Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 700: Thiên Hoàng Đan!

Chương 700: Thiên Hoàng Đan! Chương 700: Thiên Hoàng Đan!
"Đa tạ." Thẩm Nghi khẽ gật
đầu nói.
- Với thực lực hiện tại của hắn, chỉ cần lão cấu không ra tay thì gần như không sợ bất cứ một con yêu ma nào phục
_ kích.
Nhưng Đại Càn thì khác. Nơi này có rất nhiều người bình thường, địa vực lại rộng lớn đến mức ngay cả tu sĩ Hóa Thần viên mãn cũng không
đủ lực lượng đi che chở cho
_ tất cả mọi người.
Từ ban đầu chỉ vì nguyện lực hương hỏa, cho tới bây giờ,
rốt cục Thẩm Nghi đã muốn
vươn tay ra ngăn cản thêm một lần nữa, mà không phải cực lực đi kiềm chế tâm trạng
của chính mình nữa.
: Nhưng hiện giờ, người đứng phía sau hắn không còn là đôi phụ thân nữ nhi của Lưu gia, mà là vô số lê dân thương
sinh.
Chẳng qua cũng chỉ là ngăn cản một con chó thôi mà? Không có gan dừng bước, không phải chỉ vì một cái tâm
niệm thông suốt thôi sao?
ị ¬ TA "
Nói cảm ơn cái gì?" Đồng
Tâm Xuyến cười tự giêu rồi nhướng mày nói: "Kim Tình
Sư Hoàng đại nhân không chỉ
: che chở cho chúng ta một
lần." Nghe nói đến lời ấy, phương
có phản ứng lớn nhất lại là Võ
Miếu.
Ngô Đạo An há to miệng,
dùng ánh mắt khó có thể tin
nổi để nhìn sang: "Yêu Hoàng kia là Thẩm sư đệ?"
Trước đó vài ngày, từng có tin tức một vị Đại Yêu Hoàng vừa mới lên chức được lan truyền đi, thì ra đối phương lại là người vừa mới rời khỏi Đại
Càn đi ra bên ngoài.
Chậc! Quả nhiên là Thẩm sư
đệ, không cần biết đi đến nơi nào, hắn vẫn mãi mãi là tồn
tại chói mắt nhất, ngay cả khi đi làm yêu ma, cũng phải là
: một con yêu ma thuộc nhóm
mạnh nhất.
Sau khi biết chuyện đệ tử
Ngô Đồng sơn muốn hỗ trợ
trấn thủ Cửu Châu, Võ Miếu
' cũng lập tức bày ra yến hội, không hề mất đi cấp bậc lễ nghĩa, muốn dùng bữa tiệc này để tiễn đưa mọi người.
Về phần nơi tổ chức, bọn họ
_ trực tiếp lựa chọn tổ chức ở
đại điện của Võ Miếu, để vị
lão tổ ngơ ngơ ngác ngác kia cũng có một chút cảm giác
tham dự.
Thẩm Nghi vẫn không dự tiệc. Hắn còn có chuyện quan
trọng hơn phải làm.
: Có thể nói một cái chân chó lúc trước đã chỉ cho hắn thấy rõ sự chênh lệch giữa mình và Phản Hư cảnh chân chính.
Đối phương không dám đi ra,
' cũng không phải vì bản thân nó đang bị hạn chế gì. Bởi căn cứ theo tin tức hắn đang nắm giữ được trước mắt thì lão cầu kia càng kiêng kị Đạo
Bài trong tay Ngô Đồng Sơn
_ hơn. Nó lo lắng mình sẽ trúng
kế điệu hổ ly sơn.
Đặt tính mạng của bản thân vào trong khúc mắc của một con chó, đây là chuyện hắn không thể nào chấp nhận được.
Cái lò nhỏ màu tím vàng
- đang lơ lửng trên không trung, chậm rãi quay tròn, Thẩm Nghỉ tách hai tay ra, Vô Sắc Ly Hỏa liên miên không
dứt nhanh chóng tràn vào
bên trong lò đan. Thiên Hoàng Đan - loại đan dược này vốn là thứ chuyên dùng để tu luyện Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân,
nhưng phải chờ đến khi Thần
. Tước Niết Bàn viên mãn, mới
: CÓ thể thừa nhận được dược
lực mãnh liệt như mức này.
Dù sao nó cũng là loại đan
dược có liên quan đến Phản
Hư Cảnh, bảo dược cần sử dụng võ cùng trân quý, : chủng loại cũng khá là phong phú. Ngay cả khi Thẩm Nghi đã vơ vét sạch sẽ toàn bộ quật thứ tư, cũng chỉ có thể miễn ' cưỡng tích góp được sáu - bảy phần tài liệu. Cũng may nội tình của Ngô Đồng sơn tương đối khá, sau khi mấy người đồng môn gom góp một phen, mặc dù không lấy ra được những thứ dược liệu có ghi lại bên trong : đan phương, nhưng dùng những loại trân bảo có dược tính tương tự khác cũng có thể miễn cưỡng thay thế được. Thứ thiếu sót cuối cùng chính - là tỉnh huyết của yêu thú với độ tương thích phù hợp. Yêu cầm Phản Hư cảnh hỏa tính, đừng nói là những nơi còn lại, dù đưa mắt nhìn khắp cả Nam Dương tông cũng tuyệt đối không tìm ra một ' con nào. Thẩm Nghi cũng không kén ăn, bảo dược đã dùng những vật khác đi thay thế rồi, thì loại tỉnh huyết này, hắn cũng dứt khoát tìm một ít yêu : huyết Hỗn Nguyên cảnh từ trong kho vũ khí tới thay thế luôn cho xong. Không quan tâm dược hiệu có thể bị hao tổn hay không,
chỉ cần có thể luyện thành
đan, lại có số lượng đủ lớn là
: Thẩm Nghi dám ăn, xét cho cùng, toàn thân hắn cũng chứa đầy đan độc rồi, rận nhiều không sợ ngứa.
"Nhanh lên một chút, phải
' luyện như thế nào?" Đối mặt với câu hỏi của chủ nhân, Thanh Khâu lão tổ và Huyền Minh Yêu Hoàng cùng nhau run lên.
Nói thật, hai người bọn
: chúng cũng có chút thông
hiểu đan pháp, nhưng đống tài liệu này đã bị thay đổi hơn
phân nửa rồi, luyện chế xong
còn có thể cho ra thứ đã được
ghi chép bên trong đan phương sao? Huống chỉ kỹ thuật luyện đan của chủ nhân... _ Tối nay, Đại Càn náo nhiệt vô cùng. Trong Võ Miếu, âm thanh nâng chén cụng ly nối liền không dứt, thỉnh thoảng lại có thiên địa chi tức xông lên tận trời, nhuộm một mảnh hư không. Đó là sự ra đời của từng tu sĩ Hóa Thần cảnh. Đây là cảnh tượng Đại Càn chưa bao giờ có, đã trực tiếp làm chấn động toàn bộ dân
': chúng bên trong Hoàng
thành. Dường như để ăn mừng cho bọn họ, trong Giáp Viện sát vách Võ Miếu, từng ánh lửa
: nóng bỏng táo bạo cũng
xông thẳng lên không trung,
' hóa thành ánh sao đầy trời, dược lực nồng đậm lan tràn ra, còn muốn say lòng người hơn một chén rượu ngon thuần vị.
Mãi cho đến khi dược lực đều
: biến thành mưa lửa rơi
xuống, Nhiếp Quân mới phát hiện ra có điều gì đó không
đúng, gã lập tức buông chum
: rượu lớn xuống, Huyền Kiếm
rời ống tay áo, nhanh chóng ngăn cản các loại dược liệu : đang cháy hừng hực rơi xuống nơi này. Ngay sau đó, gã rời khỏi đại điện, chậm rãi đi vào Giáp viện. Chỉ thấy Thẩm Nghi _ đang ngồi dưới đất, vẻ mặt bình tĩnh, một bộ áo bào màu ' đen khe khẽ lay động, tựa như một vị tiền bối cao nhân siêu nhiên thoát tục. Sau khi đối phương vung chưởng, cái lò đan trước người lại một lần nữa bộc phát ra tiếng nổi Oanhl ' Dưới cảnh tượng kinh người như vậy, sắc mặt Thẩm Nghi vẫn không thay đổi, hắn lại
: thuần thục bỏ dược liệu vào
trong lò đan thêm một lần
:. nữa. Ở nơi Nhiếp Quân không nhìn thấy, Thanh Khâu lão tổ và
': Huyền Minh Chu Hoàng đã
lạnh run ôm lẫy đầu mình. Một màn kinh khủng này, bỗng nhiên lại khiến Thanh Khâu lão tổ nhớ tới quá trình đối phương tu tập trận pháp.
Hai đứa chúng nó có dự cảm,
nếu chủ nhân lại thất bại
: thêm một lần nữa, chỉ sợ bản
thân cũng khó giữ được cái
mạng nhỏ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận