Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 837: Kể Cả Nam Dương Tiên Tông...

Chương 837: Kể Cả Nam Dương Tiên Tông... Chương 837: Kể Cả Nam Dương Tiên Tông...
Ừm... Quy mô của Thủy Nguyệt Thương Minh này còn lớn hơn Khôi tông kia một : bậc. Nghĩ đến đây, Thẩm Nghi lập tức bấm pháp quyết, điều ' khiển con Linh Khôi bên dưới chuyển hướng, đột ngột chạy ' thằng đến vị trí được ghi chép trong sách! Ngay sau khi con Sư Khôi kia biến mất không lâu, bỗng nhiên mặt nước vốn phẳng _ lặng phía dưới lại nổi lên gợn : sóng. Có mấy bóng người xuất hiện trên mặt nước, trên người khoác giáp trụ, lại dùng đao búa đặc biệt bổ xuống dấu hiệu thân phận phía trên. Làm xong chuyện này, bọn
: chúng lấy ốc biển ra, cất
giọng khàn khàn nói: "Tin tức
_ là thật, đúng là hắn đang ở đầy."
Cũng không biết đầu kia của con ốc biển đã đáp lại điều gì, chỉ biết mấy tên Thủy tộc này ' khẽ gật đầu, trong mắt phủ
đầy sát khí, lại một lần nữa
chìm xuống nước, tựa như chưa từng xuất hiện. ...truyênyy... Trên đại dương mênh mông vô tận, lại có một hòn đảo di động cực lớn. Bên trong phủ kín những trận pháp hoa lệ, càng tăng thêm vài phần : huyền diệu cho hòn đảo nổi này. Có một tòa lầu cao hình bát giác đứng sừng sững trên đảo. Người qua kẻ lại nối liần ': không dứt, xung quanh đảo nổi còn có đủ các loại bảo ' thuyền đang neo đỗ. Thủy Nguyệt Thương Minh - thế lực dựa lưng vào Thất Tử tiên tông, trực tiếp mở rộng mạng lưới buôn bán ra toàn bộ vùng Nam Hồng này. Giờ phút này, bên trong một căn phòng được trang trí xa xỉ nằm ngay trên đỉnh tòa : nhà cao tầng kia, đang có một nam nhân cao gầy mặc y phục thuần trắng, trên người
': không đeo trang sức, chỉ có
một chuỗi ngọc nhìn khá là
: bình thường không có gì kỳ lạ trên cổ tay. Nhưng nếu ở thời điểm hiện tại, có người thật sự biết nhìn hàng, kiểu gì đối
: phương cũng sẽ nhận ra loại
hạt châu được dùng để kết
' thành chuỗi ngọc nọ chính là bảo vật đặc hữu của Long
Cung.
Có lẽ ở trong Long Cung, thứ này cũng không được tính là hiếm có, nhưng một vật như - Vậy lại được đeo trên cổ tay tu sĩ Nhân tộc, chính sự hiện
diện của nó đã đủ để chứng minh sự giàu có và thủ đoạn của đối phương rồi. Người này chính là Văn Thu : Kim của Thủy Nguyệt Thương Minh. Chỉ cần đưa đủ tiền, thì ngay cả đồ vật trong Long Cung, người này cũng có thể nghĩ ra - trăm phương ngàn kế lấy nó tới cho ngươi. Giờ phút này, Văn Thu Kim đang nhắm mắt vừa làm một giấc ngủ ngắn vừa nghe người bên cạnh nói nhỏ, thỉnh thoảng mới gật gật đầu. "Minh chủ, đại khái là tình huống đã phát sinh như vậy, Nam Dương tông trở về rồi. Ta đã hỏi thăm Nam Hồng Thất Tử bên kia, việc này là : thật. Cà chúng ta cũng một lần nữa bị cắt về làm tổ chức : phụ thuộc vào Nam Dương tông. Lần đầu tiên bọn họ lộ diện chính là ở Khôi tông." "Nhưng căn cứ theo tin tức chúng ta nhận được thì Nam ' Dương tông bây giờ... Có lẽ vẫn còn chút uể oải không thịnh vượng, có phần sai lệch với tin tức do Triệu gia truyền đến. Trong mấy ngày sắp tới, ta sẽ phái người đi tra xét kỹ càng chuyện này." "Lượt hiếu kính tiếp theo, chúng ta cứ giao cho Thiên Kiếm Tông theo thường lệ, hay là..." Văn Thu Kim đưa bàn tay ra,
- trực tiếp ngắt lời người kia,
sau đó gã mở mắt, thản
- nhiên nói: "Giao hai phần, mỗi bên một phần, phần của Thiên Kiếm Tông nhớ tăng thêm 50% so với lúc trước, cứ
_ lấy danh nghĩa của thế lực
khác đi giao, coi như nhận
lỗi." Văn gia bọn họ vốn là thương nhân, kiêng kị lớn nhất chính là đắc tội với người.
Huống chỉ bọn họ cũng rất ít
: khi cần Nam Hồng Thất Tử
xuất thủ tương trợ, chỉ muốn mượn danh tiếng của đối
phương làm bình phong thôi,
nên giao cho ai cũng không sao cả. Dù sao thì trong mắt
: người ngoài, Thất Tử cũng là
một thể. "Thuộc hạ đã hiểu." Hộ vệ kia
chắp tay nói vâng, ngay khi gã đang định rời khỏi cửa
: phòng, chợt ngơ ngác một
chút, lập tức lấy ra ngọc giản. Một lát sau, gã ngạc nhiên ngẩng đầu nói: "Trạm gác bên kia truyền tin, bọn họ trông thấy Thanh Sư Linh
Khôi của Khôi tông đang chạy
về phía chúng ta, có lẽ là
: chấp sự của Nam Dương
tông."
"Người này quá nóng nảy
rồi!" Thủy Nguyệt Thương Minh : vừa bị đưa qua, đám người này đã không kịp chờ đợi, vội : vàng chạy tới muốn đánh giá khối thịt mỡ này rồi. Phải biết rằng, hiếu kính vừa mới giao một lần. Văn Thu Kim bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó chậm rãi đứng dậy, vỗ vỗ vạt áo. Đôi mắt lại vô cùng lạnh nhạt, _ nhẹ giọng nói: "Sắp xếp người đi nghênh đón." Kể cả Nam Dương tiên tông, cũng phải giảng quy củ. Miếng thịt này của Thủy
': Nguyệt Thương Minh cũng
không phải là cho ngươi ăn
: không, càng không thể tùy ý mặc cho ngươi muốn ăn thế nào thì ăn thế đó.
Nếu bảy tông môn luân phiên
nhau tới thu hiếu kính, thì
' không tới mấy năm, gia nghiệp to lớn như này của Văn gia sẽ bị Nam Hồng Thất Tử ăn sạch không còn một mảnh.
Văn Thu Kim chậm rãi đi
xuống lầu. Vị hộ vệ cầm miếng ngọc
giản kia cũng đi theo bên
cạnh. Rất nhanh, một đám nữ tu
: khí chất yếu điệu đã tụ tập ở
ngay phía trước tòa lầu cao
: bát giác, lại lập tức đằng vân bay lên không trung, chia nhau đứng thành hai bên, sau đó lẫy sáo ngọc ra.
Rất nhanh, đã có một rặng
' mây đỏ lan tràn, ý vị tường hòa bao phủ nơi đây. Theo tiên nhạc vang lên, trong đám mây kia lại trùng
hợp xuất hiện một con Thanh
Đồng Sư Khôi hùng Vĩ.
Văn Thu Kim không có lấy một chút kiêu ngạo nào, gã
lập tức kéo theo mười tám hộ vệ phía sau, bay lên không
trung hành lễ: "Cung nghênh
Nam Dương tiên tông, giá
: lâm Thủy Nguyệt Thương Minh! Thu Kim không nghênh đón từ xa, mong Thượng Tiên thứ tội."
Trong phút chốc, toàn bộ tu sĩ
' trong Thương Minh đầu kinh ngạc ngước mắt nhìn về phía con Thanh Đồng Sư Khôi kia. Tồn tại có thể làm cho minh chủ Văn của Thủy Nguyệt
Thương Minh tự mình đi ra
nghênh đón, đây là phô
: trương lớn tới cỡ nào... Nam
Dương tiên tông? Vì sao trong đầu bọn họ lại không
có bao nhiêu ấn tượng về cái
tên này nhỉ? mm "
Mấy người Trần gia và các tu _ Sĩ của Thanh Hải phủ đã bao giờ được người ta chiêu đãi
long trọng đến thế đâu? Nhìn bộ y phục chấp sự Nam Dương trên người, gương ' mặt bọn họ lập tức tràn đầy hồng quang, tất cả đều không tự chủ được mà bắt đầu ngẩng đầu ưỡn ngực. Thẩm Nghỉ ngồi ngay ngắn _ bên trong Sư Khôi, ánh mắt - bình tĩnh, xem ra hôm nay không thể mượn danh nghĩa mà lao vào chiếm đoạt một phen rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận