Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 925: Giết Xong Là ĐiI

Chương 925: Giết Xong Là ĐiI Chương 925: Giết Xong Là ĐiI
Hẳn là tạm thời không nên làm ra loại chuyện tự hủy căn cơ này.
Hơn nữa, nếu Minh tông thật sự không còn nữa, thì khẳng định là Nam Dương
: tông cũng không cách nào bảo toàn.
"Đi thôi." Thẩm Nghỉ thu lại ánh mắt, thoáng phất tay một cái, trực tiếp thu đống thi hài trên đất vào trong
nhẫn, sau đó lập tức tế ra Ô
: Quang Phi Kiếm, cũng không : quay đầu mà nhanh chóng
biến mất khỏi vùng thủy vực
này.
Về những tài sản trong điện, Thẩm Nghi không định vơ vét chúng đi, nói gì thì nói yêu
: cũng là hắn giết, nếu ngay cả
vật cũng cầm đi luôn, thì
: chẳng phải toàn bộ trách nhiệm đầu bị đổ lên người Nam Dương tông hắn sao?
Tạm thời lỗi lầm này vẫn nên
đổ cho Thiên Kiếm Tông sẽ
' thích hợp hơn...
Tô Hồng Tụ thoáng giật
mình, trong lòng có chút kinh
. ngạc, nàng luôn có cảm giác
: số lân mình trâm mặc trong
ngày hôm nay còn nhiều hơn tổng số lần nàng trầm mặc
trong mấy chục năm gần đây
cộng lại. Có phải tốc độ trở mặt của vị : Thẩm tông chủ này quá nhanh rồi?
Còn nữa, đối phương tới đây một chuyến, chẳng lẽ chỉ đơn thuần là muốn hưởng thụ
': khoái cảm giết chóc thôi sao? Hơi bị vớ vấn quá rồi. Ý niệm tới đây, nàng lại lắc lắc đầu rồi tùy ý liếc mắt nhìn một đống rách nát bên trong đại điện, sau đó cũng cất bước rời đi. Thân là tu sĩ Bạch : Ngọc Kinh, trên thế gian này, cũng chẳng còn mất thứ đủ
sức lọt vào tầm mắt của nàng. Mãi cho đến lúc khi thân hình
: cả hai người bọn họ đều biến
mất khỏi vùng thủy vực ấy,
- chỉ để lại một tòa đại điện hoàn chỉnh, mùi tanh hung hăng xộc vào trong mũi.
__ Không một ai động tới đống
tài bảo ở nơi này, hình như
' mục đích bọn họ tìm đến chỉ đơn thuần là giết chóc mà thôi, giết xong là đi, khiến cho đám Thủy tộc ở xung quanh phải chờ thật lâu sau
mới dám đến gần, nhìn mà
trợn mắt há hốc mồm.
+
Nội môn, Nam Dương tông. Trải qua một đoạn thời gian điều chỉnh, Thiên Yêu quật hiện giờ đã hoàn toàn biến : thành một khu Bảo Địa tu hành với tiên khí bồng bầnh quanh quẩn. __ Những nơi nên tu sửa đầu đã được tu sửa xong xuôi dưới sự hỗ trợ của Dư thị nhất tộc rồi. Lý Thanh Phong liên hệ với mấy thế lực bao gồm cả Đại Càn rồi bắt đầu chọn lựa những người thiên tư trác : tuyệt, thu nhập vào ngoại môn, sau đó chia xuống cho đám chấp sự Phản Hư tự mình truyền pháp giảng dạy. Trong khoảng thời gian này,
quá trình xây dựng thế lực
diễn ra khá thuận buồm xuôi
gió, nhưng đương nhiên, vẫn có tỉn tức xấu và tin tức tốt như thường.
_ Tin tức tốt là lúc ban đầu khi
có nhiều thế lực xa lạ như vậy
tiến vào trong tông, gã còn lo lắng, không biết có thể xảy ra hỗn loạn gì hay không, cũng may vì thực sự không biết những thế lực này đã từng
gặp qua cảnh tượng đáng sợ
_ gì, chỉ biết rằng người nào
: người nấy đầu thành thật,
thậm chí khi nhìn thấy dân bản xứ của Nam Dương, dù
tu vi của người nọ có thấp
đến mấy, bọn họ vẫn tỏ ra khách khí vô cùng.
Dường như bọn họ rất sợ
: hãi chỉ cần mình tỏ thái độ bất kính một chút thôi là những tu sĩ Hóa Thần kỳ kia, sẽ nhanh chóng móc từ trong
mi tâm ra Thiên Cung Tử Khí
cao mãy tầng, có Linh Khu
' Pháp gia thần, lại gọi thêm hai bộ Linh Khôi trợ chiến...
Còn tin tức xấu là, tông chủ
mất tích rồi.
"Ngài có thể nói một câu
: chắc chăn hay không? Rốt
cuộc là khi nào tông chủ sẽ
trở về?”
Lý Thanh Phong đang ở bên
cạnh Huyền Khánh. Nếu nói lúc trước, gã ở lại nơi này chỉ ' nhằm mục đích làm cho Mộc Nhân này tỉnh táo hơn thì bây giờ gã ở lại nơi này chỉ đơn thuần là cần tìm một người câm bầu bạn, cho đối phương lắng nghe bản thân nói lảm ': nhảm một chút, từ đó phát tiết áp lực trong lòng mà thôi. Thời điểm hiện tại, chỉ còn hơn một tháng nữa là đại hội Thất Tử bắt đầu rồi. Vậy mà tông chủ... đừng nói là hắn chuẩn bị cái gì, hiện giờ ngay cả bóng người cũng không thấy. "Bằng không cứ để cho nhóm chấp sự ra ngoài tìm kiếm xem?" "Đã trở về rồi." Đột nhiên
: Huyền Khánh lên tiếng cắt
ngang mấy lời nói líu lo
: không ngừng của đối phương.
"Cái gì?" Lý Thanh Phong ngẩn người hỏi lại.
"Tông chủ trở về rồi." Huyền Khánh khẽ lặp lại một câu rồi lập tức đứng dậy ởi ra ngoài cửa, ngẩng đầu nhìn về phía hư vô. Trên mặt gã có chút
không hiểu, toàn thân đứng
. nguyên tại chỗ, phảng phất
: như lại một lần nữa biến
thành một khúc gỗ rồi.
Bởi vì luồng khí tức vừa xeẹt
qua chân trời kia quá mức khó hiểu, thậm chí nó còn : khiến vị thiên kiêu từng quét ngang đám đệ tử cùng thế hệ : Suốt mấy vạn năm nhữ Huyền Khánh, cũng cảm thấy kinh ngạc. __ Nghe vậy, Lý Thanh Phong vội vàng đuổi theo, cũng rời ' khỏi Tổ Sư điện, hết nhìn Đông tới nhìn Tây hỏi: "Ở đâu cơ?" Tựa như để đáp lại câu hỏi của gã, chỉ trong phút chốc, trên màn trời nội môn Nam : Dương tông đã đột ngột xuất hiện một mảng màu đỏ nhạt, thoạt nhìn cứ như ráng chiều. Nhưng cần tiến đến gần ngọn núi kia, màu đỏ ấy lại càng thêm nồng đậm, mãi cho đến lúc hóa thành một
: vùng đại dương mênh mông
như huyết tương, người ta
: mới nhìn rố được một tòa đại điện to lớn cao tám tầng đang đứng sừng sững trong đó.
Vô Lượng Yêu Hoàng Cung
' tựa như một thanh kiếm sắc bén, muốn phá vỡ tầng mây kia, hướng thẳng ánh mắt quan sát phong cảnh đang ẩn giấu đằng sau tâng mây dày
nặng ấy.
"Là thật sao?" Huyền Khánh
nỉ non một câu, chợt nhanh chóng lẫy lại tỉnh thần. Gã
thất thần như thế vì vừa rồi
đã cảm ứng được khí tức
Phản Hư hậu kỳ. Chỉ thấy từng luồng Tử Khí không
: chứa một chút tạp sắc đang
nhẹ nhàng bay bổng bên
: trong tòa Đạo Cung màu đỏ tươi ấy, Tử Khí thuần túy như vậy đã khiến người bên ngoài không khỏi dừng bước theo
: bản năng.
Ngay sau đó, âm thanh răng rắc răng rắc truyền khắp nội môn Nam Dương tông. Chỉ thấy sáu cây cột đá to lớn vừa được dựng lên ngay giữa hư
không, lớp vỏ đá bên ngoài
nhanh chóng bong ra từng
: mảnh, để lộ bức phù điêu yêu
ma trông cực kỳ sống động bên trong. Mỗi một con đều
hung ác vô cùng, tựa như trong tay nắm giữ năng lực dời sông lấp biển. Những tu sĩ gia nhập Nam
': Dương tông không lâu, ví dụ
như nhóm cung phụng của
- Thủy Nguyệt Thương Minh, còn có thể nhận ra không ít khuôn mặt quen thuộc từ trong nhóm tượng đá ấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận