Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 778: Thiên Cung!

Chương 778: Thiên Cung! Chương 778: Thiên Cung!
Suy nghĩ như vậy cũng không
': kéo dài được bao lâu, bởi vì
dao động khí tức bên ngoài
: vẫn đang phát sinh biến hóa. Chúng hoàn toàn cũng không yếu bớt, ngược lại càng ngày càng thêm cường thịnh!
Từng bước lên caol Huyền Phượng Trụ, Bích Hải Trụ, Linh Vân Trụ liên tiếp xuất hiện, mãi cho đến cuối cùng một tiếng tước kêu
vang vọng phía chân trời,
giống như đang tuyên bố cho
: vùng thiên địa này biết nó
vừa được sinh raI
Dường như Lý Huyền Khánh
đã cảm ứng được điều gì đó,
rốt cục cũng khiến gã phải đứng dậy trên chiếc bồ đoàn,
chậm rãi rời khỏi đại điện.
: Khuôn mặt bằng gỗ kia vốn không thể bày ra bất cứ biểu tình gì, thậm chí bên trong tròng mắt đơn sơ nọ cũng
': không có ánh sáng, nhưng
bên trong động tác gã yên
tính nhìn lên trời kia lại tràn ngập một loại cảm xúc chờ mong vô cùng phức tạp, tựa như đang chờ đợi bạn cũ trở về.
Ngay tại phương hướng Lý
: Huyền Khánh đang chăm chú
nhìn vào, bên trong mảnh mây trắng đầy trời, bỗng
nhiên lại xuất hiện một vệt tử Chỉ là một điểm nhỏ nhoi, lại trực tiếp xuyên qua pháp trận của Nam Dương tông, xông : thẳng vào mảnh Bảo Địa này. Nó giống như một đóa tường vân nho nhỏ, nhanh chóng lao về một phương hướng, có ' cảm giác thứ này đang gửi lời chúc mừng đến một ai đó. Tử Khí Đông Lai. Thiên Cung đã hoàn thành. Mười vạn năm qua, Lý Huyền : Khánh đã từng chứng kiến : một vài luồng tử khí như vậy, nhưng đây chính là luồng thứ nhất chân chính thuộc về Nam Dương tông. Trầm mặc một lúc lâu, gã mới
: chậm rãi thở dài nói: "Tổ sư
gia, mời ngài nhìn thiên kiêu
: của tông ta đi, ít nhất đây cũng là một khởi đầu không tệ."
_ Gã cười cười với bức tượng tổ
sư phía sau. Rồi ngay sau đó, Lý Huyền Khánh chắp tay hướng về phía chân trời, cất lên âm thanh giống như tiếng
chuông lớn vang vọng từ hư
' không xuống: "Đệ tử thân
- truyền Huyền Khánh, chúc
mừng Thiên Cung của Nam
Dương tông chủ ta!"
Nương theo tiếng nói, trong bộ thân thể bằng gỗ khô héo
của gã lại chậm rãi tách ra
một luồng tử khí tương tự.
Nó dụng nhập vào trong đám mây tím kia, lập tức khiến cho hình thể của nó tăng vọt lên gấp đôi.
Hai bên giao thoa với nhau,
' cuối cùng đầu rơi vào bên trong Vô Lượng Yêu Hoàng Cung đã cao hai tầng, thấm vào trong cơ thể vị Yêu Hoàng tay cầm phất trần,
đang khoanh chân ngồi trên
tấm bồ đoàn kia, khiến bên
- trong thân thể chỉ có một
màu đỏ tươi không ngừng chảy xuôi của hắn vừa có
thêm một mảng ánh sáng
màu tím hiền hòa. Theo thanh âm của Huyền
: Khánh vang vọng toàn bộ nội
môn Nam Dương tông, tất cả
: mọi người đều nghe thấy mà không hiểu ý nghĩa của câu nói này là gì, chỉ có hai người Dương trưởng lão đang dùng
: trận bàn giảng pháp và Nhan
Văn Thành ở bên cạnh lão, là
' đồng thời lộ vẻ mặt ngây dại mà thôi. Bọn họ lập tức vứt bỏ trận bàn, bước nhanh ra khỏi tòa
đại điện cũ nát này, hướng
_ ánh mắt nhìn chằm chằm vào
- luồng tử ý hãy còn lưu lại
trên bầu trời, sau đó đứng tại chỗ hồi lâu vẫn không nhúc
nhích, thậm chí còn khiến
người ta có cảm giác, hai người này càng giống Mộc
' Nhân hơn là Lý Huyền Khánh
kia. Trước Phản Hư tầng bốn, Linh Cung tầng ba, hoặc là Tiên Cung tầng một, đó chính
là tư chất đệ tử thân truyền.
Về phần người có thể dẫn tới
' Thiên Cung Tử Khí Đông Lai... Nếu có thể tiếp tục duy trì rồi lấy xu thế như vậy trực tiếp đột phá Phản Hư tầng bốn, không còn gì nữa, đối
phương chính là tông chủ
. tương lai.
Và nếu không có bất kỳ tình huống nào ngoài ý muốn xảy
ra, thì người này sẽ được
': hưởng thụ đãi ngộ đệ tử thân
truyền của tông chủ. Biến số duy nhất trong quá
trình này, chính là nhìn xem
mấy sư huynh đệ bọn họ ai
: trước ai sau, và lúc nào sẽ thay đổi vị trí mà thôi. "Hạ..." Dương trưởng lão vừa
: mới chắp tay, lại thoáng lúng
túng khó xử. Cũng không
' phải là lão không nói ra được hai từ “Tông chủ” kia, bởi vì dưới sự phụ trợ của luồng tử khí này, Thẩm tông chủ đã có chút thể diện để nhận câu
chúc phúc kia rồi.
Chủ yếu là vị Huyền Khánh
tiền bối kia đã chúc mừng bằng một luồng tử khí. Mà
trong Nam Hồng Thất Tử, cũng chỉ có đối phương mới
đủ khả năng lẫy ra được thứ
này, những đệ tử thân truyền
': khác dù có Thiên Cung cũng không lấy ra được, càng đừng nói là tặng cho người khác.
': Dương trưởng lão chỉ là
ngoại môn trưởng lão, đứng
trước mặt luồng tử khí này, dù có móc sạch toàn bộ người lão, cũng không lẫy ra được một phần hạ lễ tương xứng...
"Đừng lên tiếng, mau trở về."
"Là muốn chết đấy."
Dương trưởng lão vội vàng
dắt theo Nhan Văn Thành, ỉu
xìu tiến vào đại điện. Chẳng lẽ Nam Dương tông : này vốn là nơi chuyên xuất hiện yêu nghiệt? Phải biết rằng, Huyền Khánh tiên bối quét ngang đám đệ tử cùng thế hệ suốt mấy vạn ' năm, khiến cho một đám tu sĩ Bạch Ngọc Kinh xấu hổ ' không thể tả. Ai biết đâu, Nam Dương Bảo Địa đã suy sụp suốt mười vạn năm này, vừa mới mở ra một cái, không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một tên "Lý Huyền Khánh" mới rồi. "Phù." Ở nơi mà tất cả mọi người
: đều chú ý tới, rốt cục Thẩm
Nghi cũng mở mắt ra. Đầu
: tiên, hắn chắp tay về phía đại điện, rồi lập tức yên tĩnh nhìn chằm chằm vào Vô Lượng Yêu
Yêu Hoàng Cung vốn thuộc vê mình ở phía chân trời. Ngay cả chính hắn cũng
không ngờ được, tiến triển lại
thuận lợi như vậy.
Ngay khi sáu trụ hợp lại, đột nhiên hắn lại có cảm giác như . màn trời nặng nề này cũng có sinh mệnh. Đối phương liếc nhìn hắn một cái, biểu hiện ra một chút tán thưởng.
Đương nhiên, hạ lễ mà vị Mộc Nhân tiền bối kia đưa ra cũng : không ít hơn so với màn trời trên kia ban thưởng, thậm chí còn nhiều hơn một chút, khiến trong lòng Thẩm Nghi lại bất chợt nảy lên vài phần xót ruột cho bức Kim Tước Trấn Thạch của mình... Đương nhiên, nếu không phải lúc trước, hắn có Thiên Cung để chứng minh bản thân, thì lấy đâu ra phần hạ lễ phong phú đến mức khiến người ta líu lưỡi như vậy? Được rồi, không cần biết như thế nào thì bước đầu tiên của hắn đã gần như hoàn mỹ rồi. Thẩm Nghi rất hài lòng về nó. Hắn thử bấm một cái đạo
: pháp Vạn Yêu Triều Bái, sau
khi tâm thần khẽ động, bỗng
: nhiên tử mang trong cơ thể của bóng dáng đang ngồi trên tấm bồ đoàn kia lại tràn vào trong biển máu. Chỉ
trong chốc lát sau, khí tức
của luồng đạo pháp này đã
' tăng vọt thêm gấp mười mẫy
lần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận