Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 734: Đồng Bệnh Tương Liên!

Chương 734: Đồng Bệnh Tương Liên! Chương 734: Đồng Bệnh Tương Liên!
Tình huống này, ngoại trừ
: chứng minh truyền thừa
trong Nam Dương tông đã
: chân chính đoạn tuyệt, dẫn tới con đường của tu sĩ xuất hiện sai lầm, thì càng có thể biểu lộ được thiên tư và ngộ
_ tính của vị "Tông chủ" trẻ tuổi
này. Nhưng Đạo Cung này... sao gã lại có cảm giác nó rất giống với Vô Lượng Đạo Hoàng Cung chứ?
Nếu gã nhớ không lầm thì
- thời điểm bản thân mang bản
công pháp này về, đã từng đặc biệt lưu lại lời chú ngôn,
nhắc nhở đệ tử trong môn
: không thể tu hành nó, chỉ có
thể đọc qua nhằm gia tăng kiến thức.
Ây cha quên đi, cũng có khả
: năng Đạo Cung chỉ giống nhau thôi.
Dù sao đám người trong Vô
': Lượng Đạo Hoàng tông kia
cũng dũng mãnh như rồng,
' xuất hành ra ngoài sẽ trông thấy chính khí vân thiên, nào có hung thần ác sát như vậy? Lý Huyền Khánh hơi chắp tay,
coi như là ăn mừng tông chủ
phá cảnh, mặc dù chỉ đột phá
Phản Hư tầng một mà thôi. Còn bảo gã chân chính coi
đám người này là đồng môn
': Nam Dương tông... Bọn họ
chẳng những không có quan hệ gì với đệ tử Nam Dương
: trước kia mà tu vi cũng thua
kém hơi nhiều.
Có lẽ đi một chuyến tới Thanh
Nguyệt tông sẽ khiến những
người trẻ tuổi này thoáng nhìn rõ hiện thực.
Lý Huyền Khánh đã sớm không nghĩ tới chuyện xây dựng lại Nam Dương tông, gã chỉ muốn về nhà thăm tổ sư một chút, sau đó ở lại mảnh
cố thổ này, yên tĩnh chờ đến
_ khi tàn hồn tan biến.
..apptruyen...
Ngay lúc đó, bên ngoài đại
điện. Thần hồn của Thẩm Nghi
: đang từng bước trở nên
cường đại dưới sự nuôi
: dưỡng của Đạo Cung, thức hải cũng bị cưỡng ép mở rộng thêm ra.
_ Loại tốc độ trưởng thành rõ
ràng mà mắt thường cũng có
' thể nhìn thấy này, luôn khiến người ta đắm chìm trầm mê. Cho đến khi tiêu hóa xong một chút thu hoạch cuối
cùng, rốt cục Thẩm Nghi
_ cũng mở mắt, lao về phía
: trước, thuận tiện mở bảng
giao diện ra.
Trong lòng có chút do dự, nói
thật, hắn cũng không nguyện ý tái tạo con chó vàng lưng
: đen kia thành Trấn Thạch, bởi
vì đối phương chính là một
con yêu ma thuần túy dựa vào dược lực chồng chất mà lên, thậm chí thiên phú còn không mạnh hơn hắn bao nhiêu.
Vì sao hắn lại có suy đoán này? Nói đơn giản, nấu thay đổi con chó ấy thành một con yêu ma bình thường khác, thì sau khi nuốt gần như toàn bộ
phần tích tụ của Nam Dương
- tông, không nói đạt đến Hợp
: Đạo thì ít nhất cũng phải đạt
đến Bạch Ngọc Kinh chứ?
Nhưng hiện tại xem ra,
: những món đồ vật Nam
Dương tông để lại cho Thẩm Nghi hắn cũng không nhiều.
Tính mạng thì không đáng lo.
: Bởi xét cho cùng, khi gặp phải phiền phức, chỉ cần hắn trốn vào bên trong Nam Dương tông thì ngoại trừ tu
_ sĩ Hợp Đạo cảnh, ai cũng
không thể làm gì được hắn. Dù hắn thật sự chọc tới tu sĩ Hợp Đạo cảnh... Người bên ngoài vẫn nói Nam
Hồng Thất Tử vốn đồng sinh
_ cộng tử, hẳn là mấy vị tông
: chủ còn lại cũng không đến
mức trơ mắt nhìn người ta đánh tới tận cửa rồi cứng rắn
hủy đi mảnh Bảo Địa này đâu.
Nhưng vất vả lắm hắn mở ra được đại trận, nhìn thấy bên
: ngoài đều là trân bảo khó có
thể tưởng tượng nổi, vậy mà
: bản thân vốn không có tư cách đi ra bên ngoài thăm dò, đã thấy chán nản rồi.
' Đương nhiên, hắn không thể
lẩn trốn cả đời được. Mà
muốn quang minh chính đại đi ra bên ngoài thì thực lực phải gia tăng lên nhanh chóng.
Nhìn tình huống hiện tại một
chút, rõ ràng là Mộc Nhần kia
: không coi bọn họ là người
một nhà, mà ngoại trừ Lý Huyền Khánh, trợ lực lớn
nhất Thẩm Nghi có thể tìm
được hiện giờ chính là con
chó kia. Nghĩ đến đây, hắn cũng
không do dự thêm nữa.
__ [Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 193 ngàn năm ] Dưới sự gia trì của rất nhiều
' bảo dược và Tuế Quả, một
con linh khuyển phổ thông
'_ như Trương Lai Phúc lại có tuổi thọ vượt xa Xích Nhãn Huyền Phượng, trực tiếp cung cấp bốn mươi lăm ngàn năm thọ nguyên cho Thẩm
Nghi.
Hắn lập ra một pho tượng
Trấn Thạch, hút toàn bộ huyết nhục của lão cầu lưng
đen kia vào bên trong, sau đó bắt đầu trao đổi Yêu Ma Bản
Nguyên tới tái tạo yêu hồn.
: Không nói đến những cái khác, lão cẩu này lại có một điểm chung với Xích Nhãn Huyền Phượng, đó là kể cả
khi nó đã trải qua gần mười
vạn năm tuổi thọ dài dằng
' dặc, nhưng phần lớn thời gian đều chìm vào giấc ngủ Say.
Sau khi rót quả Yêu Ma Bản Nguyên thứ bảy vào, nó đã
_ triệt để thành hình.
Thẩm Nghi đặt lão cẩu vào trong Yêu Ma Trấn Thạch,
nhìn hào quang chậm rãi lan
tràn ra bên trên. Đúng vào lúc này, hắn lại
: trông thấy phần bụng của
bức tượng mới tạc kia có
: thêm một quả cầu ánh sáng, thậm chí con mắt của lão cầu cũng một mực nhắm chặt lại, không có mở ra, đồng thời
: phía trên bức tượng mới tạc
nọ còn truyền ra cảm giác
' gào khóc đòi ăn.
Thẩm Nghi trầm mặc một
thoáng, bỗng nhiên hiểu
được cái gì, hắn thử rót thọ
: nguyên của yêu ma vào trong
Trấn Thạch, theo quá trình thọ nguyên nhanh chóng
giảm bớt, quang cầu trong
bụng chó cũng dần dần lan tràn ra.
Lại hao tốn thêm bốn mươi lãm ngàn năm nữa, vừa vặn tương đương với hạn mức thọ nguyên cao nhất của lão cầu, hắn cũng đợi được đến
' lúc nó mở mắt.
Chỉ thấy một vòng khí tức cường hãn nhanh chóng khuếch tán khắp nơi.
"Lai Phúc tham kiến chủ
nhân!" Trương Lai Phúc bay
. từ mi tâm Thẩm Nghi ra
: ngoài, ngồi xổm bên cạnh
chân hắn, dùng đầu cọ cọ vào
vạt áo của hắn.
: Đám yêu ma này, dù đã tái
tạo lại yêu hồn vẫn luôn mang theo ký ức khi còn
: sống. Nó bày ra tư thái như
vậy, đương nhiên là đang
: nghiêm túc và thành khẩn cảm ơn từ tận đáy lòng. "Hiện giờ ngươi đang ở cảnh
_ giới gì?"
Thẩm Nghi chỉ muốn biết, rốt cuộc là mình hao tốn khoản thọ nguyên 125 ngàn năm của yêu ma đã đổi được cái gì rồi.
[ Thọ nguyên của yêu ma
: còn thừa: Sáu mươi tám ngàn
năm ]
"Còn thiếu một chút nữa là có
_ thể so sánh với tu sĩ Phản Hư
tầng năm" Trương Lai Phúc có chút hổ thẹn cúi đầu. Thẩm Nghi yên lặng liếc mắt nhìn lão cẩu này, đột nhiên lại có cảm giác đồng bệnh tương
: liên.
Hơn mười vạn năm, lại tăng thêm nhiều bảo dược như vậy, nhưng nó chỉ tu luyện đến loại tình trạng này, đúng là đủ thê thảm mà.
Nếu cho Xích Nhãn Huyền
: Phượng nuốt vào đống bảo
dược tương tự như vậy, lại cho nó thêm nhiều thọ
nguyên kiểu này, đoán chừng
: nó đã sớm sánh ngang với
Hợp Đạo rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận