiện ở nơi
đầy.
Thẩm Nghi cũng biết Na Di
' Pháp, nhưng ngay cả khi hắn thi triển toàn lực cũng sẽ lưu lại dấu vết và khí tức, tuyệt đối không thể làm được đến trình độ lặng yên không một
tiếng động tan biến đi giống
_ như vị Cơ tông chủ này.
Thủ đoạn của Hợp Đạo cảnh vốn không phải một tên tu sĩ
Phản Hư cảnh như hắn có thể
phỏng đoán được, chỉ tính
riêng những chỉ tiết nhỏ nhặt này, hắn đã cảm nhận được sự chênh lệch lớn đến thế, càng không cần phải nói đến _ trực tiếp ra tay động thủ.
Vấn đề là cường giả như vậy
thế mà một lần hắn lại dứt ' khoát đắc tội đến hai vị, còn trùng hợp đầu là Đại Long Tử ' của hai tòa Long Cung.
Thẩm Nghi có phần bất đắc dĩ xoa xoa mi tâm. Nếu nói hắn hoàn toàn không lo lắng
thì khẳng định đó là giả, may : mà hai vị này đầu bị các tông : chủ của Minh tông còn lại nhìn chằm chằm vào rồi, hơn nữa thời điểm hắn làm việc, tay chân cũng tương đối sạch sẽ, tạm thời còn không tính là quá cấp bách khẩn trương. Đương nhiên, dựa vào ngoại vật chung quy cũng không phải kế lâu dài. Muốn rèn sắt còn cần bản thân cứng rắn.
Nếu toàn lực thi triển thì thật ra thực lực của Thẩm
Nghỉ bây giờ đã đạt đến trình độ nghe rợn cả người rồi.
Chỉ nói về bản thân hắn, sau khi liên tục mở ra hai tòa thành lớn, lại giành được Đạo Binh mơ hồ áp đảo, vượt trên
cả Hồng Mông Thiên Binh, lại
_ căn cứ vào tình huống lần
: trước, lúc giao thủ với Lưu
Hưng Sơn để phán đoán, thì ít nhất là tu sĩ đã mở ra ba
thành bình thường, dù ở trong trạng thái toàn thịnh,
' cũng không phải là đối thủ
của hắn.
Hơn nữa chênh lệch còn tương đối rõ ràng.
__ Về phần Tô Hồng Tụ, chưa
từng chân chính giao thủ,
' Thẩm Nghi cũng không dám đưa ra phán đoán tuỳ tiện, nhưng ít ra vẫn có lực chiến một trận.
Nên biết rằng, giữa hai bên
vần còn cách nhau một tòa
: thành lớn, tương đương với
chênh lệch một lần Thiên Kiếp. Hơn nữa, bản thân Tô
Hồng Tụ chính là thiên kiêu
nhất đẳng trong Nam Hồng
Thất Tử! Huống chỉ, ngoại trừ thực lực
' bản thân, nếu tính cả hai
phân điện chủ cả ngày chỉ
: biết lải nhải, còn ra cái vẻ thần bí kia, thì thậm chí Thẩm Nghi lại có suy nghĩ muốn đồng thời đấu một trận với cả
sáu vị Đạo Tử còn lại.
Nhưng trình độ này vẫn chưa đủ.
Khi đối mặt với Hợp Đạo
cảnh chân chính, những thứ
hắn có thể dựa vào này lại lộ
_ ra vẻ yếu ớt quá đáng.
Hắn cũng không quên, khi đối mặt với Thái Tử Kha gia,
bức Trấn Thạch Bạch Ngọc Kinh mình từng tổn thất lúc
: trước kia hoàn toàn không
chịu nổi một kích.
Nói khó nghe một chút, tuy thực lực của Thẩm Nghỉ mạnh hơn, nhưng trên thực
tế, hắn vẫn cùng một cảnh
giới với bức Trấn Thạch này.
' Hắn không cho rằng khi đối mặt với tình huống tương tự, mình có thể biểu hiện tốt hơn.
"Thiên kiêu của yêu ma hoặc
_ là lượng lớn thọ nguyên của
: yêu ma." Thâm Nghi nhằm
mắt lại, trong lòng âm thầm
mặc niệm hai thứ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận