Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 767: Nguy Hiểm Thật!

Chương 767: Nguy Hiểm Thật! Chương 767: Nguy Hiểm Thật!
Sau khi mảnh hỏa diễm rút đi
như mây mù, một tồn tại có
đầu chim thân người đã xuất
hiện trong đó, chỉ thấy sợi lông vũ trên đầu đối phương cực kỳ chói mắt, dường như được tạo thành từ chất liệu là
' vàng ròng cùng một đôi
tròng mắt lóe lên màu xanh
' sẵm. Nhìn như uy phong lẫm liệt, nhưng chờ đến khi quan sát kỹ lại, mới có thể chú ý thấy
một sợi dây nhỏ rủ xuống từ
_ trên đỉnh đầu nó, trực tiếp
: chiếm cứ toàn bộ thân hình.
Hóa ra sinh vật này vừa dùng thứ kim diễm nóng rực kia,
cưỡng ép dán thân thể của
mình lại với nhau. "Gần đây không oán, ngày
: xưa không thù. Thượng Tiên
của Thanh Nguyệt tông, hình
: như ngươi không muốn cho chúng ta một con đường sống." Kim Hỏa Tước hờ hững phát lực, dưới sự gia trì của
yêu thể có sinh mệnh lực
ngoan cường như thế, Bảo
' Cảnh đang dần dần vỡ vụn thành từng mảnh. "Động đến người của Thanh Nguyệt tông ta, đầy cũng
được gọi là không thù không
oán sao?" Đôi mắt Trịnh
: Thiên lóe lên vẻ lạnh lùng,
sau khi nàng một lần nữa nâng chưởng, lại có ánh
trăng ngưng tụ bên trong
Đạo Cung. "Người?" Kim Hỏa Tước Yêu
': bồng bật ra một tiếng cười
nhạo: "Ý của ngươi là đám
: tạp chủng không giống người cũng chẳng giống yêu phía dưới kia cũng là Thượng Tiên của Thanh Nguyệt tông sao?
_ Thế sao ngươi không đưa
bọn chúng trở về Thanh
' Nguyệt Bảo Địa?"
Khóe môi Trịnh Thiên thoáng
co giật, khiến cho động tác
thúc giục đạo pháp lại càng
: nhanh hơn: "Lão nương nhìn
ngươi ngứa mắt, thế đã được
chưa?" Hai người nhìn như nhàn rỗi, còn tranh cãi với nhau, nhưng trên thực tế, tất cả đầu đang : dốc hết toàn lực tranh đấu. Nếu bảo kính vỡ trước, Trịnh Thiên khó tránh khỏi kết cục bị thương, còn nếu ánh trăng kia rơi xuống trước, thì hôm nay, rất có khả năng con Kim Hỏa Tước Yêu kia sẽ táng thân tại chỗ này. "Thẩm đạo hữu, ta lo liệu chủ trận, ngươi đứng bên cạnh phụ trợ là được rồi." Hai tay : Nhan Văn Thành liên tục bay múa, các loại trận vật không ngừng hóa thành lưu quang rơi xuống bốn phía. Gã biết vừa rồi Thẩm Nghỉ đã dùng loại thủ đoạn gì để bày ra
Ngũ Hành Bảo Liên Đại Trận,
nghĩa là giờ phút này, thần
: hồn của hắn đầu đặt trên người nhóm tộc nhân Dư thị dưới lòng đất rồi, khẳng định là không còn dư lực để bày ra
: trận pháp khác.
Lời còn chưa dứt, gã quay người nhìn lại, đã không thấy bóng dáng Thẩm Nghỉ đâu. "A2"
Thân là trận pháp sư, một khi
- thoát khỏi vòng bảo hộ của
Liễu chấp sự, sẽ lập tức rơi vào tình huống cực kỳ nguy
hiểm.
Đừng quên trên đỉnh núi bên phải vẫn còn hai con tước
yêu.
: Đúng vào lúc này, trên mặt Trịnh Thiên lại có thêm một chút thoải mái, hiển nhiên là nàng đã chiếm được cơ hội
chiến thắng. Sau khi nàng đột
ngột vung chưởng, ánh trăng sắc bén kia cũng trực tiếp chém xuống! Gần như trong nháy mắt này, rốt cuộc con Kim Hỏa Tước
Yêu kia cũng phá vỡ tấm bảo
kính trước mặt.
Giao thủ giữa Phản Hư trung kỳ, sai một ly đi ngàn dặm,
mặc dù chỉ chênh lệch một
nhịp hô hấp thôi, nhưng cũng có thể phân ra cao thấp rồi. Vậy mà vào khoảnh khắc đó, Trịnh Thiên lại bắt được một tia mỉa mai trong mắt Kim : Hỏa Tước Yêu. Phập —— Ngay say đó, thân thể vốn được Kim Hỏa Tước Yêu dùng xích viêm dán lại bông nhiên nứt ra một cái ' khe, một cái tước trảo sắc bén lộ ra từ bên trong. chụp thẳng vào mặt Trịnh Thiên! Hóa ra trong thân thể con : tước yêu này lại đang cất giấu một con tước yêu khác! "Hít!" Trịnh Thiên lập tức ngửa đầu theo bản năng,
': muốn thoát ra, trong mắt
xuất hiện vẻ kinh hãi. Nguy rồi! Nguy rồi! Thân thể tu sĩ không cường hãn như yêu ma.
Giờ phút này, Liễu Thiến Vân
' đang đứng bên cạnh bảo hộ Nhan Văn Thành bày trận, cũng biến sắc, đang muốn đứng dậy tương trợ, lại trông thấy một bóng người dường
như đã sớm đoán được từ
trước, đột ngột xeẹt qua trời
: cao, căn thăng xuống bộ tước
trảo vừa đột ngột xuất hiện
kia.
Rắc rắc rắc! Đúng là một con chó vàng
lưng đen!
- Liễu Thiến Vân vội vàng đưa mắt nhìn chung quanh theo bản năng, chỉ thấy Thẩm Nghi với vẻ mặt bình tĩnh, hơi
' nhíu mày, chậm rãi đi ra từ
trong cây đại thụ kia.
Thật hiển nhiên, hắn vừa đi tìm con yêu ma bị trọng
thương kia.
Không phải chứ? Vị Thẩm
tông chủ này lại thích tự tay
trảm yêu đến vậy sao?
"Kengl” Trong bụng Kim Hỏa Tước
Yêu truyền ra một tiếng kêu
thảm thiết bén nhọn. Con
: tước yêu thứ hai vừa trực tiếp phá bụng lao ra, đợi đến khi nó hiện thân, lại là một con ấu yêu với bộ lông vũ thuần
- kim trên người, không hề có
lấy một chút màu đỏ nào,
' nhưng đang bị Trương Lai Phúc cứng rắn kéo theo không ngừng quay cuồng trên không trung.
"Ngươi!" Đại Yêu Kim Tước bị
thương kia vội vàng bịt kín
: miệng vết thương, đột ngột
quay đầu trừng mắt giận dữ
nhìn Thẩm Nghi. Đến thời điểm này, Trịnh Thiên cũng phục hồi lại tinh thần, nàng nhìn về phía Trương Lai Phúc, trên mặt lộ khiếp sợ không thôi. Một con khôi lỗi có thể sánh : ngang với Phản Hư tầng bốn! Đây cũng là thủ đoạn của Thẩm Nghi sao? Nghĩ đến đây, nàng lại một lần nữa nhìn về phía Thẩm Nghi, há to miệng hồi lâu, cuối cùng cũng cao giọng nói: "Đa tại" Đối với sát chiêu đột nhiên xuất hiện của yêu ma, rõ ràng là trong lòng Trịnh Thiên vẫn còn sợ hã.
Thật hiển nhiên mấy con yêu
: ma này là tồn tại có kinh nghiệm phong phú, từ khi nàng ra tay đến khi ánh trăng chém đứt thân thể lão tước
yêu, chỉ trong thời gian thật
ngắn này, chẳng những đối
phương không bị rối loại trận tuyến mà ngược lại còn có thể quyết đoán nghĩ ra mưu kế âm hiểm như vậy.
Nhưng có một điều khác càng
làm cho Trịnh Thiên giật mình
: hơn. Đó là mặc dù khí tức của
con ấu tước đánh lén kia rất yếu kém, nhưng một trảo vừa
rồi lại cộng thêm yêu thể
': mạnh mẽ đến doạ người lúc
nãy, mà ngay cả hình dáng của nó cũng có phần không
giống những con Kim Hỏa
Tước Yêu khác, hiển nhiên nó
: vốn không phải một con tước yêu bình thường.
Nguy hiểm thật!
May mà có Thẩm Nghi tồn tại. Đầu tiên, hắn cung cấp tin tức mấu chốt, để nàng chiếm cứ tiên cơ, ra tay đánh trọng thương lão tước yêu Phản Hư
tầng bốn, sau đó chính hắn
_ lại kịp thời ra tay, ngăn cản
con ấu tước đánh lén.
Hành động lão luyện như vậy, không biết mạnh hơn Trịnh mỗ nàng bao nhiêu lần. Không hổ là tu sĩ có thể giết ra từ mảnh đất đã bị đoạn tuyệt truyền thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận