Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1046: Bệnh Kiếp!

Chương 1046: Bệnh Kiếp! Chương 1046: Bệnh Kiếp!
Đâu tiên, thứ làm cho hắn đau lòng nhất chính là tuổi thọ của yêu ma.
Đại bộ phận chúng đầu bị nhóm tu sĩ Bàn Sơn Tông cùng với mấy Nam Hồng Đạo
Tử kia lấy đi rồi, phần còn lưu lại cho hắn cũng không ' nhiều.
Dù vị Đông điện chủ kia đã đủ liều mạng, thậm chí còn có chút đầu óc không bình
thường, nhưng kiến thức
_ cùng với kinh nghiệm của nó
- cũng chỉ dừng lại ở trình độ
của một con yêu ma Phản Hư tầng chín mà thôi. dù về sau
này, nó đã trải qua quá trình
rèn luyện của mấy thức linh
pháp Phản Hư Cảnh, đã có sự trưởng thành không nhỏ, thì
- điều này cũng không thể
khoả lấp đi một chuyện khác,
- đó chính là thủ đoạn của Hợp Đạo Cảnh vẫn có phần vượt quá chỉ tiêu đối với nó.
_ Nếu không phải lúc trước đã
có kinh nghiệm độ kiếp thì
' sau khi tiêu hao hơn sáu mươi vạn năm thọ nguyên của yêu ma, yêu hồn của Kha Thập Tam vẫn luôn bị Thần Nhạc Chân Ý hung hung bạo
bạo đè ép nhiều năm như
vậy, cũng suýt chút nữa đã
- chết tươi ở trong bảng giao
diện rồi.
Phải biết rằng, Hợp Đạo với
: Bảo Địa mới được tính là phá
cảnh chân chính. Còn về bản chất, Thần Nhạc Pháp vốn là
: một loại cầu nối khiến cho tu
sĩ sớm nắm giữ được một ít
thủ đoạn thuộc về cấp bậc kia.
Hơn nữa, đằng sau cái tên của nó vốn không có hậu tố “trân”, có thể coi là một loại _ cơ sở nhất.
Nhưng công pháp cấp bậc này lại đủ sức trợ giúp Thẩm Nghi dễ dàng nghiền ép Lưu
Ly Thanh Phượng, cũng khiến
_ cho hư ảnh của tu sĩ Vô
: Lượng Đạo Hoàng tông vốn
có cảnh giới và công pháp đều cao hơn hắn kia, không
hề có lực đánh trả khi phải
trực tiếp đối đầu với hắn. "Nếu có thể nhận được một : thức Thối Thể Pháp Hợp Đạo cảnh thì tốt rồi."
Thẩm Nghi cúi đầu liếc nhìn chính mình một cái. Lúc trước khi Huyền Giáp vỡ vụn đã
' khiến hắn cảm nhận được
mấy phần bất an. Dù huyết
' mạch có nổi trội đến mấy thì Lưu Ly Thanh Phượng cũng chỉ đơn thuần là một con yêu ma có thể sánh ngang với cảnh giới ba thành mà thôi.
Nếu thật sự gặp phải Đại Yêu
Hợp Đạo Cảnh, khăng định là
: Thần Nhạc Pháp sẽ không
bảo vệ được tính mạng của
mình.
Thôi, bây giờ còn chưa tới thời điểm nằm mơ. Khóe môi Thẩm Nghi hơi : nhếch lên, sau đó lại nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Hắn rất ít khi cười, trừ phi áp lực thực sự quá lớn, mới có thể mượn chuyện này để . trấn an chính mình. Mặc dù hắn cũng không có khái niệm rõ ràng về thực lực của Vô Lượng Đạo Hoàng Tông, nhưng chỉ từ thái độ của Đạo Tử Bàn Sơn Tông đối với . người nọ thôi cũng đủ để nhìn ra mấy phần. Kẻ ngu si mới vô duyên vô cớ đi trêu chọc thế lực bực này. Chỉ là lúc ấy hắn không thể đi : được, huống chỉ đối phương đã toát ra sát khí như vậy rồi, : Thẩm Nghi cũng dứt khoát ra
tay, vò đã mẻ thì không sợ sứt, nhân cơ hội ấy, hắn cũng
ngang nhiên trút ra một bụng lửa giận vẫn luôn bí bách trong lòng mình.
Hiện tại bình đã ném xong rồi, cuộc sống vẫn phải tiếp tục thôi.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: 1 triệu 690 ngàn năm ]
Mấy con mẫu mãng ban đầu
hắn giết kia cũng chỉ là mấy con yêu vật Phản Hư cảnh mà thôi, bình quân mỗi con chỉ : cống hiến được chừng bốn - năm vạn năm thọ nguyên.
Về phần những con phía sau hắn giết, có thể sống đến cuối cùng, khẳng định là cảnh
giới đều không tệ lắm, thấp
nhất cũng tương đương với
' hai thành, bởi vậy cả đám đầu sống trên mười vạn năm.
Lưu Ly Thanh Phượng và U Mãng thiếu chủ không hổ
danh thiên kiêu, con trước
_ dâng lên tròn hai mươi bảy
: Vạn năm, con sau cũng được chừng mười tám vạn.
Nhưng dù sao cũng phải gia ': tăng thêm, đến cuối cùng thọ nguyên của yêu ma vẫn cực kỳ quân bách.
Thẩm Nghi bắt đầu hội tụ
Yêu Ma Bản Nguyên, tái tạo yêu hồn của con Thanh Phượng kia.
__ Kỳ thật hắn cũng không quá
xem trọng con Thanh Phượng
' này, nhưng so với U Măng thiếu chủ bị Ngụy Nguyên Châu bắt sống, mà sau đó vẫn còn ngóng trông người khác tới cứu thì Thanh
Phượng cũng miễn cưỡng
được coi là một kẻ cao đứng
trong đám người lùn.
Những con yêu ma Tây Hồng này, đã có được một thần tu vi như vậy vì sao tâm tính lại có phần không bằng những yêu ma Phản Hư ở
Nam Hồng kia?
__ Lấy ví dụ như Kha Thập Tam chẳng hạn, lực lượng ý chí của nó tuyệt đối mạnh hơn hai con này nhiều.
Đợi cho đến khi mười hai
' viên Yêu Ma Bản Nguyên hao hết, cuối cùng yêu hồn của Lưu Ly Thanh Phượng cũng được tái tạo hoàn chỉnh. Ngay sau đó, nó lại được
Thẩm Nghi trực tiếp đưa vào
_ trong bức Trấn Thạch đã
chuẩn bị sẵn từ trước.
Hai vị Điện chủ kia cũng lặng lẽ xuất hiện ở hai bên hộ pháp cho hắn. Thẩm Nghỉ thuần thục nhắm
mắt lại.
—_ Lúc này, tử quang trong mi tâm của hắn đã hoá thành một dải cầu vồng liên kết với màn trời, khiến cho mây mù
': không gió mà tự tán, đồng
thời lại có một bóng người
' màu đỏ tươi mơ hồ đang đứng khoanh tay ngay trên phần đỉnh của cầu vồng.
Vô Lượng Yêu Hoàng mở to hai mắt, lại một lần nữa nhìn thấy năm tòa thành hùng vĩ kia.
Trong tầm mắt của nó, hắc phong cuồn cuộn, yêu khí ngút trời, tấm biển lớn bên ngoài thành đã không còn là
: những văn tự lúc trước, mà
trực tiếp biến thành Vạn Yêu
:: Điện làm người ta sinh lòng sợ hãi rồi.
Tòa thứ ba, Vạn Yêu Nam Điện, cũng có thể coi là Thượng Hoàng đại thành, đại ' biểu cho "Bệnh kiếp" trong
sinh lão bệnh tử khổ.
Thẩm Nghi yên lặng nghiền
ngẫm từ chữ mấu chốt này. Nếu hắn không hiểu sai thì có lẽ cái gọi là bệnh kiếp kia còn mang theo ý nghĩa tra tấn thân thể? ._ Toà thành lớn Thượng Hoàng chuẩn bị được hắn đẩy mở này chính là nội tình từ : Phản Hư tầng bảy đến tầng chín. Trên thực tế, chính ở giai đoạn này, mức độ nồng đậm của từng luồng Hồng Mông Tử Khí Thẩm Nghi thu hoạch được đã có sự nhảy vọt cực lớn so với lúc trước. Hắn lặng lẽ nhìn về phía tòa Vạn Yêu Điện thứ ba. Dưới mệnh lệnh của Thẩm Nghi, ngay cả một câu cũng không kịp nói, Lưu Ly Thanh _ Phượng đã phải bất đắc dĩ lướt về phía cánh cửa kia rồi. Cánh cửa lớn ấy cũng chậm rãi để lộ ra một khe hở. : Quang mang biến hoá vẫn giống hai lần trước đó như đúc, chỉ khác là thời gian kéo
dài càng lâu hơn, mà kim
quang bên trong luồng tử
: mang nồng đậm kia, cũng càng ngày càng trở nên rõ ràng, mãi cho đến khi nó trực tiếp chiếm cứ tròn một nửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận