Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 813: Ngươi Dám Ngẩng Đầu Thật ...

Chương 813: Ngươi Dám Ngẩng Đầu Thật ... Chương 813: Ngươi Dám Ngẩng Đầu Thật ...
"Giả thần giả quỷ, ngươi chỉ
: dựa vào bí pháp, mới miên
cưỡng có tư cách nói chuyện
với ta thôi!" Tên hộ vệ nọ dữ tợn ngước mắt nhìn lên, dường như đang muốn dùng tiếng gầm này để gia tăng lực lượng cho mình.
Nhưng ngay trong nháy mắt khi phải đối mặt với đôi mắt màu vàng tím kia, dường như nó vừa rơi vào màn đêm tính mịch, chỉ thấy mấy chục đôi
mắt tương tự như nhau, từ
bốn phương tám hướng đầu
: hướng về nơi này, quan sát
nó rõ ràng từ đầu tới đuôi.
Rơi vào tình huống bị đối
: phương nhìn chằm chằm vào
như vậy, nó đã quên đi thần thông của mình, cũng quên
: mất bản năng chém giết
được tích lũy suốt hơn mười
: vạn năm qua. Không thể ra tay! Ra tay sẽ lộ sơ hởi
Trong tiếng hò hét điên
' cuồng dưới đáy lòng, nó chợt phát hiện, vùng đêm tối vốn là hư vô trong mắt lại đang dần dần chuyển thành chân thật. Toàn bộ những ánh mắt
kia đầu biến mất, chỉ còn lại
một mảnh đen kịt vô tận.
Ngươi dám ngẩng đầu thật
sao? Câu nói sau cùng của Huyền : Khánh lại xẹt qua trong đầu, mang theo một chút hiếu kỳ. : Ngay lập tức, bóng người kia đã vượt qua núi thây biển máu, thảnh thơi cất bước đi về phía trước, mãi cho đến - khi bóng lưng ấy biến mất vô ảnh vô tung. Tử Kim Xích Viêm bao phủ toàn bộ lòng bàn tay Thẩm Nghi, sau đó nhẹ nhàng lướt qua cổ hộ vệ kia. Dưới tình huống đối phương không hề phản kháng, dễ dàng lấy đi thủ cấp của nó. Hiện giờ hắn cũng không quá xác định, đến cùng là tình huống vừa nãy đã xảy ra như thế nào, là Lý Huyền Khánh : đang nói nhỏ trong đầu hắn hay hắn đã phát ... bệnh thần kinh rồi? Chẳng trách Nam Dương tông lại thiếu chút nữa đã bị diệt môn. Loại công pháp mang theo cảm ngộ này, về sau vẫn nên cố gắng tránh xa một chút thì hơn, ít nhất là đừng tiếp nhận quá nhiều. "Ha... Ha... Ôi..." Tiếng cười của cô nương váy đỏ dần dần : chuyển thành nức nở, nàng : vô thức muốn trốn vào trong ngực Trần Tử Khí, lại phát hiện đối phương đã sớm sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất luôn rồi. Nàng thực sự không hiểu
: chuyện gì đang xảy ra. Là vì
sao mà tên hộ vệ vốn được
: mình tín nhiệm nhất lại không đánh trả, cứ một mực đứng ngây ra đó để bị đối phương cắt cổ dễ dàng như
. vậy?
"Phù." Thẩm Nghi lại tiến lên từng bước. Biển lửa màu tử kim sau lưng hắn quét sạch cả hai bên. Đợi cho đến lúc hắn đi đến bên ngoài đại
điện, thì bao gồm cô nương
_ váy đỏ kia cùng với Trần Tử
- Khí, lại cộng thêm mấy chục
tên binh tôm tướng cua đang ngây ra như phỗng kia, tất cả
đều biến mất tại chỗ. Thẩm Nghỉ nhìn chiếc nhẫn
: trên ngón cái của mình, sau
đó tùy ý lau đi vết máu bên
. trên. "Ức." Liễu Thiến Vân dùng sức nuốt một ngụm nước bọt.
' Nàng vẫn một mực nhìn
chằm chằm vào bóng lưng
' của Thẩm Nghỉ. Còn nhớ khi vừa mới gặp, đối phương mặc chiếc áo bào trắng của Nam Dương trên người, nhưng nàng chưa bao giờ coi
đối phương như một vị tông
chủ.
Nhưng đến bây giờ, rõ ràng thanh niên kia đang mặc áo
đen... vậy mà chẳng hiểu vì
sao nhìn hắn lại càng chói mắt hơn khi mặc chiếc áo bào : trăng với những đường vân Đại Nhật Nam Dương trên bề : mặt! Đợi cho đến khi biển máu đầy trời cuốn ngược trở lại, Vô : Lượng Yêu Hoàng Cung biến mất, chân trời đã khôi phục ' vẻ sáng trong như trước. Kim diễm dung nhập vào trong áo, nhiệt độ nóng rực xung quanh chậm rãi hóa thành bình thường. Liễu Thiến Vân lặng lẽ nhét phong thư kia vào trong tay áo, nàng mơ hồ có một loại dự cảm rằng thời điểm phụ : thân đưa ra phong pháp chỉ này, đoán chừng trong lòng người chỉ nghĩ nàng sẽ dùng : để nó để xử lý một chút phiền toái nhỏ giữa đám chấp sự - Với nhau. Nhưng dựa vào biểu hiện hiện tại của Thẩm Nghị, rất có thể tờ pháp chỉ này sẽ được trình đến trong tay một ' vị cường giả Bạch Ngọc Kinh khác. Nàng đã có chút mơ hồ, nhìn mà không hiểu rồi. Bởi mỗi lần chia tay đến lúc gặp lại : Thẩm Nghỉ, cứ có cảm giác : dường như mình vừa gặp một vị tu sĩ hoàn toàn khác trước. Ở trước mặt hắn, ranh giới giữa sơ kỳ và trung kỳ lại giống như một trò cười.
Mà kinh khủng nhất là, sau
: khi bản thân suy đoán cẩn thận, nàng lại có cảm thấy chiến thắng này cực kỳ có lý.
Hiển nhiên Linh Khu Pháp
của hắn đã đại thành, lại
' cộng thêm hai tầng Thiên Cung và môn công pháp huyền diệu chỉ có thể nhìn thấy ở trong tay những vị thiên kiêu kia nữa.
Cái nào đâu phải thứ tu sĩ
: bình thường có thể tiếp xúc
đến?
"Ngươi làm sao vậy?" Nhan
Văn Thành đã phục hồi lại
tỉnh thần từ trong kinh ngạc, gã đưa mắt nhìn về phía Diệp
' Văn Huyền vần luôn lau trán
bên cạnh. "Không, không có gì... chỉ là ta hơi lạnh thôi..." Ở thời điểm hiện tại, Diệp Văn
' Huyền đang nghĩ lại mà sợ,
còn càng ngày càng sợ tới
' cực điểm. Rõ ràng là mấy ngày trước, nàng ta vừa chân chính đi một vòng ngay trước Quỷ Môn quan.
Nếu lúc ấy chỉ cần trong đầu
nảy sinh một ý nghĩ sai lầm,
: khiến nàng ta tiết lộ chuyện
tỉnh huyết của Xích Huyết Huyền Phượng, thì chỉ sợ
bóng người vừa rồi bị biển
- lửa điên cuồng kia nuốt hết,
còn phải thêm Diệp mỗ nàng. mm
"
Trần Tử Long kinh ngạc nhìn
: chằm chằm vào một vị trí nào đó bên trong đại điện, đột nhiên thân thể có chút vô lực chống tay xuống chiếc quan
: tài kia, gã đột ngột mất phụ
thân, giờ lại mất thêm bào
' đệ, tất cả những chuyện này cũng chỉ vì lúc trước gã vô ý nhìn thấy chuyện Tử Khí cùng với con yêu nữ kia lén lút gặp gỡ nhau.
Rõ ràng là gã chỉ muốn thành
: toàn cho đối phương, cũng
muốn bảo vệ cái Trần gia này. Nhưng ai có thể ngờ được,
bởi vì cái gì cũng muốn, nên đến cuối cùng lại biến thàn : mất đi hết thảy, chẳng giữ được cái gì.
Một thân tu vi Phản Hư tầng
ba này vẫn luôn được tộc
nhân khen là Long Tử Trần gia. Nhưng không cần biết ở trong mắt Long Ngư điện hay ' là trong mắt Nam Hồng Thất
Tử, gã đầu là tồn tại bé nhỏ
không đáng kể.
Nữ nhân Long Ngư điện chết ở nơi đây, kiểu gì cũng cần có người chôn cùng. Trần Tử Long có chút sợ hãi
quét mắt nhìn về phía đông đảo tộc nhân, rơi vào tình ': huống này, gã thực sự không biết nên đối mặt với bọn họ như thế nào.
"Đừng lo lắng nữa." Trịnh
: Thiên lén lút đi qua đạp cho gã một cước, sau đó nhìn
không chớp mắt nói: "Đừng trách ta không nhắc nhở
_ ngươi, dưới tay Thẩm tông
chủ đang thiếu người."

Bạn cần đăng nhập để bình luận