Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 940: Lại Đi Giảng Đạo Nghĩa Nói ...

Chương 940: Lại Đi Giảng Đạo Nghĩa Nói ... Chương 940: Lại Đi Giảng Đạo Nghĩa Nói ...
"Ngươi thật sự bị đánh thành
như vậy?" Trì Dương chậm
hơn Thẩm Nghi một bước
: cũng vội vàng xông tới, lập tức vươn tay đỡ lấy thân thể Liễu Thế Khiêm, lại dùng giọng nói chỉ tiếc rèn sắt
' không thành thép, lên tiếng
hỏi: "Có phải đầu óc ngươi có
' bệnh rồi? Lại đi giảng đạo nghĩa nói quy củ với yêu ma?"
"Sao các ngươi lại tới đây?"
Liễu Thế Khiêm hơi nhíu mày,
chậm rãi lấy mu bàn tay lau
_đi phần máu loãng không
: ngừng chảy ra từ trong mũi,
. sau đó hướng ánh mắt mang theo một chút trách cứ nhìn
về phía Trì Dương.
Trì Dương trưởng lão đã hiểu ý của lão hữu, mới kêu
: khổ nói: "Đâu phải là ta dân
hắn tới, là Thẩm tông chủ dẫn
: ta tới đây đó."
Liễu Thế Khiêm cũng không
nhiều lời, chỉ dứt khoát nắm
: chặt thanh đao trên tay thêm
một lần nữa, rồi hướng ánh
' mắt mang theo một chút cảm khái nhìn về phía bóng lưng trước người, bên dưới bộ y phục màu đen kia, bờ vai của đối phương cũng không được
coi là đặc biệt dày rộng,
. nhưng khí chất trên người lại
: không hề thua kém những
Đạo Tử khác.
Mặc dù ông ấy vốn không
- giỏi ăn nói, nhưng đôi mắt
nhìn người vẫn chuẩn xác như trước đây.
"Ngăn cản yêu ma, để tông
: chủ đi trước." Liễu Thế Khiêm không hề khách khí với bạn cũ, hào quang màu xanh lúc trước lại một lần nữa nở rộ
trên thanh Yển Nguyệt đao.
Con voi mũi dài không nhanh không chậm nâng hai tay lên, nhìn chằm chằm vào Trì Dương trưởng lão: "Nếu ngươi đến sớm hơn một chút,
có lẽ vẫn còn mấy phần hi
. vọng sống sốt... Nhưng hiện
giờ đã muộn rồi."
Thực lực của Liễu Thế Khiêm đã rớt xuống thê thảm, mười : không còn được bốn. Dù cộng thêm Trì Dương, cũng lật không được trời.
Về phần thanh niên mặc áo
: đen kia, hắn hoàn toàn không được bọn chúng để vào trong mắt.
_ "Lấy nhiều khi ít, xem các
ngươi đắc ý như thế nào?" Trì
' Dương khẽ cười lạnh một tiếng, đầu ngón tay cũng đặt lên mi tâm, một chiếc cầu vồng hơi có phần thua kém Liễu Thế Khiêm trực tiếp kết
nối với thiên địa, ông ấy cũng
_ gọi ra hư ảnh Long Hán và
Xích Minh đại thành.
"Đám người hầu ở Long Cung chúng ta chưa từng ngại chuyện ỷ đông hiếp yếu, hơn nữa còn đặc biệt thích làm như vậy.” Con xà yêu ba
đầu kia nghe xong câu này lại
chẳng hề tức giận, ngược lại
: còn phát ra từng tràng cười âm trầm hung tợn.
Ngay sau đó, một trong ba
_ cái đầu của nó mới chậm rãi
nhìn về phía bóng người mặc
' áo đen kia: "Thẩm tông chủ, nói thế nào nhỉ? Hôm nay ngươi chán sống rồi nên chủ động đưa mình tới cửa, muốn thêm cho huynh đệ ta một
phần công trạng lớn đúng
_ không? Hay là muốn tính cả
: ngươi vào, là vừa vặn ba
người, chúng ta một đối
một?"
__ Ở trước mắt bao người,
bỗng nhiên trên gương mặt tuấn tú trắng nõn của Thẩm Nghỉ lại có thêm vài phần tươi tắn: "Không cần." "Ô?" Con xà yêu lè lưỡi như trêu chọc. _ Lại thấy thanh niên kia ngấng đầu lên, ý cười tan ' biến, chân thành nói: "Ta cũng thích lấy nhiều khi ít." Hắn vừa dứt lời, hai đạo linh quang đã lướt ra, nhanh chóng hóa thành thân thể vô - cùng to lớn lặng lễ xuất hiện sau lưng ba con Đại Yêu kia. Thân thể của Nhục Dực Tàm Trùng cao chừng trăm trượng chợt ngầng lên, hai cánh sau lưng gần như đã che khuất bầu trời, lập tức cuốn lên một
cơn bão cát, hệt như một sinh
vật khổng lồ doạ người vừa
: một lần nữa thức tỉnh.
Bên cạnh nó, là một con cự quy cả người óng ánh như
kim loại nóng chảy phun trào,
đang phủ phục trên mặt đất,
' dùng chân trước nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu trọc của con thủy tượng kia, sau đó càn rỡ vỗ một cái, cười the thé nói: "Muốn so nhiều người sao?
Thế này có đủ hay không? Ta
hỏi ngươi có đủ hay không?
Mở miệng nói chuyện!"
"Ngươi câm rồi?"
_ "Bản tôn cho ngươi nói
chuyện!" Ở trước mặt cự quy, con
: tượng yêu cao lớn ấy cũng lộ
ra vẻ gầy yếu, bị đối thủ dùng
: Sức VÕ xuống đầu, nhưng nó chỉ có thể trầm mặc cong người xuống.
_ Dường như tình huống này
có chút không thích hợp.
Hai con Đại Yêu còn lại cũng lập tức trở nên cảnh giác, không còn thoải mái như vừa rồi nữa.
Lo ợm
Liễu Thế Khiêm và Trì Dương liếc mắt nhìn nhau một cái.
Dáng vẻ của hai con thạch khôi này nhìn quen mắt lắm,
nhưng lại hoàn toàn khác xa
hình ảnh trong trí nhớ của
: bọn họ, bởi vì luồng khí tức nồng đậm trên người chúng nó thực sự làm bọn họ cảm thấy xa lạ.
Tu sĩ có thể mở ra hai tòa
' thành lớn như Liễu Thế Khiêm, một khi lấy Thanh Loan Tiên Binh ra, đừng nói Nam Hồng, dù phóng tầm mắt nhìn khắp cả Hồng Trạch
này, cũng là tồn tại cường
hãn.
Yêu ma tầm thường vốn không dám chạm vào mũi
nhọn này. Dù chỉ là tồn tại có
- tư cách giao thủ với ông ấy,
cũng ít ỏi chẳng được mấy người, mà mỗi người trong
': nhóm đó đầu có được hung
danh hiển hách. Vậy mà hôm
: nay, đám yêu ma có thực lực tương tự như vậy, lại một lần trực tiếp xuất hiện tới năm conl
Ngoại trừ Tiên Tông, khi đối
' mặt với thế trận như vậy, bất kỳ thế lực đỉnh cấp nào cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn kết cục bị hủy diệt của mình.
Giờ phút này, bọn chúng lại
_ trực tiếp hội tụ ở bên trong
- Tiên Nhân Động, khiến cho
khu bí cảnh này có vẻ hơi
chật chội.
__ Tiếng cười càn rỡ của Ô
Tuấn vang vọng không ngớt xung quanh, chân trước cực lớn của nó đột nhiên phát lực, đánh bay con voi nước mũi - dài toàn thân phủ đầy lân phiến ướt sũng kia ra ngoài! Oanh! Chỉ trong nháy mắt, đòn xuất thủ bất ngờ này đã làm cho bầu không khí bên ' trong Tiên Nhân Động tạm thời trở nên bình thản đến quỷ dị khó lường. Ban đầu, vốn là đám đại tướng của Long Cung ba : đánh một, ai ngờ chỉ trong : thoáng chốc khi người bên ngoài xuất hiện, tình thế đã nghịch chuyển một cách ngoạn mục rồi? Ngay cả Liễu Thế Khiêm cũng phải tạm thời kiềm chế
Sự kinh ngạc trong lòng, và
thay vào đó, trên gương mặt
: nghiêm túc kia đã lóe lên vài phần sát khí.
Nhìn ra được, tâm tư của vị
: trưởng lão bảo thủ này cũng
không bình tĩnh giống như
' những gì ông ấy thể hiện ra bên ngoài, hiển nhiên là lúc trước giao thủ, trong bụng đã nghẹn một luồng lửa nóng rồi.
Ông ấy đưa mắt nhìn chằm
: chằm vào bóng dáng to lớn
đang lao tới trước mặt mình, bỗng nhiên thanh Yển Nguyệt
Đại Đao trong tay khẽ lật một
cái. Lưỡi đao xẹt qua bầu trời, vẽ : lên một luồng thanh quang chói mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận