Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 950: Không Phục Thì Tới Đánh Ta...

Chương 950: Không Phục Thì Tới Đánh Ta... Chương 950: Không Phục Thì Tới Đánh Ta...
“Đi qua xem trước một chút
đi." Liêu Thế Khiêm khẽ cau
mày, sau đó điều khiển Thanh
: Nguyệt bảo thuyền đi về phía Vần Tiêu các.
Đợi cho đến khi hai vị trưởng lão đuổi tới nơi đây, đã nhìn thấy một vùng sóng ' nước cuồn cuộn ngập trời,
cùng với đám yêu binh tinh nhuêệ lít nha lít nhít ngụp lặn giữa từng cơn sóng nước lại cộng thêm tám con thủy yêu khủng bố với thân hình che khuất cả bầu trời kia. Trong vòng vây của thủy yêu, có hai con rồng dài đến mấy trăm trượng, một đỏ : một vàng đầu cuộn mình bay lượn giữa thinh không! Yêu khí ngút trời như thế,
: ngay cả với tu vi của hai vị
trưởng lão cũng không nhịn
: được mà âm thầm kinh hãi trong lòng.
Dưới vòng vây của đám yêu ma này, Thủy Vân lầu các vốn có dáng vẻ và khí thế hùng ' hồn, lại hiện ra vài phần điềm đạm đáng yêu. Đúng vào lúc này, con Hoàng Long kia chậm rãi : xoay đầu, hờ hững nhìn chăm chú vào hai người Liễu Thế
Khiêm, sau đó mở cái miệng rộng, phát ra thanh âm giống như chuông lớn: "Việc này
: không liên quan đến các
ngươi, bổn vương gia chỉ
: muốn gặp người của Nam Dương tông và Nhan gia, mau cút xa một chút."
_ Tồn tại có thể không nể mặt
trưởng lão Bạch Ngọc Kinh
' như vậy, nhìn khắp toàn bộ Nam Hồng hoàn toàn có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng khẳng định là Kha Sư Lương này cũng nằm trong
số đó.
Vào khoảnh khắc ấy, nhóm
tu sĩ của tứ đại thế lực phụ thuộc vào Nam Dương Tông
đều tề tụ cùng một chỗ ở bên
trong Vân Tiêu Các. Trong nháy mắt khi nhìn thấy
hai vị trưởng lão Thanh
Nguyệt tông xuất hiện, trên
: mặt bọn họ đầu lộ vẻ vui mừng, nhưng sau khi nghe thấy câu nói của Kha Sư Lương kia, sắc mặt vui mừng
nọ lại chậm rãi rút đi.
Kha Sư Lương có tư cách này và vốn không cần thiết phải làm như vậy, nhưng đối phương lại cương quyết làm như vậy... Chỉ hành động này
thôi cũng đủ để nói lên
. chuyện hôm nay rất khó giải
quyết rồi.
"Ồ, tới xem một cái cũng không cho, không phải Ngũ
Vương gia đang chột dạ đấy chứ?" Từ chân trời chợt truyền đến một giọng nói âm dương quái khí. Tâng mây tách ra, Bạch Vu chậm rãi đáp xuống, đứng ở trước người hai vị trưởng lão : Thanh Nguyệt tông, cũng nhìn về phía hai con rồng kia. "Sao vậy?" Kha Sư Lương còn chưa nói chuyện, ngược lại con Xích Long kia đã nở nụ cười: "Thanh Nguyệt tông vừa mới phủi sạch quan hệ, _ đây là muốn một lần nữa : nhúng tay vào sao? Ngươi đã hỏi qua sư tôn của ngươi chưa?" _— "Ha." Bạch Vu cũng khẽ cười một tiếng: "Kha lão tứ, nếu trưởng lão trong tông chúng : ta tốn thương hơn phân nửa, ta thực sự không cười nổi đâu, chung quy lại vẫn là tâm tính của ngươi tương đối vững vàng, vượt xa tưởng tượng của bản Đạo Tử, chỉ dựa vào phần tâm tính này, vị trí Long Vương của Nam _ Cung, ta coi trọng ngươi, chỉ cần tin tưởng vào mình mình, ngươi nhất định có thể." Sau khi nghe được mấy chữ - tốn thương hơn phân nửa, đột nhiên vẻ mặt của con Xích Long kia thoáng âm trầm xuống, nhưng chưa kịp định thần thì ngay sau đó, lại nghe được năm chữ Long Vương của Nam Cung, nó lập tức : theo bản năng nhe răng nanh, hờ hững quay đầu và. Chỉ so đo một chút miệng lưỡi thì có ích lợi gì? _ Thâm nữa, dựa vào câu nói lúc trước của Bạch Vu, nó đã ' nhìn ra gã này cũng không dám chân chính tham dự vào chuyện trước mắt. "Ta muốn ở đây xem náo nhiệt, không phục thì tới đánh ta đi." Bạch Vu chỉ : thăng vào mặt mình, lại càng cười lớn hơn. Sau đó, gã lập tức dẫn theo hai vị trưởng lão Thanh Nguyệt tông nghênh ngang đi về phía Vân Tiêu Các. Trong nháy mắt khi người : bên ngoài không chú ý tới, gã mới ném ánh mắt cảnh cáo : về phía hai vị trưởng lão kia: Chuyện của người khác, ' Bạch Vu có thể mặc kệ, nhưng hai lão gia tử này, gã ' nhất định phải mang người còn sống trở về. Hiện tại gã trực tiếp ra mặt, cũng không phải vì muốn trợ giúp Nam Dương giải vây, mà . ngược lại là muốn chấn nhiếp - hai vị trưởng lão nhà mình, không cho bọn họ xúc động quá mức. "Đạo Tử." Liễu Thế Khiêm khẽ
căn môi, thấp giọng nói:
"Chuyện hôm nay, Thế Khiêm
: không nghe theo ngài được."
Dứt lời, bỗng nhiên ông ấy
lướt qua Bạch Vu đang lộ vẻ
: mặt ngạc nhiên, sau đó dứt
khoát đi về phía đám tu sĩ
F phụ thuộc Nam Dương tông
kia.
Lúc trước, Kha Sư Lương vốn
' không để ý đến Bạch Vu, rốt
- cuộc lúc này cũng chuyển ánh
mắt qua, cất lên giọng nói mang theo hàn ý dày đặc:
"Thanh Nguyệt Đạo Tử, ngươi
chắc chắn chứ? Ta có thể nói thẳng, chuyện này có liên : quan đến tính mạng của đứa nhi tử bất tài nhà ta, ta không : có hứng thú để đùa giỡn vui vẻ với ngươi." "Bổn vương gia hỏi lại một _ lần, ngươi khẳng định chứ?" Cùng lúc đó, đám yêu binh rậm rạp chẳng chịt cùng với chư vị đại tướng cũng ném ánh mắt dữ tợn nhìn qua. "Ta..." Bạch Vu có chút đau đầu há hốc mồm, rơi vào loại - tình huống này gã thực sự á khẩu không trả lời được. "Trước khi nói chuyện, hãy ngẫm lại thân phận xem, mình có được tính là thứ gì hay không?” Kha lão tứ âm
trầm nhắc nhở một câu.
_— Đám người của Nhan gia vừa thấy Thanh Nguyệt Đạo Tử cũng rơi vào tình thế khó xử, đều trầm mặc đứng đó,
trong lòng đã có một chút
tính toán đại khái. Tuy Liễu
' trưởng lão trực tiếp bày tỏ thái độ như vậy thực sự làm người ta cảm kích vô cùng, nhưng chỉ dựa vào một mình trưởng lão, lại không thể đại
biểu cho Thanh Nguyệt tông
được.
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tu sĩ Vân Tiêu
Các vừa mê mang vừa hoảng
- loạn, trong lòng chỉ hận
không thể bao vây đám người của Nhan gia lại, hỏi cho ra
lễ.
__ Rõ ràng là ở thời điểm hiện tại, tứ đại thế lực phụ thuộc bọn họ vừa mới trở về Nam Dương, chuyện gì cũng chưa
: làm, ngay cả tông chủ cũng
chưa từng gặp mặt, ai biết
đâu chỉ trong vòng một đêm lại bị đám Thủy tộc nọ vây khốn, đổi thành ai cũng không chấp nhận được.
"Chờ pháp chỉ của tông chủ
_ đi.” Nhan Hiền Thanh có chút
y náy nhìn những người
khác.
Trước khi Thẩm tông chủ lên
tiếng, lão sẽ không nói gì cả.
Chỉ có điều... Dường như chờ đến đây, lòng kiên nhẫn của
: Long Cung đã sắp cạn kiệt,
nếu không phải Thanh
: Nguyệt tông đột nhiên ra mặt, có lẽ đối phương đã phái binh tiến lên Vân Tiêu các rồi.
Hiện giờ, thể diện của Thanh
Nguyệt tông cũng không có
tác dụng gì nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận