Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1040: Uy Nghiêm Của Vô Lượng Ð...

Chương 1040: Uy Nghiêm Của Vô Lượng Ð... Chương 1040: Uy Nghiêm Của Vô Lượng Ð...
Trong lòng Diêm Sùng
: Chướng đã sinh ra ý nghĩ
muốn triệt để phủi sạch mọi
- liên quan với Thẩm Nghi.
Và như đang nghiệm chứng
suy đoán của Diêm Sùng
: Chướng, ngay sau đó, trong
Vô Lượng Đạo Hoàng cung đã
' truyền ra một giọng nói bình tính mà hờ hững, nhưng ngay cả tu sĩ ngu dốt nhất đang có mặt tại hiện trường, cũng có thể dễ dàng phân
biệt ra muốn duy trì loại bình
_ tĩnh hờ hững này cần phải
- tiêu tốn bao nhiêu tâm tư
mới có thể bày ra được, cũng như bên trong đó đang ẩn
giấu đi cơn cuồng nộ kinh
khủng tới cỡ nào. "Hành động của ngươi làm
: cho bổn tọa cực kỳ không
vui." Bóng dáng mơ hồ phía
: trên tấm bồ đoàn kia hướng ánh mắt quan sát phía dưới, sau đó rơi xuống trên người thanh niên đang mặc Huyền
Giáp kia, lại nhanh chóng đảo
qua thi thể khổng lồ như núi
' của con Lưu Ly Thanh Phượng bên cạnh hắn.
Sau khi nhìn thấy Thẩm Nghi
không nói một lời đã thu thi
thể con phượng yêu kia vào
- trong pháp bảo trữ vật, hoàn
: toàn không để ý tới mình, rốt
cuộc bóng người mơ hồ ấy cũng không nhịn được nữa
mà phát ra những tiếng thở ồ
_Ô, "Ngươi đáng chết." Chuyện
: đã đến nước này, gã cũng
không thèm che giấu cơn
: phẫn nộ trong lòng mình nữa, khiến cho giọng nói cũng mang theo từng luồng sát khí cuồn cuộn phun trào.
Gã từ Bắc Hồng tới Tây Hồng
' vốn không phải ngày một ngày hai, nhưng ngay cả Diêm Sùng Chướng - một tên Đạo Tử thiên kiêu thuộc Tiên Tông đỉnh cấp như Bàn Sơn
Tông, dù trong lòng đối
_ phương có khó chịu đến mấy,
: lại có sư phụ Hợp Đạo cảnh
luôn ở gần bảo vệ, cũng phải thành thành thật thật đứng ở
phía dưới nghe gã dạy bảo. Đây chính là uy nghiêm của
Vô Lượng Đạo Hoàng tông!
_— Nhưng bây giờ, phần uy nghiêm này lại bị một hạng người ti tiện, ỷ vào vài phần thực lực buồn cười kia, dễ
dàng chà đạp lên như thế.
Tử ý trong mắt Thẩm Nghi cũng không ảm đạm xuống, dựa theo tình huống bình
thường, sau khi Hồng Mông
Tử Khí giúp đỡ hắn chém giết
: một con phượng yêu mạnh
mẽ như vậy thì khẳng định là mức tiêu hao sẽ khá là to lớn,
tuyệt đối không thể dồi dào giống như hiện tại.
Cho nên tình huống trước
: mặt, chỉ có thể chứng minh được một vấn đề. Đó chính là Hồng Mông Tử Khí gia trì lên Thần Hoàng Bất Hủ Kiếm Thể
vốn không phải là thủ đoạn
chém yêu chủ yếu của hắn
' lần này, hơn nữa đến tận bây giờ, ngoại trừ Huyền Giáp trên người hao tổn tương đối nghiêm trọng thì trạng thái của hắn vẫn còn được duy trì
rất tốt.
Nhưng Thẩm Nghi cũng
không nói thêm điều gì. Sau khi nghiêm túc thu thập
chiến lợi phẩm, hắn mang
: theo một phần tiếc nuối liếc
mắt nhìn U Mãng thiếu chủ đã bị Ngụy Nguyên Châu bắt : được kia, cùng với số lượng thi thể mãng yêu cực kỳ đông : đảo chung quanh. Nhưng rất nhanh, hắn đã thu hồi ánh mắt, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn bóng người trên bầu trời kia lấy một cái, đã xoay người, thúc giục Na Di Pháp định rời đi rồi. Nói thật, hiện giờ thiếu chủ U Mãng đã bị Lăng Vân Đạo Tử bắt được, chỉ cần Thẩm Nghi tình nguyện mở miệng _ thì con yêu ma này thuộc về ai, chăng còn phải nghi ngờ gì nữa. Nhưng chuyện không thể làm quá mức. Bàn Sơn Tông đã cho hắn
: nhiều quà tặng như vậy, còn
phải trả một cái giá không
- nhỏ sau chuyện lần này, thì hắn có nói sao chăng nữa cũng phải chừa cho người khác một ngụm canh để
' uống.
Thêm nữa, đó là sau khi Diêm Sùng Chướng giải quyết xong chuyện mà Vô Lượng Đạo Hoàng tông giao cho, lúc ấy đối phương mới có dư lực
đi viện trợ choNam Hồng
Thất Tử.
Huống chỉ... Tình huống hiện tại cũng thật sự không
thích hợp để người bên ngoài
biết được mối quan hệ giữa hắn và Nam Hồng Thất Tử
: hoặc là với Bàn Sơn Tông.
Làm như vậy, không chỉ
: mang phiền phức đến cho bọn họ, mà còn gia tăng xác suất làm bại lộ thân phận của chính hắn.
Chỗ dựa lớn nhất của Thẩm
' Nghi chính là ở Tây Hồng này vốn không có một thế lực nào biết đến hắn, lại có bảng giao diện tồn tại, chỉ cần hắn có thể ăn uống no đủ thì tốc độ
gia tăng cảnh giới sẽ đạt đến
một trình độ cực kỳ đáng sợ.
Nhưng hắn không có thói quen giao tính mạng của
mình cho người khác, càng
': không muốn cưỡng ép kéo
người khác đi theo mạo hiểm cùng mình.
Còn Vô Lượng Đạo Hoàng
: tông gì đó kia, đối phương chỉ là một cái bóng mờ trên trời, hoàn toàn không phải bản tôn đích thân tới.
Trừ phi Thẩm Nghi có thể
' làm việc này cực kỳ gọn gàng sạch sẽ, không để lại hậu hoạn, ví dụ như có thể nắm chắc chôn luôn tên tu sĩ này ở nơi đây, nếu không, hắn hoàn
toàn không có hứng thú đi
_ trêu chọc vào phiền phức dư
: thừa chỉ vì một chút nóng
giận nhất thời.
Hắn chỉ muốn lẫy đi thứ
thuộc về mình, không hơn. Ý niệm tới đây, Thẩm Nghi
- trực tiếp hóa thành một dải
cầu vồng màu tím trắng, lao
về phía chân trời.
Két! Két!
__ Thu cảnh này vào đáy mắt,
Ngụy Nguyên Châu mím chặt
' đôi môi, bàn tay đang giấu trong tay áo bỗng nhiên nắm chặt lại, tựa như muốn bóp nát cả xương ngón tay của mình, đồng thời cũng có sát
khí hiện lên trong hai tròng
mắt.
Vẻ mặt này hoàn toàn không phù hợp với danh xưng hiền
hoà bình thản của Lưu Vân
Thượng Tiên gã. Trên thực tế, gã chính là
: người tuân thủ quy củ nhất
trong nhóm Nam Hồng Đạo
Tử, cũng đang trực tiếp gánh vác trách nhiệm khống chế tình thế có thể phát sinh trong chuyến hành trình này.
Nhưng uy danh của tông chủ
là không thể xâm phạm... Đây
' cũng là một trong những quy củ cần phải tuân thủ nghiêm ngặt của Ngụy Nguyên Châu.
Huống chỉ tình huống trước
mắt vốn không phải là mạo
_ phạm đơn giản, mà là dứt
: khoát uy hiếp đến tính mạng!
Uy hiếp đến tính mạng của một vị tông chủ trong Nam
Hồng Thất Tử! "Có phải các ngươi điên hết
cả rồi?" Bạch Vu nhìn Ngụy
Nguyên Chầu vừa lạnh lùng
: quét mắt về phía mình, làm sao gã không biết đối phương đang có ý gì. Đây là muốn bảo gã đi xin chỉ thị
_ của sư phụ đó.
Tô Hồng Tụ thì cũng thôi đi, nữ nhân này vốn có tính tình táo bạo, sao Ngụy Nguyên Châu trước mặt cũng ồn ào theo vậy? Bọn họ thật sự coi
Nam Hồng Thất Tử là thế lực
khổng lồ từng được Nam
: Dương tông suất lĩnh lúc
trước sao?
Mười vạn năm! Trời đã sớm thay đổi rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận