Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 831: Có Lẽ Ngươi Cảm Thấy Chuy... _

Chương 831: Có Lẽ Ngươi Cảm Thấy Chuy... _ Chương 831: Có Lẽ Ngươi Cảm Thấy Chuy... _
Ngay sau đó, vẻ mặt còn
: đang ngây dại của bọn họ đã
trực tiếp hóa thành tro tàn. Chỉ thấy con trư yêu kia vẫn ung dung khoanh tay đứng đó, bông nhiên trong mi tâm
_ lại có tử ý nở rộ, nương theo
tình huống này là một tiếng
' thanh loan ngân dài vang dội. Ca ca ca —— Một tòa Tiên Vân Đạo Cung cao sáu tâng, bông chốc lại xuất hiện còn
trực tiếp chiếm cứ cả màn
trời!
Hồng Mông Tử Khí!
Thiên Cung ra đời!
Phản Hư tầng sáu, năm lần thăng cung.
Ngoại trừ tầng thứ nhất là
: Thiên Cung thì tầng bốn còn lại, toàn bộ đầu tràn ngập Thanh Loan chi tức, nghĩa là Tiên Cung!
Trên thực tế, ngay cả Linh
' Cung cũng là tồn tại khiến cho đám tu sĩ bình thường phải tha thiết ước mơ rồi, nhưng khi đứng trước mặt tòa Tiên Vân Đạo Cung này,
tất cả chúng chỉ có duy nhất
một kết cục, chính là ảm đạm
phai mờ. "Cho ngươi một cơ hội, tế ra
Đạo Cung của ngươi." trư yêu
hờ hững nhìn về phía trước. Lúc này, sắc mặt mấy vị tộc
lão Trần gia khẽ biến, mặc dù
đôi bên vừa mới quen biết
: không lâu, nhưng bọn họ cũng nhạy cảm phát hiện được trong mắt Thẩm tông chủ vừa lặng lẽ nổi lên một
: tia hàn ý.
Có chút không thích hợp nha... Bởi vì ngay cả khi phải đối mặt với yêu ma, đối phương cũng chưa từng để lộ ra thần thái như vậy.
"Phù." Chiếc áo đen trên
: người Thẩm Nghỉ bay lên
phần phật.
Lúc trước, rõ ràng hắn đã
dùng kim diễm để đốt hết yêu khí đầy trời, nhưng giờ
:: phút này, một tầng yêu khí lại
càng thêm nồng đậm mà
- thuần túy xuất hiện, nó kéo theo đặc tính hung sát mênh mông, nhanh chóng hóa thành một con sóng máu
cuồn cuộn, trực tiếp phủ kín
cả màn trời. Ở trước mặt Tiên Vân Đạo Cung kia, Vô Lượng Yêu Hoàng Cung chỉ cao có bốn tầng, lại thoáng lộ ra một
chút bé nhỏ Nhưng Tử Khí
_ chói mắt lại trực tiếp làm cho
- tất cả mọi người phải kinh sợ
không thôi, trong đó cũng bao gồm cả con trư yêu đối
diện.
Không một chút do dự, Thẩm Nghỉ tiện tay vung lên,ba .
: luồng Hồng Mông Tử Khí... À
bao gồm cả một luồng được
: Huyền Khánh tiền bối tặng cho thì hẳn là bốn luồng, nhanh chóng rơi xuống, dung nhập vào thân thể của hắn.
Trong mảnh kim diễm đầy
. trời lại nổi lên màu tím nồng đậm. Hào quang tử kim khẽ lay động giữa hai con ngươi đen kịt, chỉ trong nháy mắt, khí tức toàn thân hắn đã vượt
qua đường ranh giới kia.
L "Ôi," Trự yêu thoáng ngẩn
người đúng một cái chớp mắt, nhưng cũng vì khoảnh
khắc ngắn ngủi này mà gã chỉ
biết trơ mắt nhìn bóng người
kia vừa một lần nữa biến mất khỏi tầm nhìn của mình. Chờ chút... Gã muốn mở miệng nói ra một điều gì đó, nhưng chỉ trong nháy mắt cả người đã bị cảm giác nguy cơ kinh khủng khiến người ta hoảng ' sợ, bao phủ lấy. Lật Vũ không chút do dự vội vàng bấm pháp quyết. Khí tức trong Tiên Vân Đạo Cung ầm âm bạo động, bốn luồng khí _ tức Thanh Loan, kèm theo cả : một luồng Tử Khí, đầu chui thẳng vào trong mây. "Thiên Bằng Cầm Phật!" Đạo pháp đến từ Phản Hư tầng sáu, lại được gia trì bởi
' nhiều luồng khí tức thiên địa
ban tặng như vậy, hiển nhiên
- là không tầm thường. Đối diện với luồng khí thế bùng nổ kinh người này,
: hành động chém yêu lúc
trước lại giống như một đám
' hài đồng chơi đùa với nhau. Đạo Cung mờ ảo, tiên vân bao quanh, chỉ trong chốc lát đã hóa thành cự trảo cầm
sơn.
Khi đối mặt với cự trảo này,
dường như cả tòa Bắc Nhạn Sơn bên dưới đã biến thành
một chú chim nhỏ đáng
- thương bị mãnh cầm để mắt
tới. Dù vậy, trên mặt con trư yêu kia vẫn không có lấy một
: chút nhẹ nhõm nào, dù bản
thân đã hơi thoát lực, ánh
: mắt nó vẫn nhìn chòng chọc về phía trước!
Chỉ thấy bên trong bộ móng vuốt dày nặng của Bạch Vân Bằng, có một bóng người cao lớn để trần thân trên, toàn
thân phủ đầy vết rách, đang
được kim diễm chữa trị thương thế trên người.
Nhưng ngay cả khi rơi vào tình huống như vậy, khuôn mặt kia vẫn hờ hững tới cực : điểm, dường như hằn đã sớm ' quen với nỗi đau đớn khi linh khu bị nứt vỡ rồi.
Trong đôi mắt kia vẫn ánh lên một luồng hào quang màu vàng tím, sự bình tĩnh lúc
trước vẫn không thay đổi, chỉ
nhiều thêm một chút sát khí
: gần như đã biến thành thực chất mà thôi.
Hoàn toàn không mang theo bất cứ cảm xúc cá nhân gì, chỉ đơn thuần vì sát phạt mà ' sinh.
Ngay tại khoảnh khắc nhìn
thấy Thẩm Nghi xuất hiện, cả
người Lật Vũ đầu khe khẽ run rấy, để rồi sau đó, toàn bộ tầm mắt của gã đều bị một : màn đêm tối tăm bao phủ, lại giống hệt Thiên Diễn Tứ Cửu kia. _ "Đại ca... Ta..." Lời còn chưa dứt, quyền phong trên tay Thẩm Nghi đã giống như một
: thanh lợi kiếm đâm thẳng vào
ngực gã. Những vết nứt chằng chịt kia cũng lập tức phủ kín toàn thân Lật Vũ.
Đến đây, không còn tồn tại
' mấy từ “suýt thì” nữa, ảo hình trư yêu lập tức bị cưỡng ép triệt hồi, để lộ ra gương mặt môi hồng răng trắng, nhưng trong mắt tràn ngập hoảng
sợ của Lật Vũ kia.
"Có lẽ ngươi cảm thấy chuyện
này rất thú vị, nhưng đó là mạng của ta." Bên tai Lật Vũ
vang lên giọng nói lạnh nhạt
của thanh niên kia. Trong một khoảnh khắc, gã
: thực sự cảm thấy mình sắp
chất rồi, là sau khi đối
: phương nhìn thấy Đạo Cung của gã, vẫn lựa chọn hạ sát thủ.
Nguyên nhân gã còn chưa
chết, vốn không phải vì Thẩm
' Nghi nương tay, mà là trước ngực gã vừa đột nhiên xuất hiện một cái Bát Quái Bàn. Là thứ trực tiếp hứng chịu
quyền phong hung hãn kia,
' không khó để hiểu hiện giờ
: Bát Quái Bàn đang vỡ nát
từng tấc từng tấc một. Ngay sau đó, nó phát ra một luồng
bạch quang nồng đậm, trực
tiếp nuốt trọn thân thể Lật Vũ vào, biến mất ngay tại chỗ. Thẩm Nghi nhìn chằm chằm vào khoảng trống không phía trước, chậm rãi thu tay lại rồi
cúi đầu xuống nhìn xuống
phía dưới. Thật ra, ngay khi trư yêu lên tiếng nhắc nhở, hắn đã đoán được đại khái là lần ám tiễn này vốn không phải loại có
mang theo ác ý sâu đậm,
. nhưng khoảnh khắc đối
: phương tế ra Đạo Cung,
Thẩm Nghỉ không còn lựa
chọn nào khác.
Nếu hắn nhượng bộ một lần,
thì tiếp theo thứ mà hắn sẽ phải đối mặt, chính là vô số
': những "trò đùa” tương tự như thế, mãi cho đến khi hắn ngã xuống mới thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận