Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 760: Lập Đội Ra Ngoài!

Chương 760: Lập Đội Ra Ngoài! Chương 760: Lập Đội Ra Ngoài!
Mặc dù dưới sự nổi bật của
yêu nghiệt, hai người này có
chút ảm đạm phai mờ. Nhưng nếu đặt bọn họ vào trong Thanh Nguyệt tông, lão dám chắc cả hai đều là những
' hạt giống cực kỳ tốt, đặc biệt
là cô nương kia, tuổi còn nhỏ,
đã có thể thông qua thiên tư ngộ tính, giành được một chút chiến thắng nho nhỏ trên phương diện trận bàn với Nhan Văn Thành.
Nếu đợi cảnh giới của nàng
: tăng lên, có lẽ thành tựu
ngày sau không thể hạn
¬
' Đúng vào lúc này, bỗng nhiên
Dương trưởng lão lại nhận được một đoạn tin nhắn, lão
': khẽ nhíu mày lẫy ra ngọc
giản, bên trong truyền đến
- thanh âm Liễu Thiến Vân: "Đệ tử Liễu Thiến Vân muốn ra ngoài làm việc cần trợ lực gấp, không biết Dương
trưởng lão có rảnh rỗi không?
Tu vi không cần quá cao,
' Phản Hư tầng ba là được." "À¡." Dương trưởng lão khẽ thở dài một hơi, lão vốn là ngoại môn trưởng lão
phương diện trận pháp, nên
: đám người này mỗi lần đi ra
: ngoài, đều chỉ hận không thể
tới tìm lão đòi một vị chấp sự am hiểu trận pháp, tránh để
bản thân gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn. Nhưng nào có nhiều người để
mượn như vậy?
- "Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, hay là ngươi đi đi?" Dương trưởng lão quay đầu lại nhìn về phía Nhan Văn
' Thành bên cạnh.
Đệ tử này tuy chỉ có cảnh giới Phản Hư tầng một, nhưng chỉ cần cho gã thời gian bày trận thì chưa chắc sẽ thua chấp sự Phản Hư tầng ba.
Hơn nữa, hẳn là Liễu Thiến
: Vân chỉ muốn gã đi qua hỗ
trợ phân biệt trận pháp mà thôi, loại chấp sự này một khi
rời tông thì dựa theo quy củ,
ít nhất cũng cần một chấp sự Phản Hư tầng bốn chính thức dẫn dắt, đâu cần trận pháp sư ra tay đấu pháp? Thậm chí nếu thứ bọn họ gặp phải chỉ là tri thức trên giấy, vậy thì càng không thành vấn đề. Nhan Văn Thành im lặng một lúc, thật ra gã càng muốn ở lại nơi này giao lưu nhiều hơn với Thẩm Nghị, ít nhất cũng _ phải để cho gã biết rốt cuộc : là ngày đó mình đã thua như thế nào... Nhưng Dương trưởng lão vốn là ân sư đối với gã mà mệnh sư thì không thể trái. "Đệ tử lĩnh mệnh." Nhan Văn Thành cung kính chắp tay, đành ôm theo cõi lòng không : quá tình nguyện lao ra bên ngoài đại điện. Thanh Nguyệt tông. Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Liễu Thiến Vân cực cao, mới từ chỗ Liễu trưởng lão đi ra, nàng đã tìm xong kẻ xui xẻo thích hợp, còn liên hệ với một vị tỷ muội : có mối quan hệ khá tốt với mình, thực lực của đối phương cũng ổn, ngay cả khi đặt vào trong nhóm chấp sự cũng được xếp vào hàng trung thượng, huống hồ chi lại là người quen, cực kỳ đáng tin cậy.
Chỉ có điều, tuy Thẩm Nghi có thạch khôi trong tay, nhưng
hắn lại không được tính là : người của Thanh Nguyệt tông, không phù hợp với quy củ xuất hành. Bởi vậy, nàng
đành phải tìm mấy vị trưởng lão ngoại môn để hỏi.
