Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1026: Sở Thích Đặc Biệt?

Chương 1026: Sở Thích Đặc Biệt? Chương 1026: Sở Thích Đặc Biệt?
Ý tứ trong những lời nói này
rất rõ ràng.
__ Đó chính là Thẩm Nghỉ cũng muốn đi tranh đoạt con yêu ma này, thậm chí hắn còn muốn kiếm một chén canh
trong chuyện có liên quan tới
Vô Lượng Đạo Hoàng tông
' kia.
Đối với một người vừa mới ăn xong đan dược của Bàn Sơn Tông bọn họ thì lời này
thực sự rất không thích hợp.
Nhưng so với chuyện lá mặt
_ lá trái, bên ngoài một kiểu
bên trong một kiểu, đến cuối cùng lại ồn ào tới mức tan rã
trong không vui, thì có thể
cho người ta thấy tâm tư của mình sớm như vậy, đã đủ để cảm nhận được tâm tính của : hắn thăng thắn như thế nào rồi.
Huống chỉ... Diêm Sùng Chướng cũng không cho rằng đối phương hoàn toàn không
nhìn ra suy nghĩ của mình lúc trước.
Thẩm tiểu hữu hoàn toàn có thể dùng việc này để áp chế, từ đó cướp lấy lợi ích càng lớn hơn cho mình, đừng nói
là một con yêu ma, dù hắn muốn nhiều thứ hơn, cũng không phải là không thể.
Vậy mà hắn hoàn toàn
không làm như thế. Diêm Sùng Chướng lại chắp tay ôm quyền: "Vậy thì chia
binh làm hai đường, chư vị
Nam Hồng đạo hữu, chúng ta
: đều dựa vào bản lĩnh của mình đi."
Lấy thực lực của Bàn Sơn Tông, mọi người đường đường chính chính đi tranh ' đoạt, cũng sẽ không thua
mấy vị Nam Hồng Đạo Tử trước mặt này.
Mặc dù Ngụy Nguyên Chầu cũng không biết Thẩm Nghỉ _ đang muốn làm cái gì, nhưng : tông chủ đã lên tiếng, nào có đạo lý không tuân theo?
Bởi vậy, gã lập tức dẫn theo : Bạch Vu đi về phía bên kia. Tại hiện trường chỉ còn lại một mình Tô Hồng Tụ vẫn
' đứng yên không nhúc nhích,
trong mắt nàng hiện lên vài
: phần cổ quái.
Quả nhiên, ngay sau đó đã
trông thấy Thẩm Nghi nghi
' hoặc nhíu mày, đại khái là
hắn vừa phát hiện ra những
' người này đã hiểu lầm cái gì đó rồi, đành phải giải thích thêm một câu: "Ta nói các ngươi, là trong đó cũng bao gồm cả bọn họ."
Nghĩa là hắn không chỉ có ý
- định tách ra khỏi Bàn Sơn
Tông, đồng thời cũng muốn phân ly khỏi mấy vị Đạo Tử
của Nam Hồng luôn thể.
Ý tứ của hắn là chỉ muốn một mình hành động mà
thôi.
_— Một câu không đầu không đuôi này, lại khiến tất cả mọi người đang có mặt ở đây lâm vào trầm mặc.
Hai tay Diêm Sùng Chướng
' thoáng cứng đờ trên không trung, sau đó ôm theo chút nghỉ hoặc trong lòng, nhìn về phía mấy vị Nam Hồng Đạo Tử.
Chẳng biết vì sao gã lại nghe
ra một loại ý vị khó hiểu từ
trong lời nói Thẩm tiểu hữu. Đó chính là vị tu sĩ trẻ tuổi
này cũng không quá quen
': thuộc với đám Đạo Tử bên
cạnh. Chẳng lẽ nhóm người mình
đã đoán sai rồi?
__ Bỗng nhiên một suy đoán to gan lại lướt qua trong đầu Diêm Sùng Chướng, bởi vì mấy người này cùng nhau
: đến bái tông, cho nên gã mới
theo bản năng trực tiếp coi
' Thẩm Nghỉ là tu sĩ của Nam Hồng Thất Tử.
Nhưng nhìn tình huống hiện tại, có khả năng... Đây đầu là cách nhìn chủ quan, đi theo
lối mòn suy nghĩ của đám
: người mình hay không?
Nghĩa là trên thực tế, Thẩm tiểu hữu chỉ có chút quan hệ
với Nam Hồng Thất Tử, cho nên mới kết bạn cùng đi, chứ : không phải là tu sĩ đồng tông với bọn họ?
Nghĩ đến đây, Diêm Sùng Chướng lại lắc lắc đầu, dù sự thật là thế nào đi nữa thì
' chuyện này cũng tuyệt đối không được.
Với Hồng Trạch mênh mông hung hiểm, đừng nói là thiên kiêu, ngay cả cự phách Hợp Đạo cảnh đã triệt để trưởng
thành, cũng không dám nói
. mình có thể hoành hành
: không kiêng ky. Nơi này có vô
số yêu ma, thậm chí còn có hàng loạt hiểm địa nhiều
không đếm xuể, chỉ cần sơ
_ sẩy một cái là phải ôm hận
ngã xuống rồi. Bọn họ vốn là những tu sĩ từ
: nhỏ đã lớn lên ở Tây Hồng,
mà mỗi khi xuất hành đều
: phải tìm mấy người đồng môn cùng đi để chiếu cố lẫn nhau, dù trên đường đi xảy ra chuyện gì thì ít nhất cũng có
cơ hội truyền tin tức ra ngoài,
kéo dài thời gian, cho nhóm
' thế lực sau lưng mình có chút thời gian làm ra phản ứng, huống chỉ là một người trẻ tuổi mới đến nơi này như Thẩm tiểu hữu?
Nói một câu không dễ nghe,
: với một người xa lạ với nơi
này như hắn, đường đi ở đâu cũng không biết thì vô cùng
có khả năng vừa tiến lên một cước đã giãm vào một cái hố
gì đó rồi.
:— Nhưng Diễm Sùng Chướng cũng không nhiều lời.
Loại chuyện này còn chưa
: tới phiên những người ngoài
như Bàn Sơn Tông bọn họ đi
quản, thoạt nhìn mấy vị Nam Hồng Đạo Tử trước mắt đều là hạng người kinh nghiệm phong phú, tất nhiên sẽ không đứng nhìn Thẩm tiểu
hữu làm ra mấy hành động
_ liều lĩnh kiểu này.
Nhưng điều khiến hai người Bàn Sơn Tông kinh ngạc lại
phát sinh.
Bởi vì đám người Ngụy Nguyên Châu kia dù đã để lộ
: vẻ mặt lo lắng rõ ràng, thậm
chí còn muốn nói vài lời gì đó,
: nhưng rất nhanh, bọn họ lại đưa mắt nhìn nhau, không một ai chịu mở miệng trước.
__ Cuối cùng, Tô Hồng Tụ khẽ
nhíu mày tới gần, dường như
' nàng đã đoán được điều gì, nhưng hơi khó khăn để chọn lọc từ ngữ, nên hồi lâu sau mới nhẹ giọng nói: "Ta sẽ nhắc nhở bọn họ... không làm
ảnh hưởng đến sở thích đặc
_ biệt của ngươi."
Hai người Bàn Sơn Tông lập
tức ngạc nhiên ngoái đầu
nhìn lại. Ngụy Nguyên Châu và Bạch Vụ thoáng ngần ra tại chỗ, đặc biệt là Ngụy Nguyên : Châu, khóe môi gã co giật hai cái, trong mắt tràn đầy khó hiểu. Gã khó mà tưởng tượng nổi, rốt cuộc là Tô Hồng Tụ và ' Thẩm tông chủ đã quen thuộc đến mức độ này từ khi ' nào rồi? Đặc biệt... sở thích đặc biệt? Huyệt Thái Dương của Thẩm Nghi thoáng giật giật hai cái, hắn chậm rãi nhìn về phía Tô : Hồng Tụ. Từ sau khi rời khỏi Nam Dương Tông, hắn đã sớm quen với chuyện vui buồn không để lộ ra mặt, chỉ sợ bị người bên ngoài phát
' hiện ra sự lúng túng quần
bách của Nam Dương Bảo
: Địa. Nhưng bây giờ, hắn thật sự có chút không nhịn được nữa rồi.
__ Rốt cuộc là vị Thiên Kiếm
Đạo Tử này đang nói cái gì
' vậy? Là minh thương ám tiễn trực tiếp biến thành bịa đặt phỉ báng luôn rồi?
"Ách." Bị đôi mắt màu đen
nhánh của Thẩm Nghỉ nhìn
chằm chằm vào như vậy,
: cũng không biết do thân
phận tông chủ của đối phương cản trở, hay vì
nguyên nhân gì khác, chỉ biết
rằng bỗng nhiên Tô Hồng Tụ
lại có chút bối rối. Đây là một loại cảm xúc mà - rất ít khi nàng có cơ hội được trải nghiệm.
"Ta không có ý đó." Tô Hồng Tụ cũng phản ứng lại rồi, đúng là lời nói này của nàng
- rất dễ bị người khác hiểu lầm.
Loại phát hiện này đã làm gương mặt xinh đẹp ngày thường vẫn luôn để lộ cảm giác lạnh lùng cứng rắn của nàng, lại dần dần nhuộm
thêm một chút bối rối
. ngượng ngập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận