Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 900: Ai Không Phục Đứng Ra!

Chương 900: Ai Không Phục Đứng Ra! Chương 900: Ai Không Phục Đứng Ra!
Phải biết rằng, thân là người
: Hợp Đạo, chỉ cần tùy tiện một
ý niệm trong đầu, cũng có thể
: cướp đi tánh mạng của vô số sinh linh bên trong Bảo Địa, hóa thành lực lượng cho mình dùng.
Nếu thật sự giao Nam
' Dương Bảo Địa cho một người nhát gan nhu nhược, vậy còn không bằng phong ấn nó lại như trước cho xong.
"Ngươi có biết sai không?"
_ Dưới cái nhìn chăm chú của
- tám vị trưởng lão, Tô Ngữ
Thường tức giận trừng lớn hai mắt, nhưng cũng không
biện luận điều gì.
Cùng lắm thì bị giam lại giống như Ngụy Nguyên : Linh, có gì ghê gớm đầu? Đầy cũng không phải lần đầu tiên : mà. Nàng chỉ không ngờ, đám trưởng lão này lại trực tiếp : nâng một chuyện cướp tân nương lên tới độ cao nghiêm ' túc như thế. Nhúng tay vào chuyện tông chủ đăng vị, cũng không phải tùy tiện là có thể lừa gạt cho qua được. Đúng vào lúc này, một bóng . người nhỏ nhắn chậm rãi đi - vào, cất lên tiếng nói sắc bén như kiếm: "Ai nói là tự tiện tham dự? Chúng ta quang minh chính đại tham dự cơ :- mà. Làm sao? Không được hả? Ta muốn đẩy hắn lên làm tông chủ, ai không phục
đứng ra."
__ Thoạt nhìn người tới chỉ như một đứa hài đồng chừng hai - ba tuổi, hiển nhiên là nàng lại nhỏ đi rất nhiều so với lần
: trước khi tới gặp Lưu trưởng
lão, đến mức chiếc áo dài
' trên người đã biến thành cái váy dài, kéo lê xuống đất. Hai cánh tay nhỏ bé kéo kéo cả nửa ngày cũng không thể vươn ra khỏi ống tay áo rộng
thùng thình kia.
Điều duy nhất có vẻ cổ quái,
chính là dường như khuôn mặt trắng nõn của nàng lại có
thêm một chút nếp nhăn. Tô Ngữ Thường lặng lẽ nhìn
ra cửa, chỉ thấy Huyết sư phụ
với gương mặt tràn đầy lo
- lắng đang nhìn vào. Hiển nhiên, đối phương lo lắng nàng xảy ra chuyện, mới đi mời tỷ tỷ tới.
Mãi tới tận giờ khắc này, Tô
' Ngữ Thường mới chịu cúi đầu xuống, nàng biết tỷ tỷ đang trải qua thời khắc quan trọng như thế nào, nhưng lại không thể oán trách Huyết sư phụ
được, dù sao đối phương
cũng vì quan tâm tới nàng
mới làm như vậy.
"Ngươi có biết mình đang nói cái gì không?" Sắc mặt mấy vị trưởng lão kia khẽ
: biến, cả đám cùng nhau nhìn
về phía bóng người nhỏ nhắn
: xinh xinh kia, lập tức lên giọng cảnh cáo: "Mỗi lời này hành động của ngươi đều đại biểu cho toàn bộ Thiên Kiếm
: Tông này đó."
Mấy tông còn lại đầu đang thương nghị, Tô Hồng Tụ lại hoàn toàn không coi những người này ra gì rồi.
"Cho nên... ngươi không
phục?" Tô Hồng Tụ không
- tiếp lời, chỉ chọn một vị già
nhất liếc mắt nhìn qua.
"Lão phu đâu có nói không
: phục." Đời nào vị trưởng lão
kia lại nguyện ý đi chọc vào thứ xúi quấy Tô Hồng Tụ ngay tại thời điểm này? Mới trực tiếp dời ánh mắt đi.
"Vậy không phải là được rồi sao? Người, ta sẽ mang đi." Tô Hồng Tụ lập tức vung tay
_ lên, ngang nhiên dẫn muội muội nhà mình ra khỏi Tổ Sư ' điện.
Cảm nhận được ánh mắt hờ hững quan sát của pho tượng, nàng khẽ nuốt một
ngụm nước bọt, tuy có chút _ chột dạ, nhưng vẫn cố gắng trấn định xoay người rời đi.
"Tỷ, chúng ta thật sự muốn
giúp hắn sao?" Mãi cho đến - khi rời xa Tổ Sư điện, Tô Ngữ Thường mới sợ hãi nhìn xuống dưới.
Tô Hồng Tụ trực tiếp cho
: nàng một quyền vào đầu gối: "Giúp cái gì? Không nói như vậy, làm sao ta có thể kéo ngươi ra được? Lần sau còn
' dám làm như thế thì cẩn thận
ta đập nát mông tiên tử
' ngươi ở ngay trước mặt Nam Hồng Thất Tử."
"Đừng... đừng... Ta biết sai
rồi..." Tô Ngữ Thường vội
vàng xua tay.
Người ta vẫn thường nói
tính tình trẻ con ngang bướng, khi tỷ tỷ còn ở trong
trạng thái như vậy, chuyện
mất mặt kiểu này chưa chắc
đối phương đã nể mặt nàng mà không ra tay.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng
- đó thôi, nàng đã muốn đào hố chôn mình xuống đất luôn rồi.
_ "Phù." Tô Hồng Tụ khẽ thở
dài một hơi, sau đó lẫy ra một
' tấm lệnh bài: "Luân Hồi Kiếm Quả lần này, ngươi hãy đi lấy giúp ta, tiện thể cũng tránh né nơi đầu sóng ngọn gió."
Ở loại thời điểm quan trọng
_ này, chưa chắc nàng đã có
: thể bảo vệ được muội muội,
cần phải tính kế chu toàn để tránh đám lão già kia lại tìm
đến tính sổ sau khi sự việc
xong rồi. "Ta làm việc, tỷ cứ yên tâm."
Tô Ngữ Thường võ ngực, thấp
giọng nói: "Có thể dẫn Huyết
: Sư phụ cùng ra ngoài không? Ta đã hứa sẽ dẫn nàng ấy đi dạo, thuận tiện nàng ấy cũng có thể bảo vệ ta một phen.”
Tô Hồng Tụ im lặng hồi lâu,
' nhưng nhìn ánh mắt mong đợi của muội muội, cuối cùng vẫn thản nhiên nói: "Tùy ngươi."
Nghe vậy, Tô Ngữ Thường
lập tức lộ vẻ vui mừng,
: thoáng liếc mắt ra hiệu cho
người đằng sau. Vị phụ nhân cao quý ung -
: dụng ấy cũng nở nụ cười mỉm
tràn đầy mong đợi, nhưng
: trong nháy mắt khi Tô Ngữ Thường thu hồi ánh mắt, nụ cười trên môi nàng lại có thêm vài phần phức tạp.
Sóng biấc dập dờn, tôm cá
thành đàn.
Có một tòa cung điện bằng đá với khí thế hùng hôn màu _ trắng tọa lạc ngay dưới thủy vực trong suốt này.
Kha Lão Thất vốn là Long Tôn trưởng thành, được Kim Văn Quy tộc toàn lực ủng hộ nên đã có được đất phong
của riêng mình. Lúc này, nó
đang ngồi ngay ngắn trên
: bảo tọa san hô, gương mặt thoáng hiện vẻ lạnh lùng, có chút đau đầu nhìn xuống phía dưới.
Một con Kim Văn Quy Yêu
' cao tuổi đang quỳ một chân trên đất, gương mặt phủ đầy sát ý, khí tức có thể sánh ngang với Bạch Ngọc Kinh như ẩn như hiện trên người:
"Mong Long Tôn hạ chỉ, để
_ lão nô dân binh đến Thiên
: Kiếm Tông đòi một lời giải
thích công bằng!"
Kha Lão Thất mím môi, muốn mở miệng nói nhưng đến cuối cùng vẫn phải nuốt câu "Chỉ bằng ngươi" kia trở _ VỀ, Có phải lão vương bát này già nên đầu óc hồ đồ rồi? Nam Hồng Thất Tử lại là thứ ' đầu đường xó chợ tùy tiện để mặc cho người ta ức hiếp hả? Nếu chọc giận bọn họ, đám người kia dám liều cái mạng già của bọn họ lắm, mà thậm chí bọn họ còn có thể lật . ngược cả cái Nam Long Cung kia lên cũng chưa biết chừng. Nhưng mà... Nhi tử yêu của đối phương hiện giờ sống chất không rõ. Có lẽ lúc này việc vui mà Quy
: tộc đã chuẩn bị xong cũng
sắp sửa biến thành tang sự
_ rồi,
Đúng là Nam Long Cung không sợ Nam Hồng Thất Tử,
': nhưng địa vị Long Tôn này
của nó vốn không thể đại
' diện cho Long Cung được, huống chỉ đây chỉ là chuyện của nhi tử một viên đại tướng dưới trướng nó?
Kha Lão Thất thật sự không
muốn hạ đạo pháp chỉ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận