Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 958: Đi Đòi Lại Mặt Mũi, Hay Là Đi...

Chương 958: Đi Đòi Lại Mặt Mũi, Hay Là Đi... Chương 958: Đi Đòi Lại Mặt Mũi, Hay Là Đi...
Đột nhiên Nhan Hiền Thanh run rấy hỏi: "Ngài ... không phải ngài muốn dẫn theo ta giết vào trong nước, cho chúng nó một bài học chứ?" Vừa dứt lời, lão đã trông thấy Thẩm Nghi lắc lắc đầu, đáy lòng không khỏi thở phào ' một hơi... vẫn may vẫn may. Nhưng ngay sau đó, bên tai Nhan lão đầu đã vang lên tiếng nói lạnh nhạt của thanh niên ấy: "Không dẫn theo ngươi. "... "Nhan Hiền Thanh ngây ra như phỗng, lại một lần nữa chăm chú đánh giá Thẩm Nghi từ trên xuống dưới. Quả nhiên, những biểu hiện trầm ổn bình tĩnh kia đều là giả dối, tông chủ vẫn là hạng
' người tàn nhân, một lời
không hợp liền làm thịt Kha
: Thập Tam, y như lần trước khi hắn dẫn theo Liễu trưởng lão tìm tới Nhan gia.
_ Loại tu sĩ này... làm sao có
thể khoan dung cho Long
' Cung? Làm sao có thể chịu đựng được chuyện đối phương đã ngang nhiên trêu chọc tới mình lại vẫn có thể toàn thân trở ra?
Đứng trước tình huống kiểu
: này, điều duy nhất khiến
Nhan Hiền Thanh nghĩ mãi mà không rõ chính là khí tức
trên người Thẩm tông chủ,
- tuy đã trở nên hùng hồn hơn
trước rất nhiều, nhưng rõ ràng là hắn vẫn chưa đột phá cảnh giới Phản Hư viên mãn. _ Dù đối phương có thiên tư trác tuyệt, toàn bộ không gian bên trong Đạo Cung đều ẩn chứa Hồng Mông Tử Khí thì cũng tuyệt đối không thể địch lại đám yêu ma Bạch ' Ngọc Kinh kia. Phải biết rằng, phần ngọc giản tông chủ dặn dò lão đi điều tra thu thập có bao gồm tới tám con Đại Yêu Tướng đấy. "Được rồi, ngươi đi đi." Lúc nghe thấy những lời này của tông chủ, Nhan Hiền Thanh còn đang do do dự dự, không biết lời nói này có phải : là đang ám chỉ lão trốn tránh trách nhiệm hay không, trong - lúc lão khẽ cắn môi chuẩn bị tỏ vẻ mình vốn không phải là loại người nhát gan, dự định sẽ đi theo đối phương, lại trông thấy bóng dáng Thẩm Nghi nhanh chóng chìm ' xuống mặt nước rồi.
"Thật, thật sự không mang theo ta ư?” Lão hoàn toàn kinh ngạc tới sững sờ tại chỗ.
Đây rốt cuộc là Thẩm tông
: chủ đi đòi lại mặt mũi, hay là đi tìm chết?
Ngay tại lúc đó, trên mặt biển thoáng hiện một cơn sóng đục ngầu. Thẩm Nghỉ tùy ý bấm một đạo pháp quyết. _— [Nam Dương Liễm Tức Thuật ( trân): Viên mãn ] Hắn quyết định tiêu hao hơn : hai ngàn năm thọ nguyên cuối cùng trên môn công ' pháp này chỉ đơn thuần là để chuẩn bị cho tình huống hiện tại. Lúc trước, ở trong huyễn cảnh Tàng Pháp Các, thực lực _ của hắn cũng không phát - sinh những biến hóa quá mức rõ ràng, chỉ đơn giản là cất chứa toàn bộ công pháp của Nam Dương Tông vào trong đầu mình dưới sự trợ
giúp của vị Tân Tông chủ kia.
Nói cách khác, nếu Thẩm Nghi chịu được tịch mịch, ngay ở thời điểm hiện tại hắn cũng có thể ngồi giữa vùng
sương trắng kia, không
ngừng lặp đi lặp lại câu nói:
"Huyền Khánh, ngươi tới rồi?"
Và không cần biết đối
phương muốn thứ gì, Thẩm Nghi đầu có thể nhanh chóng
lựa chọn ra.
Ngoại trừ công pháp, hắn
còn nhận được một viên bảo châu dùng để dung nạp công
pháp.
Thẩm Nghi nhắm mắt lại, chỉ thấy bên trong thức hải có
: một hạt châu màu xanh biếc
đang treo lơ lửng phía trước
: Đạo Cung, ngoại trừ hiệu quả cất giữ, dường như bản thân nó cũng ẩn chứa một chút huyền diệu gì đó, nhưng hiệu
- quả cụ thể của nó là gì thì
hắn không biết.
Chỉ biết rằng ở thời điểm hiện tại, vị lão nhân ấy đã thực sự không còn rồi, ngay cả một tia hư ảo cuối cùng
cũng tiêu tán thành vô hình _ và một tia tưởng niệm cuối : cùng cũng không thể lưu lại cho Huyền Khánh tiền bối. "Chuyện lão phu hối hận
' nhất chính là thu tên đồ đệ này. Nhưng ngược lại đó cũng là chuyện vui vẻ nhất
: trong cuộc đời của ta, bởi xét cho cùng, làm tông chủ cũng chẳng thú vị gì cho lắm.”
Dù đã tận mắt chứng kiến chuyện đêm đó, nhưng nói thật, Thẩm Nghỉ vẫn không rõ lắm, rốt cuộc là chuyện gì đã
xảy ra, bởi vì hắn chỉ trông thấy nỗi sợ hãi và bi ai đến cùng cực ẩn sâu bên trong đôi mắt vị cự phách Hợp Đạo cảnh Tần Tông chủ kia.
Rồi dường như câu chuyện
ngày ấy vẫn chưa kết thúc.
"Đi một bước tính một bước
vậy." Thẩm Nghi cụp mắt
: nhìn mảnh thuỷ vực phía
dưới, hắn thật sự rất thiếu thọ nguyên, mà ưu thế lớn : nhất của hắn bây giờ chính là có thể mang theo trọn vẹn : bốn bức Đại Yêu Trấn Thạch có thể sánh ngang với Bạch Ngọc Kinh đã mở ra hai thành và lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở bất kỳ địa phương nào. Vậy thì trước đại hội Thất Tử, cứ ăn một lần cho no bụng đi. Nam Hồng Thủy Vực có diện - tích rộng lớn vô ngần so với trên lục địa. Lấy Nam Long Cung cầm đầu, bên dưới có đến sáu đại Long Tử, mười ba vị Long Tôn cùng với trên trăm vị đại
: tướng có thể sánh ngang với
Bạch Ngọc Kinh, yêu binh
- dưới trướng bọn chúng càng trải rộng khắp vùng thuỷ vực, bao gồm rất nhiều chủng loại Thủy tộc, hình thành nên một
: mạng lưới đường mạch rậm
rạp chi chít. Lại cộng thêm
' pháp trận trải qua nhiều năm tạo dựng xuống, nếu muốn xâm nhập vào thế lực Long Cung ở trong nước, còn phải làm đến trình độ không bị kẻ
nào phát hiện, đúng là khó
như lên trời.
"Hôi Dừng lại nghỉ ngơi chỉnh đốn một lát!" Con cua
yêu có hình thể cực lớn nằm
: ngang trên mặt đá, bộ giáp
xác trên người vừa dày vừa thô ráp cùng với một đôi
: càng lớn đến kinh khủng, chỉ
cần nhẹ nhàng buông xuống
: cũng có thể làm cho cả đáy nước chấn động ầm ầm không ngớt.
_ Nó hóa ra hình người, trên
khuôn mặt đỏ sậm phủ đầy
' uất ức. Thân là Đại Yêu Tướng Bạch Ngọc Kinh dưới trướng Long Cung, nó nghe theo pháp chỉ của Ngũ vương gia, trấn thủ cả một vùng thủy
vực suốt vạn năm, uy phong
_ khó có thể diễn tả bằng lời,
: nào đã từng chịu thiệt thòi
như vậy?
Rõ ràng cả đám chúng nó đã
điều binh khiển tướng rời
khỏi mặt nước, nhưng ngay cả cơ hội động thủ cũng
: không có, chỉ lưu lại mấy
chục tính mạng, cuối cùng
: thất bại tan tác mà về.
Đừng nhìn số lượng thiệt hại
cũng không nhiều, nhưng
phải biết rằng, những kẻ chết
đi kia đều là tỉnh binh hãn
'. tướng được lựa chọn sàng lọc từ trong rất nhiều Thủy tộc góp vào, bên trong không thiếu Đại Yêu có thể sánh ngang với Phản Hư hậu kỳ,
thậm chí là cảnh giới viên
. mãn.
Dù Ngũ Vương gia cùng với tiểu Tứ gia toàn lực điều
động, cũng khó khăn lắm mới
gom được ba ngàn quân thôi. Chuyện chán nản như thế, : mất mặt như thế, đâu có giống thủ đoạn của Long Cung?
Bạn cần đăng nhập để bình luận