"Thế nào rồi?" Trịnh Thiên liếc nàng một cái: "Ngươi chỉ có lá _ gan bé như con chuột nhắt,
: thế mà cũng dám chạy ra ngoài?" Liễu Thiến Vân dùng khuỷu tay huých nữ nhân thon thả : này một cái: "Ngươi mới là chuột, ta đã liên hệ xong rồi, - là một chấp sự am hiểu trận pháp." Nàng biết rõ tính cách thẳng - thắn của vị tỷ muội này, đương nhiên là sẽ không ' chân chính nổi giận. "Vậy còn tạm được." Trịnh Thiên bĩu môi, lại hơi nhíu mày nói: "Nói thật ra, tuy tu vi của ta cao hơn ngươi nhiều, nhưng ở bên ngoài cũng : không tính là gì, chuyện bình thường thì cũng thôi đi, giờ ngươi lại muốn đi tìm yêu cầm hỏa tính gì đó gây chuyện.” "Cũng không phải là ngươi
': không biết, ở Hồng Trạch này,
đám Thủy tộc kia trời sinh
: chán ghét lửa, chỉ hận không thể gặp một con giết một con. Yêu ma có thể sống sót dưới loại tình huống này, nào
có dễ đối phó? Khẳng định là
trong hang ổ của chúng đều
' là cạm bẫy." Nghe vậy, Liễu Thiến Vân thu hồi khuỷu tay, dời ánh mắt nói: "Thì vừa khéo đụng phải
chuyện xui xẻo này mà thôi,
. nào có nhiều vì sao như vậy...
: Còn nữa, chăng phải thực lực
của ngươi cao hơn ta tầng một sao? Ai bảo là cao hơn
nhiều?" Trịnh Thiên lắc đầu cười,
: không tiếp tục đâm vào vết
thương của đối phương nữa.
: Người chưa từng trải nghiệm, rất khó để hiểu được rốt cuộc là sự chênh lệch của một tầng này lớn đến mức nào.
"Còn chưa tới sao?" Trịnh
' Thiên ra khỏi tông môn, đi tới phù điêu Thanh Nguyệt. "Còn phải đợi một lát nữa." Liễu Thiến Vân ngước mắt
nhìn lại, lấy của cải hiện giờ
của Nam Dương tông, đoán
: chừng đối phương rất khó
móc ra được một món pháp
bảo thay thế nào đó.
Hai người chờ thêm một lát, rốt cuộc cũng trông thấy một : chiếc phi toa lướt ngang qua hư không bay đến. Nhan Văn Thành nhẹ nhàng đáp xuống đất, chắp tay với hai người: "Đệ tử Nhan Văn - Thành phụng lệnh Dương trưởng lão tới đây, xin chào ' hai vị chấp sự." "Tại sao lại là ngươi?" Liễu Thiến Vân lập tức nhíu mày theo bản năng, nếu nàng nhớ không lầm thì ngày đó tiểu tử . này còn bại bởi Thẩm Nghi cơ : mà? Nàng muốn tìm chấp sự am hiểu trận pháp là để phòng ngừa tình huống bất ngờ có thể xảy ra, chứ không - phải tìm người đến mang thêm cho bản thân phiền phức.
"Ngươi thì biết cái gì." Trịnh
Thiên lập tức liếc nàng một cái rồi dịu dàng cười nói với Nhan Văn Thành: "Không cần phải khách khí như vậy, cứ
_ gọi sư tỷ là được... Thủ đoạn
của Nhan sư đệ không hề
' thua kém chấp sự, chờ sau khi hắn động thủ ngươi sẽ hiểu thôi." "Đa tạ Trịnh Thiên sư tỷ, Văn
Thành đương nhiên sẽ cố
gắng hết sức." Nhan Văn
- Thành không kiêu ngạo
không tự tỉ nói lời cảm tạ, cũng không giải thích gì với
Liễu Thiến Vân.
Lấy thực lực của đối phương ra ngoài làm việc, có khả
: năng tìm đến trận pháp trợ
lực thì gã có tự tin bản thân
: không thua kém bất cứ kẻ nào.
"Đừng khách khí." Trịnh Thiên cười khanh khách khoát tay, bỏ qua trận pháp, chỉ riêng ' dáng vẻ và gương mặt của vị
Nhan sư đệ cũng đã đủ xứng
với mấy chữ “cảnh đẹp ý vui”
rồi. "Xuất phát đi." Nàng lập tức - vung tay lên, lại đoạt lấy : Thanh Nguyệt bảo thuyền từ chỗ Liễu Thiến Vân. "Cái gì mà xuất phát chứ, chính chủ... Vẫn còn người chưa tới." Liễu Thiến Vân vội vàng đoạt lại bảo thuyền, tức
: giận trừng mắt nhìn đối
phương một cái. Nói khó nghe một câu, sở dĩ nàng bố trí cục diện này chính vì có chút lo lắng một
': mình mình không đè ép được
Thẩm Nghị, đã vậy còn phải
đi cùng với đối phương thêm ba tháng, mà với tính cách của vị Thẩm tông chủ kia, nói không chừng hắn sẽ gây ra một đống hỗn loạn gì đó, nên
đương nhiên, phải có người
_ đi cùng để giải quyết cùng
nàng nếu cân rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận